Mục lục
Truyện Ôm tôi nhé cô gái nhỏ – Lam Ngọc Anh – Hoàng Trường Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 711

“Ở khách sạn này” Hoàng Trường Minh vươn tay chỉ phía bên cạnh.

“Khách sạn này sao?” Lam Ngọc Anh mở to mắt, nhìn vài cái, đỏ mặt do dự: “Nhưng hình như đây không phải là khách sạn bình thường”

Từ cách trang trí cửa bên ngoài có thể thấy được nơi này không giống với các khách sạn khác, màu sắc và trang trí đều như vậy.

Lông mày Hoàng Trường Minh nhệch lên cao, dừa vào mặt cô, mãnh liệt thở ra: “Vừa hay, ban nãy lúc trong phòng làm việc chúng ta vẫn chưa vui lắm!”

Lam Ngọc Anh đương nhiên hiểu nhu cầu phương diện đó của anh, không đủ hai, ba lần thì anh không dễ dàng buông tha cho cô, tuy rằng lúc trong phòng làm việc đã rất điên cuồng, nhưng thật ra anh đã tương đối kiềm chế rồi, hơn nữa cô cũng sợ sẽ có người gõ cửa tiến vào nên vô cùng căng thẳng.

“Có thể đổi khách sạn khác được không?” Cô ngượng ngùng nói.

“Được” Hoàng Trường Minh bày ra dáng vẻ rất nghe lời, chỉ là trước khi cô cô khẽ thở phào thì anh chậm rãi nói tiếp: “Phía trước ở gần sông có một khu vực rất tốt, dường như buổi tối không có người, rất thích hợp cho việc xóc xe, sáng mai còn có thể ngắm mặt trời mọc.

“.” Lam Ngọc Anh cắn lưỡi.

Cuối cùng, Hoàng Trường Minh còn cong môi nhìn cô: “Ngọc Anh, anh đều nghe theo em!” Lam Ngọc Anh trợn mắt cả hai mắt, liền muốn ngất đi cho xong.

Thấy hàng lông mày và ánh mắt kiên định của anh, cô biết mình khổng thể nào nói lại anh, nhất định phải lựa chọn một trong hai phương án.

Khách sạn tình thú hay là chiếc xe rung lắc.

Lam Ngọc Anh đương nhiên chọn vế trước, ít ra không phải là ở bên ngoài. Sau khi chiếc Land Rover dừng lại, hai người lần lượt xuống xe, cô cúi đầu im lặng đi theo anh, sau khi đi vào, đầu cô càng cúi thấp hơn, nhiệt độ nóng bỏng từ trên mặt truyền đến sai tại.

Trang trí ở bên trong khách sạn còn có điểm nhấn hơn bên ngoài, hơn nữa ánh đèn cũng tạo ra bầu không khí mờ ảo và ám muội, đặc biệt là toàn bộ màn hình trên bức tường phía sau quầy lễ tân, thể hiện các chủ đề khác nhau của mỗi phòng, hơn nữa ở trong cái giỏ đan bên cạnh có rất nhiều đồ vật gây nóng mắt.

Lam Ngọc anh khô họng, khẽ nuốt nước bọt.

Cô không dám tưởng tượng lát nữa khi tiến vào trong phòng sẽ như thế nào.

Nhìn thấy Hoàng Trường Minh vẫn ở đấy chằm chú nghe nhân viên khách sạn giới thiệu, cô như muốn suy sụp, thật sự nhìn không được mà tiến đến, nhỏ giọng thúc dục: “Hoàng Trường Minh, anh nhanh lên một chút”

“Được, vậy lấy phong có giường nước này đi” Hoàng Trường Minh chỉ chỉ.

Nhân viên khách sạn nghe vậy, lập tức nhận lấy chứng minh nhân dân của anh, bắt đầu làm thủ tục nhận phòng cho anh.

Hoàng Trường Minh chống tay lên quầy lễ tân, nhìn khuôn mặt cô đỏ bừng như quả cà chua, liền cố ý nhưởng mày nhìn cô: “Ngọc Anh, phòng có giường nước được không? Trên phần giới thiệu của phòng này nói, có chức năng massage điện, hơn nữa còn có cả những chiếc ghế tình thủ đấy”

Đầu Lam Ngọc Anh như gần rơi xuống sàn, cô chỉ có thể không ngừng lầm bầm trong lòng.

Tôi không nghe thấy, tôi không nghe thấy!

Thấy nhân viên khách sạn đưa thẻ phòng đến, cô chộp lấy rồi bước nhanh về phía thang máy. Khi thang máy từ trên đi xuống từng tầng từng tầng, cô cầm lấy thẻ phòng nóng hổi, cô bắt đầu lùi lại một chút, thậm chí còn thấy hối hận vì có khi còn không bằng chọn đến bên bờ sông với chiếc xe rung lắc.

“Ong.

Đột nhiên điện thoại rung lên.

Hoàng Trường Minh lấy điện thoại ra khỏi túi, thấy cuộc gọi trên màn hình liền cau mày, cầm lên, trầm giọng hỏi: “Thím Lý, có chuyện gì vậy?”

Mặc dù cách một đường dây nhưng làm sao thím Lý không nghe ra được giọng điệu của anh, cô dừng lại một lúc lâu, cuối cùng cẩn thận nói: “Vậy, thưa cậu chủ, cậu có thể đưa điện thoại choc Ngọc Anh được không?”

Hoàng Trường Minh nghe vậy, đưa điện thoại cho cô.

Lam Ngọc Anh nghi hoặc nhận lấy: “Alo?”

“Cô Ngọc Anh, cô và cậu chủ đêm nay không về thật sao?” Thím Lý hỏi.

“Vâng, chúng cháu..”Lam Ngọc Anh ngại ngùng xác nhận.

Chỉ là chưa kịp dứt lời, thím Lý phía bên kia đã cầu cứu: “Cậu chủ nhỏ đến bây giờ vẫn chưa chịu ngủ, tôi đã dỗ cậu ánh rất lâu rồi, tôi sắp đọc hết cuốn sách cho cậu ấy rồi nhưng cậu ấy vẫn không ngủ, nhất định phải đợi đến khi cô về mới được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK