Mục lục
Truyện Ôm tôi nhé cô gái nhỏ – Lam Ngọc Anh – Hoàng Trường Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 196

 

Trong mắt Hoàng Trường Minh quá mức quen thuộc, ý thức được cái gì đó không đúng, cô lập tức bắt dậy muốn trốn.

 

Nhưng không kịp, vừa bước chân, một bàn tay bằng nhiên ôm ngang hàng năm vào ghế sopha không đau những cảm giác kinh hoàng đang lấn áp trong đầu cô.

 

Lam Ngọc Anh bị anh đẻ dưới người, trở mắt nhìn anh còi áo sơ mi mình ra.

 

Sắp nhào tới thì bên ngoài có người gõ cửa “Coc Coc Coc.”

 

Lam Ngọc Anh cứng đờ người khi nghe tiếng của Nguyễn Phong, “Ngọc Anh, là anh, Châu Châu để quên cặp sách ở đây!”

 

Cô còn kinh hoảng hơn.

 

“Ngọc Anh “Thấy cô không ra, giọng nói cách một cánh của truyền vào “Anh thấy đèn trong phòng vẫn sáng nên đã đi lên, em đã ngủ chưa?”

 

“Cô Ngọc Anh, cô Ngọc Anh, con mở cửa nhé! Châu Châu dò xét hỏi.

 

Lam Ngọc Anh hoảng hồn không biết phải làm thế nào

 

Không khí bên trong căn họ đã rất căng thẳng, bởi vì tiếng gõ cửa mà nghiêm trọng hơn, chỉ cầm chạm nhẹ một cái là bùng nổ.

 

Ánh mắt sâu thẳm của Hoàng Trường Minh nhìn cô kinh hoảng, môi mỏng khể nói bên tai cô, “Tôi bằng nhiên muốn xem, Nguyễn Phong thấy tôi ở trong sẽ có biểu cảm gì”. sau đó, làm bộ đứng dậy mở cửa “Không được.” Lam Ngọc Anh ngơ ngắn lắc đầu.

 

Thấy hành động của anh, Lâm Ngọc Anh nắm cánh tay anh, giọng như cầu xin, “Đừng làm vậy!”

 

Trước đây cũng xảy tra tình huống tương tự, lúc đó Tiêu Thành Vân mang bữa sáng cho cô, trùng hợp đụng mặt Hoàng Trường Minh, mà Tiêu Thành Vân thì còn dễ giải quyết, nhưng hết lần này tới lần khác lại là Nguyễn Phong, hơn nữa còn có đứa nhỏ Châu Châu..

 

Hoàng Trường Minh gỡ tay cô ra, vắt chân ngôi bên cạnh.

 

Lam Ngọc Anh thấy vậy, chắc chắn anh không có hành động gì nữa mới thở nhẹ nhõm.

 

Nhanh chóng đứng dậy khỏi ghế sopha, chỉnh sửa quần áo chắc chắn không có gì sai sót mới cầm cặp sách nhỏ đi ra cửa.

 

Mở hé một khe của nhỏ, Nguyễn Phong vẫn tiếp tục động tác gõ của,”Gõ lâu như vậy mới mở, anh còn tưởng em đã ngủ.”

 

“Không, vừa rồi ở trong bếp không nghe thấy Lam Ngọc Anh chột dạ nói dối, không dám ngẩng đầu nhìn chính diện. Bàn tay luôn nằm chốt cửa, rất số của mở hơi lớn một chút sẽ phát hiện ra người bên trong “Lúc nãy đi vội quả, đứa trẻ thổi này để quên cáp sách!” Nguyễn Phong nhận cặp sách từ có, nhạy cảm phát hiện ra cái gì đó khác thường, ân cần hỏi, “Ngọc Anh, em không sao chứ? Sắc mặt em nhìn có vẻ không on.”

 

“Không sao, không sao Lam Ngọc Anh lắc đầu, vội nói, “Anh Nguyễn Phong, thời gian không còn sớm nữa, anh mau đưa Châu Châu về ngủ đi!”

 

Không để ý vẻ mặt nghi ngờ của Nguyễn Phong, cô chỉ muốn đối phương nhanh chóng rời đi.

 

Nhưng, chuyện Lam Ngọc Anh sợ nhất đã xảy ra.

 

Tiếng bước chân vũng vàng vang lên, một bóng người phủ xuống, sau đó là giọng nam trầm tĩnh hơi mất kiên nhẫn, “Sao lâu như vậy?”

 

Giống như sự xuất hiện của anh ấy vậy, bằng nhiên như thế cũng tự nhiên như vậy.

 

Nguyễn Phong xém chút không ôm được đứa con trai vào lòng, dù cho có cố gắng điểm tinh, âm thành cũng không che đậy được sự run rầy: “Tổng giám đốc Hoàng?”

 

“Thì ra là anh Nguyễn.” Gương mặt Hoàng Trường Minhmọi khi vẫn lạnh lùng, lúc này thì lại có chút lưỡi biếng, thậm chí có thái độ thong thả ung dung, giọng điệu nhẹ nhàng, “Các người nói chuyện đi, vậy tôi không quấy rầy nữa.

 

Nói xong, động tác cực nhanh quay lưng rời khỏi nhà.

 

Giống như là chủ nhân của ngôi nhà này vậy, chi là nghe thấy tiếng gõ cửa qua nhìn một cái.

 

Có hạng Lam Ngọc Anhcăng thẳng, răng cắn chặt như muốn nhai nhiễn ra.

 

Đặc biệt là khi Nguyễn Phongnhìn về cô với một ảnh mặt không dám tin.

 

Tình cảnh như thế này có không thể nào giải thích được lấy nữa câu, bởi vì Hoàng Trường Minh xuất hiện ở nhà mình, áo sơ mi thì lại đang không cài nút, trên ngực lại còn lưu lại dấu vết do lúc này giáng co rõ ràng như thế, chỉ có thể dẫn người ta hoàn toàn liên tưởng đến là mùi vị yêu đương.

 

“Không cần, chắc là tôi quấy rầy mới đúng.” Biểu tình Nguyễn Phong và giọng nói có chút cứng ngắt.

 

Nhóc con cũng không ngờ có tình cành này xảy ra, cậu bé vẫn luôn nằm trong lòng Nguyễn Phong không dám lên tiếng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK