Chương 1602
Còn chưa đợi anh ta kịp phản ứng thì Tư Đồ Không đã kéo Liễu Ảnh rời đi rồi.
Sau khi lấy lại tinh thần, Lưu Trung Nam liền vội vàng đuổi theo hai người, nhưng nhìn dáng vẻ Tổng giám đốc kéo cô Liễu đi, vẻ mặt anh ta lại khá phức tạp.
Anh ta cảm thấy thái độ của Tổng giám đốc với Liễu Ảnh đã thay đổi rồi, hoàn toàn không còn là cách đối xử với một cô nhân tình bí mật nữa.
Lưu Trung Nam thầm nghĩ, có lẽ là Tổng giám đốc đã có tình cảm với cô Liễu rồi.
Chuyện này có khả năng sao? Có thể xảy ra loại tình huống đó không?
Quản lý tiền sảnh nhìn thấy Tư Đồ Không kéo Liễu Ảnh đi ra, bỗng chốc cũng bị dọa cho ngây ngốc người. Đây là tình huống gì vậy, cô gái này không phải là người trong phòng Sếp Bùi sao?
Đây không phải là người phụ nữ của Sếp Bùi à?
Sao Tổng giám đốc Tư Đồ lại muốn dẫn người phụ nữ của Sếp Bùi đi vậy, anh ta còn kéo tay của người kia như vậy, dường như quan hệ giữa hai người không hề bình thường.
Trong một khoảnh khắc, rất nhiều ý tưởng chợt lóe lên trong đầu Quản lý tiền sảnh. Đáng lẽ ra, với người có thân phận như Tư Đồ Không thì không thể nào có chuyện anh ta sẽ tự mình đến nơi như thế này để tìm Bùi Dật Duy. Hơn nữa, Tư Đồ Không còn không cho bọn họ báo trước mà tự mình đi qua đó.
Giờ nghĩ lại mới thấy, đây rõ ràng là tình tiết đi bắt gian mà. Vậy là, không phải Tổng giám đốc Tư Đồ đến tìm Sếp Bùi, mà thật ra là đến tìm người phụ nữ này sao?
Nếu vậy, rốt cuộc người phụ nữ này có thân phận gì?
Rốt cuộc cô là người phụ nữ của Sếp Bùi hay Tổng giám đốc Tư Đồ?
Đây hiển nhiên là tiết mục hai nam tranh một nữ, hơn nữa một người trong đó lại còn là Tư Đồ Không. Quản lý tiền sảnh lại nghĩ đến vừa rồi mình để Tư Đồ Không ở trong căn phòng đó, trong lòng chợt kinh sợ, đổ mồ hôi lạnh đầy người.
Sếp Bùi vẫn còn ổn đấy chứ?
Có lẽ nào đã bị Tư Đồ Không giết rồi không?
Tuy lúc này trong lòng Quản lý tiền sảnh có suy đoán như vậy nhưng anh ta cũng không dám bước đến ngăn Tư Đồ Không lại.
Sau khi nhìn thấy Tư Đồ Không đã ra khỏi cửa, anh ta lập tức liền ra lệnh: “Mau, mau đi xem Sếp Bùi có sao không? Thôi, để tôi đi thì hơn.”
Quản lý tiền sảnh bây giờ mặt mày trắng bệch, hai chân như nhũn ra, anh ta thật sự rất sợ. Tuy đưa Tư Đồ Không đi gặp Bùi Dật Duy là ý của ông chủ, nhưng nếu xảy ra án mạng thì anh ta cũng không thể tránh khỏi liên quan.
Quản lý tiền sảnh lảo đảo chạy vào phòng Bùi Dật Duy, thấy Bùi Dật Duy nằm trên giường không động đậy, đầu óc bỗng chốc bị dọa cho thở cũng không thở nổi, hai chân không nhịn được mà phát run. Giờ anh ta đã đứng ở cửa, nhưng lại không dám bước vào trong.
Nếu Tư Đồ Không đến tìm người phụ nữ kia thì vừa rồi nhất định đã ầm ĩ một trận rồi. Nhưng bây giờ Bùi Dật Duy vẫn còn nằm trên giường, vậy thì không thể nào là đang ngủ được, chẳng lẽ thật sự đã bị Tư Đồ Không giết rồi.
Tuy nhiên, dù sao Quản lý tiền sảnh cũng đã làm việc ở câu lạc bộ được một thời gian, gặp qua một vài trường hợp nên trước tiên vẫn phải tìm hiểu rõ ràng xem tình huống trước mắt ra sao.
Quản lý tiền sảnh thở mạnh ra một hơi, sau đó cắn răng bước vào phòng. Khi bước đến bên giường, thấy sắc mặt Bùi Dật Duy vẫn bình thường, ngực phập phồng lên xuống, rõ ràng đối phương vẫn đang thở.
Lúc này anh ta mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng lại nghĩ không thông nổi. Tư Đồ Không tới tìm người phụ nữ kia, mà người đó lại vừa vặn đang ở chung với Bùi Dật Duy.
Với tính cách của Tư Đồ Không, không những không giết người mà lại còn để cho Bùi Dật Duy tiếp tục ngủ thế này sao?
Chuyện này nghĩ thế nào cũng không thông.
Tư Đồ Không kéo Liễu Ảnh ra khỏi Câu lạc bộ, sau đó đi thẳng lên xe.
Liễu Ảnh vẫn luôn không nói gì, cũng không có bất kỳ ý muốn từ chối hay giãy giụa nào.
Nhìn thấy hiện giờ cô cũng coi như nghe theo lời mình, sự ngột ngạt trong lồng ngực Tư Đồ Không mới được thả lỏng hơn một chút.
Sau khi lên xe, Liễu Ảnh cũng vẫn không nói gì, sắc mặt anh ta lại trầm xuống, cô đang im lặng phản đối anh ta sao?
Tư Đồ Không cũng lặng im không nói, nhưng sau khi về đến nhà, vừa vào trong biệt thự anh ta đã đè mạnh Liễu Ảnh lên tường.
Môi anh ta tìm lấy môi cô, hôn mãnh liệt, bàn tay cũng bắt đầu xé rách lớp quần áo trên người cô không ngần ngại.
Trước đây, nhất là hai năm đầu, tình huống tương tự thế này cũng thường xuyên xảy ra. Khi đó, không biết bao nhiêu quần áo của cô đã bị anh ta xé rách.
Trên phương diện này, Tư Đồ Không vẫn luôn mạnh bạo và thô lỗ như vậy.