Mục lục
Truyện Ôm tôi nhé cô gái nhỏ – Lam Ngọc Anh – Hoàng Trường Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1431

Nghe vậy, giữa đôi lông mày lười biếng của Trần Phong Sinh nhiều hơn một chút ngưng trọng: “Trước mắt thật sự không tốt, chỉ có thể trông vào quá tình trị liệu kế tiếp, hi vọng thân thể của bà ngoại còn có thể chịu đựng được!

“Nhất định rồi!” Trương Tiểu Du nhấn mạnh nói.

Đôi mắt đào hoa của Trần Phong Sinh khẽ nhúc nhích: “Cá Vàng Nhỏ, cám ơn em vẫn bằng lòng đến thăm bà ngoại!”

“Anh không cần nói lời cảm ơn với tôi, bà ngoại đối xử với tôi rất tốt, đến thăm bà cũng là tấm lòng của tôi! Tuy nói cuộc hôn nhân của chúng ta là hôn nhân hợp đồng, nhưng dù sao chúng ta cũng từng là vợ chồng, tôi cũng chỉ đang làm chuyện mà một vấn bối nên làm mà thôi!” Trương Tiểu Du nhún nhún vai, mấy lời sau đó giọng điệu cổ ý nói rất thoải mái thản nhiên.

“Trần Phong Sinh nhìn ra ngoài cửa số: “Lúc này cũng đã đến giờ tan tầm, anh đưa em về nhà nhé?”

“Không cần, tôi có hẹn với người ta!” Trương Tiểu Du lắc đầu.

Đôi con ngươi của Trần Phong Sinh co rựt lại, phun ra một cái tên thăm dò: “Ngô Huỳnh Đông sao?”

Trương Tiểu Du chần chờ nửa giây, chậm rãi gật đầu: “Ù!

“Biết rồi!” Trần Phong Sinh khẽ nhếch khóe môi, bước chân vượt qua cô rời đi Thật ra cũng không phải là cô cổ ý trả lời anh như vậy, mà người Trương Tiểu Du có hẹn vào lúc chập tới đúng là Ngô Huỳnh Đông thật, nhưng lại khác hoàn toàn so với những gì anh nghĩ, hai người chủ yếu gặp mặt nhau là bởi vì chuyện đưa tin ở công trường, hơn nữa bọn họ cũng đã hẹn nhau từ ngày hôm quarồi Bàn bạc xong chuyện công, Ngô Huỳnh Đông còn nói: “Cá Nhỏ, chuyện của Vũ Như đã xử lý tốt rồi!”

Chỉ cần nghe đến cái tên kia, Trương Tiểu Du liền không khỏi nhíu mày, cô ngấng đầu lên từ ly coffee.

“Em yên tâm, sau này cô ta tuyệt đối sẽ không quấy rầy em, gây rắc rối cho em nữa!” Ngô Huỳnh Đông tiếp tục nói: “Hiện giờ cô ta đang ở trong cục cảnh sát, ngoài chuyện mấy ngày trước thuê người hại em ra thì còn vì chuyện bốn năm trước cô ta hãm hại chồng của dì em đã có người đứng ra chỉ chứng, cho nên, có lẽ khoảng một thời gian rất dài nữa cô ta sẽ không thể ra ngoài, anh tin có bài học lần này, tương lai cô ta làm việc cũng sẽ thu liễm lại!”

Trương Tiểu Du nghe vậy, nghĩ đến những gì anh ta đảm bảo thì gật đầu: “Ngô Huỳnh Đông, cám ơn anh nhét’ Nhưng mà, Ngô Huỳnh Đông lại không nhận lấy lời cảm ơn này: “Thật ra chuyện này em không cần cảm ơn anh, em nên cảm ơn anh Trần mới đúng!”

“Trần Phong Sinh?” Trương Tiểu Du sững sờ.

Ngô Huỳnh Đông gật đầu trả lời: “Ừ, chuyện của Vũ Như đều là anh ấy làm sau lưng, trong chuyện này anh chỉ có tác dụng thối gió giúp đỡ chút thôi!

Chẳng lẽ anh ấy không nói với em sao?”

“Không…” Trương Tiểu Du lúng ta lúng túng lắc đầu.

Nếu không phải Ngô Huỳnh Đông nói cho cô biết, chỉ sợ cô căn bản cũng không biết chuyện gì, một giờ trước hai người vẫn còn gặp mặt ở trong bệnh viện, nhưng từ đầu đến cuối, ngoài một câu anh từng đùa cô về chuyện chân bị trật ra thì anh vốn không nhắc đến chuyện này, thậm chí còn không có ý nhắc đến!

Ngô Huỳnh Đông cười, tiếp tục giải thích: “Không phải anh làm đâu, cho nên anh không thể tranh công, huống chỉ chuyện này khiến anh rất hổ thẹn, hiện tại đã giải quyết tốt, cuối cùng anh cũng có thể yên tâm rồi!”

“Ừ!” Trương Tiểu Du gật đầu.

Nghiêng đầu nhìn phía ngoài cửa số, bên ngoài ngựa xe như nước, đôi mât hoa đào phóng túng kia dường như lại hiện lên trước mắt cô.

Bệnh viện tư nhân, tầng cao nhất, ngoại khoa tim.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK