Mục lục
Truyện Ôm tôi nhé cô gái nhỏ – Lam Ngọc Anh – Hoàng Trường Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 200

 

Cô ngồi vào trong, cảm thấy bất lực: “Anh Nguyễn Phong, anh không phải lúc nào cũng phải đến đón em đầu, thật ra em đi xe buýt thì quen hơn “Máy ngày nay anh không bận, chủ yếu là Châu Châu muốn gặp em thôi” Nguyễn Phong cười dịu dàng.

 

“Cô Ngọc Anh, ba con cả ngày không gặp cô, ba sẽ phát điên đấy!” Thắng nhỏ lập tức thò đầu lên từ phía sau.

 

“…” Lam Ngọc Anhbị đánh bại trong chốc lát.

 

Xe chạy vào đường cái, cô nghĩ tới điều gì đó, không khỏi hỏi: “Hình như gần đây em không gặp Tiêu Thành Vân?”

 

Mỗi lần trước khi Nguyễn Phong ở đó đón cô, Tiêu Thành Vân sẽ luôn ở bên cạnh anh.

 

“Anh ấy bận việc gia đình… Nguyễn Phong giải thích.

 

Lam Ngọc Anhgật đầu khi nghe những lời đó, và không hỏi thêm.

 

Nhưng Nguyễn Phong lại quay đầu về phía cô, và mìm cười, “Ngọc Anh, thứ bảy tới là sinh nhật của em rồi, nếu không có gì ngoài ý muốn thì có thể là anh sẽ rất rảnh, nên chúng ta đi đến một khu nghỉ dưỡng để thư giãn được chứ? ”

 

Lam Ngọc Anh ngẩn ngơ, suýt chút nữa cô đã quên mất.

 

Cô cũng không đồng ý ngay, nhưng trên mặt hiện lên vẻ buồn bã, “Em sơ là không được, tuần sau…”

 

“Sợ rằng cuối tuần không được… Lam Ngọc Anh lộ ra gương mặt u sầu, có chút lúng túng.

 

Trước giờ tan làm, quản lý gọi cô tới phòng làm việc.

 

Nói là có một dự án cần tới thành phố khác để khảo sát, sáng thứ sáu xuất phát, có lẽ sẽ đi ba ngày, kêu cô đi theo cùng.

 

“Tại sao vậy a?” Cậu bé từ phía sau ló đầu lên hỏi.

 

Lam Ngọc Anhliếc nhìn Nguyễn Phong cũng đang nghi ngờ, giải thích đúng sự thật: “Cấp trên sắp xếp cho em đi Đà Nẵng công tác, thứ sáu phải đi rồi.”

 

“Đà Nẵng?” Nguyễn Phong hỏi.

 

“Đúng vậy…” Lam Ngọc Anh gật đầu, khóe miệng không tự chủ được khẽ nhếch lên.

 

Dự án này không chỉ có mình công ty cô, mà là hợp tác chung với Hoàng thị, cho nên nói đến lúc đó bên Hoàng thị cũng sẽ có người phụ trách đi cùng.

 

Nhưng việc nhỏ như vậy, Hoàng Trường Minh không thể nào tự minh ra quân được Nghĩ như vậy, khiến cô yên tâm hơn nhiều.

 

Lam Ngọc Anh cười, nhìn vài nói: “Anh Nguyên phong, chỉ là sinh nhật thôi mà, cũng không phải l chuyện lớn gì, không sao đâu, hoặc chờ em đi công tác về, anh tổ chức bù lại cho em là được mà.”

 

Nguyễn Phong nghe xong cũng cười, nhưng biểu cảm như có điều suy tư.

 

Sáng thứ sáu, Lam Ngọc Anhbắt xe buýt tới sân

 

Còn chưa xuống xe, thì có điện thoại gọi tới. bay.

 

Cuộc gọi đầu tiên là Nguyễn Phong hỏi cô đã tới sân bay chưa, chắc là thể hiện sự quan tâm, nói hai câu liền cúp, cuộc gọi thứ hai là giám đốc, hỏi cô đang ở đâu.

 

Lam Ngọc Anhvừa đáp vừa xách hành lý đi vào cửa.

 

Bởi vì đi công tác trong thời gian ngắn, cô cũng không xách vali theo, chỉ đem theo hai cái túi, để vài bộ quần áo thay hằng ngày là được, không hề nặng gì.

 

Đi ra khỏi thang máy, rất nhanh cô liền thấy giảm

 

Lúc bước chân Lam Ngọc Anh đi tới bên cạnh giám đốc, không khỏi dừng một chút,

 

Chắc vừa làm thủ tục đăng ký xong, giám đốc vẫn đang cắm về máy bay và chứng minh thư trên tay, mà miệng giám đốcđang mở ra khép lại, trên mặt là nu cười tươi nịnh nọt, mà đứng bên cạnh ông ta là một người đàn ông cao to mặc tẩy trang, một tay đút vào túi quần.

 

Đường viên gò má nam tính, đôi mắt sâu thăm thẳm.

 

Dường như đã thấy cô, giám đốclập tức ngoặc tay: “Ngọc Anh, còn ngày ra đó làm gì, mau tới đây lấy vé!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK