Mục lục
Truyện Ôm tôi nhé cô gái nhỏ – Lam Ngọc Anh – Hoàng Trường Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1078

Nháy nháy mắt, cô cố ý hỏi: “Hoàng Trường Minh, anh chuyển tất cả gia sản cho em, anh không sợ về sau em chạy mất sao?”

Hoàng Trường Minh cong môi cười.

Bốn năm trước lúc anh đưa thẻ đen cho cô, cô cũng từng có phản ứng tương tự, mặc dù hỏi như vậy, nhưng trong mắt lại sạch sẽ trong suốt, bây giờ cô vẫn không hề thay đổi Hoàng Trường Minh lấy nụ hôn để chặn lời, cực kì tự tin: “Anh sẽ không cho em cơ hội đó!”

Ngày hôm sau, ăn sáng xong, một nhà ba người lập tức ra cửa sớm.

Cũng giống như thường ngày, trước tiên đưa bánh bao nhỏ đi nhà trẻ, ở cổng có không ít xe con, bên cạnh thỉnh thoảng có những bạn nhỏ cũng được phụ huynh dắt tay đi qua, giọng trẻ con trong veo và ánh mặt trời cùng nhau tán lạc khắp mặt đất.

Đến trước mặt cô giáo mắt cười dịu dàng, Lam Ngọc Anh buông lỏng tay ra, nhìn bánh bao nhỏ đeo cấp sách vui vẻ chạy tới.

Tay nhỏ được cô giáo cầm, cậu bé lắc lắc: “Cô ơi, em có chuyện phải nói cho côi”

“Lâm sao thế, bạn nhỏ Hoàng Thiên Vũ?”

Bánh bao nhỏ quay đầu, chỉ Lam Ngọc Anh đứng bên cạnh Hoàng Trường Minh ngoài cổng, khuôn mặt bé nhỏ đỏ bừng, có chút thẹn thùng, nhưng nói lại trong veo vang dội, giống như là hận không thế nói cho khắp thế biết: “Bé cưng có mẹ…”

Lam Ngọc Anh từ trong gió nghe được giọng nói trẻ con kia, khóe miệng nhếch lên thật cao.

Tận mắt nhìn bánh bao nhỏ tiến vào trong tòa nhà màu hồng, cô và Hoàng Trường Minh ngồi vào trong xe một lần nữa, nhưng mà không vội đi làm, mà còn có một chuyện quan trọng hơn cần làm!

Hoàng Trường Minh thắt chặt dây an toàn cho cô, nhìn cô chäm chãm: “Bây giờ chúng ta đến ủy ban!”

“Ừm!” Lam Ngọc Anh ngượng ngùng gật đầu.

Không biết có phải ông trời biết được sự kích động và mong chờ trong lòng bọn họ hay không, đường đi không hề bị tắc, thậm chí còn không gặp phải nhiều đèn đỏ, tòa nhà ủy ban đã xuất hiện ở trong tầm mắt.

Sắp đăng ký rồi sao?

Lam Ngọc Anh mở lòng bàn tay ra, phát hiện bên trong ẩm ướt, tất cả đều là mồ hôi.

Nhịp tim đang tăng nhanh, cô vừa khẩn trương đồng thời lại rất trông mong, từ nay về sau, cô sẽ có thêm một thân phận nữa, là vợ của Hoàng Trường Minh, mợ chủ nhà họ Hoàng.

Land Rover màu trắng dừng ở bãi đỗ xe, trên bậc thang đã có không ít nam nam nữ nữ lần lượt đi vào đi ra, khóe mắt đuôi mày của họ đều hiện ra vẻ vui mừng, giống như có thế lây cho nhau.

Hoàng Trường Minh nhìn cô: “Ngọc Anh, đi thôi Lúc này Lam Ngọc Anh đã quên lên tiếng, chỉ ngây ngốc gật đầu giống gà mổ thóc.

Hai người nắm tay, nhanh chân đi vào bên trong, mỗi lần bước lên một bậc thang cô đều hít sâu, lặng lẽ liếc sang bên cạnh nhìn đường cong bên mặt của Hoàng Trường Minh, so sánh với cô mà nói, hình như anh rất bình tĩnh.

Có lẽ cả đời mỗi người chỉ đến đây một lần, sau khi tiến vào, bên trong có không ít người, Hoàng Trường Minh mắt sắc nhìn đúng một cái phòng trống, bên ngoài không có người chờ đợi, lập tức nấm tay cô sải bước gõ cửa đi vào, đưa túi hồ sơ đã chuẩn bị xong cho nhân viên công tác.

Nhân viên hình như nhíu mày, nhưng nhìn thấy khí thể bất phàm của Hoàng Trường Minh thì không nói cái gì ‘Sau khi mở túi hồ sơ, rút giấy tờ bên trong ra, lại nhíu mày lần nữa, ném trả cho bọn họ: “Xin lỗi, không xử lý được!”

“Vì sao?“ Hoàng Trường Minh nhíu mày.

Nhân viên công tác khẳng định: “Giấy tờ không được đầy đủ, không xử lý được, trở về cầm đủ giấy tờ rồi đến sau!”

“Không có khả năng không được đây đủ!” Mặt mày Hoàng Trường Minh nặng nề.

Lam Ngọc Anh đứng bên cạnh cần môi, mặc dù cô chưa lật xem túi hồ sơ, nhưng cô tuyệt đối tin tưởng Hoàng Trường Minh chuẩn bị giấy tờ rất đầy đủ, hai người đều ngóng trông ngày này, không có khả năng có sai sót nào trong chuyện này được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK