Mục lục
Cô vợ thần bí muốn chạy đâu – Hàn Nhã Thanh (full) – Truyện tác giả: Mạch Hạ Du Trúc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1604

“Trên thỏa thuận đã viết rất rõ ràng, mọi việc trong năm năm này sẽ do tôi quyết định.” Tư Đồ Không thật sự không muốn dùng chuyện này để uy hiếp cô, nhưng anh ta phát hiện ra rằng, bây giờ ngoài việc dùng thỏa thuận để uy hiếp cô thì tất cả những cách khác đều vô dụng.

Khi trước, anh ta lấy Bùi Dật Duy ra để uy hiếp cô thì nay cũng đã hết hiệu nghiệm, anh ta còn có thể dùng biện pháp gì nữa, chỉ có thể dùng thỏa thuận để kiếm chuyện thôi.

“Đúng, năm năm qua tôi vẫn luôn làm theo lời anh nói.” Con ngươi Liễu Ảnh thoáng dao động, quả thực trong thỏa thuận có viết như vậy, cho nên năm năm qua, cô chưa bao giờ làm trái ý anh ta.

Không chỉ riêng chuyện đó mà tất cả các điều khoản của thỏa thuận cô đều một mực tuân thủ trong suốt năm năm.

Cô không hiểu bây giờ anh ta nhắc đến là có ý gì.

Nghe lời cô nói, Tư Đồ Không lại thấy đau lòng. Năm năm qua, quả thực cô vẫn luôn rất nghe lời anh ta. Anh ta bảo cô làm gì thì cô làm nấy, chuyện anh ta không cho phép, cô nhất định sẽ không làm. Vì vậy, suốt năm năm qua, cô đã phải che giấu bản tính của mình, trong lòng hẳn là không hề thoải mái.

“Mấy ngày trước tôi đã nói rồi, muốn em sinh cho tôi một đứa con, khi đó thỏa thuận của chúng ta còn chưa kết thúc.” Bây giờ, tuy xót thương cô, nhưng anh ta cũng hiểu mình chỉ có thể dùng cách này để giữ cô lại. Trách anh ta không chịu nói lý lẽ cũng được, trách anh ta chơi xấu cũng không sao. Anh ta không quan tâm, chỉ cần có thể giữ lại cô bên cạnh mình là được.

Anh ta vẫn còn nhớ rõ chuyện lúc trước, cô không đồng ý khi anh ta cấm cô gặp Bùi Dật Duy. Dù sao, họ cũng ở bên nhau năm năm rồi, cho dù cô vẫn luôn che giấu bản tính thật sự thì anh ta vẫn hiểu con người cô.

Chuyện nào đã hứa, nhất định cô sẽ làm được, nhưng chuyện nào không đồng ý, cô sẽ nhất quyết làm theo ý mình.

Tuy nhiên, thỏa thuận của họ giờ đã kết thúc, anh ta không còn cách nào để kiểm soát cô nữa, nên chỉ có thể dùng biện pháp vô lại như thế này mà thôi.

“Tư Đồ Không, anh có biết nói lý lẽ không hả? Đúng vậy, khi đó, lúc anh nói chuyện này thì thỏa thuận của chúng ta chưa kết thúc, nhưng cũng chỉ còn mấy ngày nữa mà thôi. Có mấy ngày mà muốn sinh ra một đứa bé, dù anh có cố tình gây sự thì cũng phải có giới hạn chứ?” Nghe thấy kiểu ăn nói hoàn toàn không phân rõ phải trái này của anh ta, Liễu Ảnh hốt hoảng luôn rồi.

Anh ta làm thế này rõ là đang chơi xấu đây mà.

“Tôi không quan tâm, trên thỏa thuận đã ghi rất rõ ràng, trong thời gian chúng ta thỏa thuận, mọi việc đều phải nghe theo tôi. Tôi đưa ra yêu cầu sinh con trong lúc thỏa thuận còn thời hạn, nên em nhất định phải làm theo ý tôi. Em phải sinh cho tôi một đứa con.” Tư Đồ Không bị cô vạch trần bèn quay ra chơi xấu công khai. Chung quy lại, chỉ cần có thể sinh đứa bé ra, chỉ cần có thể giữ cô lại bên cạnh là được.

“Tôi chán chẳng buồn nói với anh.” Liễu Ảnh thật sự bực bội, người này hoàn toàn không chịu nói lý lẽ, rõ ràng anh ta đang chơi xấu. Cô biết rất khó có thể cãi lý với Tư Đồ Không, nhưng dù thế nào cô cũng chẳng ngờ được anh ta lại có thể vô liêm sỉ đến vậy.

“Được rồi, không nói nữa, chúng ta làm thôi, không thể sinh con bằng lời nói đâu, phải làm mới được.” Giờ Tư Đồ Không cũng không tức giận nữa rồi. Dù thế nào thì sinh con mới là chuyện quan trọng nhất.

Đương nhiên, chuyện cần làm để sinh con cũng hết sức quan trọng.

Tư Đồ Không còn chưa nói xong đã bế bổng cô lên, đi thẳng lên lầu. Anh ta vừa nhớ ra, bấy lâu nay cô luôn hết sức thẹn thùng.

Tuy đã ở bên nhau năm năm, nhưng trong chuyện này, cô vẫn rất nhút nhát.

Vì vậy, anh ta không làm chuyện đó ở dưới nhà mà bế cô lên tầng.

“Tư Đồ Không, anh thả tôi xuống, tôi không muốn…” Liễu Ảnh sửng sốt hít mạnh một hơi, sau đấy giãy giụa theo bản năng: “Thả tôi xuống, tôi không muốn sinh con cho anh.”

“Được, tôi cũng không vội, chúng ta cứ thong thả. Một năm chưa sinh được thì chúng ta chờ hai năm, hai năm chưa sinh thì năm năm, mười năm. Thế nào cũng được, tôi không vội, tôi đợi được.” Đối với Tư Đồ Không thì sinh con không phải vấn đề mấu chốt, mà mục đích anh ta để cô sinh con chính là vì muốn giữ cô lại bên cạnh.

Có thể nói, chuyện sinh con thật ra chính là lý do duy nhất anh ta có thể nghĩ ra để giữ được cô.

Cho nên, anh ta thật sự không vội, anh ta hoàn toàn không ngại việc phải chờ, dù là năm năm, mười năm, hay cả đời, cũng không có vấn đề gì.

“Tư Đồ Không, anh là đồ lưu manh.” Liễu Ảnh tức muốn nổ đom đóm mắt, cô không nhịn được cuộn tay thành nắm đấm, nện thùm thụp vào người anh ta.

Nhưng rõ ràng, sức cô không nhằm nhò gì với Tư Đồ Không cả!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK