Mục lục
Truyện Ôm tôi nhé cô gái nhỏ – Lam Ngọc Anh – Hoàng Trường Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 255

 

Cô muốn rút ra, nhưng lại bị anh dùng tay giữ lại, nằm chắc trong lòng bàn tay, ảnh mắt sâu thẳm nhìn chăm chăm cô, như muốn khóa cô lại.

 

Lam Ngọc Anhhoàn toàn từ bỏ và để anh cầm tay, nhìn xuống ngón chân của cô như một cô bé nhút nhát, “Cái kia, tôi đã suy nghĩ rất kĩ.

 

“Anh nói chuyện hẹn hò kia, tôi đồng ý. Sau khi hít một hơi thật sâu, cô đã nói rõ ràng và đầy đủ.

 

Đột nhiên Hoàng Trường Minhliếc mắt một cái.

 

“Em nói lại lần nữa đi

 

Ảnh mắt Lam Ngọc Anhlóe lên, giọng nói không giống như của chính mình, “Tôi đã nói tôi…”

 

Khi nhắc lại câu này, cô mới nhận ra ba chữ này đáng lẽ chỉ được nói khi cưới, nghĩ đến đây, trên mặt cô càng thêm đỏ bừng.

 

Thật ra, cô không đồng ý với anh ngay, thậm chỉ còn muốn kéo dài thêm nữa, là vì càng nhanh là cô không chắc chắn mọi chuyện.

 

Khi Hoàng Trường Minh nói muốn hẹn hò, trong lòng cô rất loạn, giống như hoa trên vách núi, dù biết rất nguy hiểm, nhưng cuối cùng lại không chịu được sự cám dỗ chết người.

 

Lam Ngọc Anh không khỏi lén ngẩng đầu nhìn anh, nhưng đột nhiên cả người lại bị anh đẩy lên xe.

 

Trong giây tiếp theo, anh hôn cô.

 

Cô mở to mắt nhìn, nhưng không tránh được lưỡi của anh.

 

Lam Ngọc Anh bị anh cưỡng hôn suốt cho đến khi gáy có dán chặt vào cửa kính xe, với đôi môi mỏng lần trên người cô, rất có tính chiếm hữu.

 

Hơi thở dường như đã cạn…

 

Đột nhiên, cô cảm thấy có đôi mắt đang nhìn mình, Lam Ngọc Anhmờ mịt mở mắt ra, và đúng như dự đoán, bắt gặp một đôi mắt lạ, đó là một người đàn ông đội mü.

 

Cô vội vàng đẩy Hoàng Trường Minhra, đỏ mặt chỉ về phía sau anh.

 

Hoàng Trường Minh cũng tinh tường ý thức được, anh ôm cô vào lòng, quay đầu, lạnh lùng thở một hơi: “Nhìn cái gì vậy, chưa thấy người yêu nhau sao?”

 

“Ừm, đó là cảnh sát giao thông…

 

Lam Ngọc Anhgiật mạnh góc quần áo và nhỏ giọng nhắc nhở.

 

Người đàn ông mặc đồ cảnh phục của cảnh sát giao thông, mũ còn có phù hiệu

 

 

 

cảnh sát rất dễ thấy, và có một chiếc xe cảnh sát nhấp nháy đang đậu phía sau anh.

 

Cảnh sát giao thông tiến lên phía trước hai bước, chỉ vào chỗ đậu xe, nghiêm túc nói: ‘Không có ý gì Xin lỗi vì cắt ngang anh cùng cô gái đây một chút, nhưng anh không thể đậu xe ở đây lâu!”

 

Lam Ngọc Anh giống như một con đà điểu, không chịu ngẩng đầu lên.

 

Hoàng Trường Minh nhíu mày không vui, sửa lại: “Là bạn gái”

 

Vẻ mặt nghiêm túc của người cảnh sát giao thông lúc này có chút không hiểu.

 

Tuy nhiên, sau nhiều năm làm việc trong ngành, anh ta có thể nhanh chóng khôi phục lại sự bình tĩnh, giữ thái độ chuyên nghiệp và thay đổi lời nói: “Xin lỗi, thưa ngài, đã cắt ngang anh và bạn gái của anh. Anh không thể đậu xe lâu ở đây!”

 

“Ừ.” Hoàng Trường Minh hài lòng gật đâu.

 

Cảnh sát giao thông nói tiếp: “Anh hãy lái xe đi nhanh đi, muốn gì thì về nhà rồi làm ”

 

Lam Ngọc Anh chôn mặt vào trong vòng tay của anh, mong muốn mình cuốn theo gió, trôi đi

 

Cô không dám nhìn cảnh sát giao thông. Cô cúi đầu xuống và đi nhanh về phía ghế lái phụ, có thể có đã quá nóng nảy. Khi cô giơ chân lên, đầu gối của cô và vào bánh xe.

 

Hoàng Trường Minh ôm cô vào người, “Sao vậy?”

 

“Không có gì, không có gì!” Thấy cảnh sát giao thông cũng nhìn sang, Lam Ngọc Anh vội vàng lắc đầu.

 

Khi cô muốn tiếp tục bước đi, một cảm giác tê dại ập đến, cô không thể không lão đảo hai bước.

 

Khi cô từ từ định nhấc chân lên lần nữa, đột nhiên cô thấy nhẹ cả đi, cả người bị Hoàng Trường Minh ôm vào trong lòng, tay cô không chỗ nào có thể đặt, chỉ có thể đặt ở trên cổ và vai anh.

 

“Hoàng Trường Minh, không cần đâu… Lâm Ngọc Anh khó khăn giãy giụa nhưng vô ích.

 

Mãi đến khi ngồi trên ghế lái phụ, cô thả tay ra, lén nhìn ra ngoài, viên cảnh sát giao thông kia đã rời đi, nhưng vẫn còn quay đầu nhìn lại

 

Thật xấu hổ.…….

 

Hoàng Trường Minh hơi đứng thẳng người đột nhiên kêu to: “Đồng chi cảnh sát giao thông.

 

Anh cảnh sát giao thông bị dừng xe khó hiểu quay lại nhìn.

 

“Thưa anh, anh còn cần gì nữa không?” Lam Ngọc Anhkhó hiểu nhìn lên, khỏe môi anh giật giật, nhỏ giọng cảnh cáo anh cảnh sát giao thống: “Sau này nhớ đừng nhìn bạn gái của người khác như vậy, cần thận bị đánh!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK