Mục lục
Truyện Ôm tôi nhé cô gái nhỏ – Lam Ngọc Anh – Hoàng Trường Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1152

“Câm mồm!” Trân Phong Sinh tức giận quát lên.

Căn bản là do đang ở nơi công công, hành động của cô ta đã thụ hút rất nhiều ánh mắt tò mò soi mới, đến ngay cả ca sĩ đang hát trên sân khấu cũng đã dừng lại để xem náo nhiệt, sau khi nghe xong những lời nói của cô đều hiểu lâm cho rắng anh là người đàn ông tồi, một tên đốn mạt Ý thức Trương Tiếu Du lúc này hoàn toàn không tỉnh táo, cô đã đem toàn bộ phẫn uất oán hận giành cho người bạn trai cũ tên Ngô Huỳnh Đông phát tiết lên người Trần Phong Sinh: “Tại sao tôi phải câm mồm, anh tự mình làm ra những việc thiếu đạo đức đáng xấu hố như này, còn sợ tôi nói ra sao, tôi đúng là mù mắt mới đem tấm chân tình trao cho chó mà. Huhu”

Những lời nói phía sau đã bị anh dùng tay bịt mồm cô chặn lại.

Nếu không chặn lại những lời này, có khi còn làm loạn đến tận đồn cảnh sát luôn cũng không chừng.

Người phụ nữ này thật đúng là khắc tính của anh, lần nào cũng làm anh nhận ra được giới hạn mới của mình.

Khóe miệng Trần Phong Sinh giật giật, đối mặt với sự chỉ chỏ của đám đông, anh đen mặt nhấc bổng cô lên rời bước đi ra khỏi quán bar.

Vi lúc này Trương Tiểu Du hoàn toàn là một người say, say đến phát điên, nên anh cũng chẳng có cách nào khác. Rời khỏi quán bar anh trực tiếp đi nhanh về phía khách sạn đối diện, thuê một phòng nghỉ, anh dùng chân đá mở cửa rồi đi vào ném cô lên giữa chiếc giường tròn trong phòng.

Trương Tiểu Du lúc này nấm yên, nửa lời cũng không thấy nói gì “Trần Phong Sinh hấp tấp kéo cổ áo cô, muốn tính số với cô, giơ chân đá đá vào cô, nhưng cô không hề có chút phản ứng nào.

Trong phòng chỉ mở đèn sàn, bị làm phiền nhiều lần như vậy, nhưng đây là lân đầu tiên Trần Phong Sinh nhìn ngắm kỹ hình dáng Trương Tiểu Du.

Thân cao tầm 1m62, do cô mặc đồ thế thao nên không thể nhìn ra được thân thế cô như thế nào, khuôn mặt không hề trang điếm, trong ngũ quan của cô thì điểm đặc biệt nhất trên khuôn mặt của cô chính là đôi mất phượng, trông cô rất sáng sửa và xinh đẹp.

Không biết tối nay cô đã uống bao nhiêu rượu, đôi má đang bị che khuất bởi mái tóc ngắn của cô đã hồng rực, lộ rõ trên làn da trắng nốn, giống như sắc.

hoa đào đang độ nở rộ đẹp nhất, rõ ràng chỉ mỗi khuôn mặt thanh tú của cô, sau khi uống rượu vào thì sự xinh đẹp này càng làm cho người khác nhìn ngắm không muốn rời mất Phát hiện ra mình đột nhiên thất thần vì cô, Trần Phong Sinh thở dài Xác định không cách nào phân rõ một hai với cô, anh chỉ có thể tạm thời đè nén sự tức giận của mình lại, một tay đút vào túi quay người muốn rời đi ‘Vừa dậm chân bước, đột nhiên cánh tay phải của anh bị người ta tóm lại giữ chặt.

Khi Trần Phong Sinh chau mày quay lại xem, thì người đang nấm trên giường đã ngồi dậy từ lúc nào, đầu cô gục vào trong lòng anh, lông ngực ấm áp, tìm anh bất chợt lỡ mất một nhịp, có một bàn tay giống như con rằn không xương đang lưồn vào trong y phục của anh.

Cổ họng Trần Phong Sinh khô khốc, kinh ngạc về cảm giác mà cô mang lại ‘Yết hầu lên xuống, âm giọng khàn đặc bật ra một cách vô thức: “Buông ra!”

“Không buông” Trương Tiểu Du lắc đầu, nước mắt làm đôi mắt cô trở nên mờ mịt, không ngừng dụi dụi vào người anh, giọng nói nghẹn ngào: “Ngô Huỳnh Đông, em rốt cuộc đã làm sai cái gì mà anh lại đối xử với em như vậy? Không phải chúng ta đã nói rồi sao, đợi anh về nước chúng ta sẽ kết hôn, sau đó sẽ mua một căn hộ nhỏ, đợi sau vài năm kiểm được nhiều tiền hơn thì sẽ đổi sang căn nhà lớn hơn”

Trần Phong Sinh chau mày nắm chặt cánh tay cô: “Cô nhìn rõ cho tôi, tôi không phải là người cô đang nhớ nhung”

Trương Tiểu Du dường như không nghe thấy tiếng anh nói, chỉ có tiếng cô thì thầm: “Có phải là em đã làm gì không tốt, có phải ở nước ngoài có quá nhiều cám dỗ, nên anh mới không kiềm chế được mình? Vậy em cũng có thể cho anh mà, ngay lúc này và ngay bây giờ em sẽ cho anh có được không?”

‘Vừa nói xong, cô liền bắt đâu làm loạn, lần sờ cởi cúc áo sơ mí của anh.

Vì một người đang đứng một người ngồi, nên khi Trương Tiểu Du dùng lực lôi mạnh anh về phía sau, chân Trần Phong Sinh không đứng vững, cả người anh liền ngã lên người cô, cánh tay vừa chống xuống đỡ thân mình, bờ môi mỏng của anh đã xuất hiện một cảm giác mềm mại, bị cô ấy hôn, còn vụng về dùng lưỡi cay hàm răng của anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK