CHƯƠNG 965: XOAY CHUYỂN TÌNH THẾ MỘT CÁCH CHẤN ĐỘNG LÒNG NGƯỜI (1)
“Ai cần các người thưa kiện chứ, tôi không cần nhờ các người, các người đi đi.” Nhưng ba của cô bé là Lý Minh lại đột nhiên thay đổi mặt.
Tất cả mọi người đang xem trực tiếp đều kinh sợ, đều không rõ tại sao Lý Minh lại có phản ứng như vậy?
Rõ ràng là mọi người đến giúp cô bé, rõ ràng là đến giúp anh ta, vậy tại sao anh ta lại từ chối? !
Mấy ngày nay mặc dù Lý Minh không trực tiếp báo án nhưng anh ta vẫn luôn cho phép truyền thông tới phỏng vấn cô bé, cho nên lý do không muốn để cô bé lộ mặt chắc chắn là không hợp lý.
Hơn nữa Lý Minh còn luôn mồm nói muốn lấy lại công đạo cho con gái, muốn để người xấu nhận trừng phạt, bây giờ người của hiệp hội bảo vệ phụ nữ và trẻ em quốc tế đã ra mặt muốn giúp anh ta lấy lại công đạo, giúp anh ta trừng phạt người xấu vậy tại sao anh ta lại từ chối?
Tất cả mọi người nghĩ mãi mà không rõ nguyên nhân Lý Minh làm như thế.
Đám người kia thật sự đã bị cách làm của Lý Minh dọa cho sợ ngây người.
Trong lúc nhất thời các loại nghị luận trên mạng ầm ĩ lên.
“Người cha này làm sao vậy, không phải luôn miệng nói là muốn lấy lại công đạo cho con gái à? Bây giờ từ chối là có ý gì?”
“Đúng vậy, thật sự là không hiểu, chẳng lẽ là sợ con gái của mình bị tổn thương?”
“Như vậy cũng không hợp lý, rõ ràng trước kia chính anh ta tự liên hệ với truyền thông nói ra chuyện này còn gì, nếu như thật sự muốn bảo vệ con gái của mình thì từ đầu đã không làm lớn lên rồi, bây giờ chuyện này đã ầm ĩ như vậy chắc chắn cũng không cần phải né tránh nữa.”
“Chẳng lẽ là có ẩn tình khác?”
“Chẳng lẽ là trong lòng có quỷ?”
“Đúng thế, anh ta vẫn khăng khăng không chịu báo cảnh sát, khăng khăng không chịu đi kiện, chuyện cũng đã ầm ĩ như vậy rồi tại sao lại không báo cảnh sát, thật chẳng lẽ chính là trong lòng có quỷ?”
“Không thể nào? Chuyện như vậy có thể có cái quỷ gì?”
“Chuyện như vậy nếu như trong lòng anh ta thật sự có quỷ? Suy nghĩ kỹ ra rất sợ…”
Trong lúc nhất thời, người nghi ngờ như vậy trở nên càng ngày càng nhiều.
Bây giờ đang phát trực tiếp, cũng chỉ ngắn ngủi chưa đến một phút, những lời chất vấn Lý Minh trên mạng đã được lan truyền khắp nơi! !
“Lý Minh, người của hiệp hội quốc tế là do tôi mời tới, nếu con gái đã bị thương tổn như vậy mà chuyện này cũng đã ầm ĩ như vậy rồi thì chẳng lẽ tôi mời bọn họ đến để lấy lại công đạo cho con gái là sai sao? Tại sao anh lại từ chối?” Giờ phút này vẫn còn đang tiếp tục phát trực tiếp, mẹ của cô bé là bà Lưu đang trực tiếp chất vấn Lý Minh.
Giờ phút này câu chất vấn của bà Lưu cũng đã nói lên nghi ngờ trong lòng của tất cả mọi người.
Trong phút chốc, tất cả người đang xem trực tiếp đều nhìn chằm chằm vào Lý Minh trong video, muốn nghe một chút xem anh ta sẽ trả lời thế nào.
“Không cần cô quan tâm tới chuyện của con gái, cô đã bỏ lại tôi và con gái để đi thì bây giờ cô có tư cách gì trở về lo chuyện của con gái tôi.” Lý Minh cũng không trả lời thẳng mà ngược lại chuyển hướng chủ đề, bắt đầu chỉ trích mẹ của cô bé.
“Lý Minh, sao anh có thể nói ra được lời như vậy, anh còn có lương tâm không? Anh có còn là đàn ông không? Nếu không phải bởi vì bình thường anh thường xuyên đánh tôi đến mức tôi không chịu nổi nữa thì tôi có thể bỏ đi à?” Mẹ cô bé nhìn Lý Minh, vẻ mặt rất phẫn nộ.
Trong phút chốc lời này của mẹ cô bé lần nữa đã tạo nên cuộc bàn luận mới của đám người.
“Người đàn ông này còn đánh vợ?”
“Đàn ông mà đánh vợ đều không phải thứ tốt.”
“Không phải người đàn ông này trong lòng thật sự có điều mờ ám đấy chứ?”
“Anh ta sẽ không thật sự làm ra chuyện gì che giấu lương tâm chứ?”
“Một người đàn ông đánh vợ, nhìn thế nào cũng không giống người tốt?”
Trên mạng bàn tán ầm ĩ, đương nhiên những người đang phỏng vấn Lý Minh không nhìn thấy, cũng không biết.
“Cô bớt ở đây hung hăng càn quấy đi, chuyện hôm nay không cần cô quan tâm, cô cút đi cho tôi.” Hiển nhiên Lý Minh có chút thẹn quá thành giận, bắt đầu trực tiếp đuổi người, thái độ cũng trở nên ác liệt.
“Vì sao tôi lại không được quan tâm, nó là con gái của tôi, nó bị hại như vậy so với người khác thì tôi là người đau lòng nhất, cho nên tôi mới mời người của hiệp hội quốc tế đến giúp đỡ, tôi thật sự muốn giúp con gái đòi lại công đạo, không giống anh, anh cũng chỉ biết liên hệ truyền thông đến phỏng vấn, chỉ biết xát muối lên vết thương của con gái chứ trước giờ vẫn không có hành động thực tế nào, thậm chí anh còn không báo cảnh sát, Lý Minh, có thật là anh đang vì con gái không?” Từng câu từng chữ của bà Lưu đều đang chất vấn Lý Minh.
Chất vấn của bà Lưu cũng là suy nghĩ trong lòng của mọi người, những ngày qua bọn họ đều thấy được sự bi thảm của cô bé, bọn họ cũng nghe được Lý Minh một lần lại một lần nói muốn lấy lại công đạo cho con gái, nói muốn đem người xấu ra trước công lý, nhưng chuyện cũng được mấy ngày rồi mà thậm chí Lý Minh còn không cả báo cảnh sát.
Như vậy có bình thường không?
Có hợp lý không?
Lúc trước là bởi vì mọi người quá mức đồng tình với cô bé, cảm thấy cô bé quá đáng thương, mặc dù cũng có người nghĩ đến những chuyện kia nhưng cũng không nên chất vấn ngay khi người khác đau xót.
Lúc đầu chuyện này quá đặc thù, quá mẫn cảm nên cũng không ai dám nói lung tung.
Nhà họ Đường không dám động, thật ra những người khác tuy có bận tâm nhưng ai cũng sợ bị mắng.
Nhưng bây giờ mẹ của cô bé cũng chính là vợ của Lý Minh đã tự mình chất vấn như vậy, vậy thì hoàn toàn khác nhau.
Bà Lưu là mẹ của cô bé cũng là người thân nhất của cô bé nên cô ta có nói cái gì cũng không quá đáng, chắc chắn điểm xuất phát của cô ta cũng là vì cô bé, điểm này không ai có thể nghi ngờ được, cũng không ai chất vấn được.
“Tôi nói rồi, chuyện này không cần cô quan tâm, cô mang theo những người kia đi mau đi.” Lý Minh trực tiếp kéo cánh tay bà Lưu lại, định trực tiếp đuổi cô ta đi ra.
Cô bé hơi sững sờ nhìn ba mẹ của mình, trong lúc nhất thời không biết phải phản ứng như thế nào.
“Lý Minh, anh dựa vào đâu mà đuổi tôi đi? Tôi là mẹ của Tiểu Ngân, nó xảy ra chuyện thì tôi đương nhiên phải xen vào rồi, ngược lại là anh, bình thường chẳng những thường xuyên đánh tôi mà còn thường xuyên đánh cả Tiểu Ngân, lúc còn nhỏ Tiểu Ngân đã bị anh đánh cho người đầy vết thương, anh đã bao giờ thật sự thương con gái chưa?” Bà Lưu mạnh mẽ dùng sức muốn tránh thoát khỏi sự khống chế của Lý Minh nhưng Lý Minh lại cầm quá chặt, bà Lưu không thể thoát được nhưng lại tuôn ra một tin tức kinh người.
Lý Minh chẳng những đánh vợ mà còn đánh cả con gái? !
Hơn nữa từ lúc rất nhỏ con gái đã bị Lý Minh đánh cho đến mức người đầy vết thương? !
Rốt cuộc là vết thương như thế nào mọi người hoàn toàn không biết, nhưng hiển nhiên câu nói người đầy vết thương của bà Lưu đã lập tức đâm trúng trái tim đồng tình của mọi người.
Một cô bé bị đánh cho người đầy vết thương vậy thì người đàn ông này độc ác đến mức nào chứ? Đây chính con gái ruột của anh ta đấy!
Ngay cả con gái ruột mà cũng có thể làm như vậy, một người đàn ông như vậy…
“Cô nói bậy bạ gì đó? Chính bản thân cô không quan tâm đến con gái, bỏ rơi con gái vậy mà bây giờ lại đến chỉ trích tôi, nói xấu tôi, cô có ý đồ gì vậy?” Trên mặt Lý Minh có thêm mấy phần hung ác, giọng nói cũng đề cao hơn mấy phần, đương nhiên là Lý Minh không thừa nhận những lời nói của bà Lưu.
“Lưu Xuân Lan, có phải cô bị ai mua chuộc rồi đúng không, có phải người ta cho cô tiền để cô tới đây gây chuyện đúng không?” Đầu óc Lý Minh suy nghĩ cũng không chậm, sau khi lấy lại tinh thần thì lập tức chụp cho bà Lưu một cái tội danh.