Mục lục
Cô vợ thần bí muốn chạy đâu – Hàn Nhã Thanh (full) – Truyện tác giả: Mạch Hạ Du Trúc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1622

“Tổng giám đốc, có cần làm gì không ạ?” Trợ lý không hiểu ý của tổng giám đốc nhà mình cho lắm, nên đương nhiên phải hỏi cho rõ ràng, nhỡ đâu không hiểu rõ rồi làm sai thì rất phiền toái.

Dù sao thì chuyện này cũng khác với những chuyện bình thường của công ty.

“… Không cần.” Tư Đồ Không lặng lẽ hít vào một hơi, cuối cùng thốt lên hai chữ. Cần phải làm gì ư? Anh ta cảm thấy mình có rất nhiều việc cần phải làm. Ví dụ như, phải thừa dịp lúc này mà giậu đổ bìm leo, mua lại công ty của Bùi Dật Duy, thế nhưng tới cuối cùng anh ta vẫn kìm lại.

“Vâng.” Nghe thấy Tổng giám đốc nhà mình nói như vậy, trợ lý thở phào nhẹ nhõm, cũng may là đã hỏi một tiếng. Sáng nay, lúc Tổng giám đốc nghiến răng nghiến lợi, bảo anh ta theo dõi Bùi Dật Duy, như thể có thâm thù đại hận gì với Bùi Dật Duy vậy.

Vốn dĩ anh ta còn tưởng, có phải Tổng giám đốc muốn đối phó Bùi Dật Duy hay không, hóa ra anh ta đã hiểu nhầm.

Trợ lý cúp máy ở đầu dây bên kia, phía bên này, Lưu Trung Nam cũng càng thêm căng thẳng và lo lắng hơn. Nãy giờ, cuộc gọi của giữa Tư Đồ Không và Lưu Trung Nam không hề ngắt, nên anh ta cũng nghe thấy được nội dung cuộc nói chuyện vừa rồi.

Lưu Trung Nam nghe thấy trợ lý nói rằng, Bùi Dật Duy giết người, sau đó hôm nay đi tự thú. Liên kết lại mọi chuyện, Lưu Trung Nam cũng tự động cho rằng khi nãy Liễu Ảnh đau lòng, buồn bã là vì Bùi Dật Duy.

Bây giờ, Lưu Trung Nam đã biết được tình cảm của Tổng giám đốc nhà mình dành cho Liễu Ảnh. Vậy thì lúc này, chắc chắn Tổng giám đốc sẽ không thể nhịn được chuyện Liễu Ảnh đau buồn vì người đàn ông khác, Tổng giám đốc nhất định sẽ rất tức giận.

Lưu Trung Nam đợi một lúc, không thấy Tổng giám đốc nhà mình nói gì cả, nhưng Tổng giám đốc cũng không cúp máy. Tổng giám đốc không cúp máy thì đương nhiên, Lưu Trung Nam sẽ không dám cúp.

Cho nên, cả hai bên đều im lặng, nhưng Lưu Trung Nam vẫn có thể nghe được ở bên kia Tổng giám đốc vẫn đang lái xe.

Đúng vào lúc này, Lưu Trung Nam nhìn thấy Liễu Ảnh ở cách đó không xa đã đứng dậy, đi về phía trước. Đôi mắt Lưu Trung Nam sáng lên, sau đó vô thức báo cáo lại: “Tổng giám đốc, cô Liễu rời đi rồi.”

Lưu Trung Nam đợi một lúc cũng không nghe thấy Tổng giám đốc nhà mình đáp lại, nhớ tới việc chắc chắn Tổng giám đốc đang tức giận, có khi sẽ không tới đây nữa. Suy cho cùng, cô Liễu đang đau buồn vì người đàn ông khác, Tổng giám đốc tới đây trong tình huống này thì có vẻ không ổn cho lắm.

“Tổng giám đốc, có cần phải báo cáo tình hình bên này nữa không ạ?” Đương nhiên, Lưu Trung Nam không dám tự mình quyết định, vẫn phải hỏi lại ý kiến của Tổng giám đốc.

“Ừm.” Lần này, cuối cùng cũng đã hồi đáp từ đầu dây điện thoại của Tư Đồ Không, chỉ một từ rất đơn giản nhưng có thể nghe ra được tâm trạng khá buồn bực của anh ta, và cả sự thỏa hiệp đầy bất đắc dĩ trong nỗi buồn bực ấy.

Cuối cùng, anh ta vẫn thỏa hiệp, vẫn quyết định tới nhìn xem cô như thế nào.

Biết rõ trong lòng cô chỉ có một người là Bùi Dật Duy, biết rõ cô đau buồn vì Bùi Dật Duy, nhưng anh ta vẫn muốn tới.

Tư Đồ Không cảm thấy mình không có liêm sỉ, thế nhưng anh ta lại không thể khống chế được bản thân.

“À, vâng, tôi biết rồi ạ.” Lưu Trung Nam âm thầm thở ra một hơi, đã tới mức này rồi mà Tổng giám đốc nhà mình vẫn quyết định tới đây, xem ra Tổng giám đốc thực sự yêu say đắm cô Liễu rồi.

Tổng giám đốc chìm đắm trong tình yêu thế này đúng là đáng thương mà!

“Tổng giám đốc, cô Liễu bắt xe rồi, chắc là muốn rời đi.” Lưu Trung Nam thấy Liễu Ảnh bắt một chiếc xe ở đằng trước rồi lên xe thì vội vàng báo cáo lại, cũng cùng lúc đó, Lưu Trung Nam nhanh chóng khởi động xe của mình.

“Đi theo cô ấy, báo cáo vị trí liên tục.” Lúc này, giọng nói của Tư Đồ Không đã bình thường trở lại, không còn nhuốm màu buồn bực và bất đắc dĩ ban nay nữa. Nếu như anh ta đã quyết định muốn tới thì không thể nhì nhằng nhiều như vậy được, còn tiếp tục nhì nhằng thì anh ta cảm thấy bản thân sẽ điên mất.

Lưu Trung Nam rối rít đáp lại, lái xe theo sát Liễu Ảnh, rồi thỉnh thoảng báo cáo tình hình cho Tổng giám đốc nhà mình.

Tư Đồ Không ở đầu dây bên kia không trả lời tiếng nào, nhưng Lưu Trung Nam biết Tổng giám đốc vẫn đang nghe.

“Tổng giám đốc, tôi cảm thấy chắc là cô Liễu đang về biệt thự, đây là đường về biệt thự ạ.” Sau khi nhận ra điều này, Lưu Trung Nam thở phào nhẹ nhõm, trái tim vừa rồi còn thấp thỏm cuối cùng cũng bình tĩnh lại.

Nói thật lòng, Lưu Trung Nam thật sự sợ rằng lúc này Liễu Ảnh sẽ đi tìm Bùi Dật Duy. Nếu vậy, khi Tổng giám đốc nhà anh ta đuổi tới, e rằng lại có chuyện rắc rối.

“Về biệt thự?” Tư Đồ Không ngỡ ngàng. Thực ra, anh ta cũng tưởng Liễu Ảnh sẽ đi tìm Bùi Dật Duy, hoàn toàn không thể ngờ được rằng cô lại về biệt thự.

“Đúng ạ, đây là hướng về biệt thự.” Lần này câu trả lời của Lưu Trung Nam đã chắc chắn hơn, bởi tuy không ở vùng ngoại ô, nhưng biệt thự của bọn họ cũng không thuộc khu đô thị xa hoa, đương nhiên biệt thự sẽ nằm ở một nơi khá yên tĩnh. Chín mươi phần trăm hướng mà Liễu Ảnh đang đi bây giờ là quay về biệt thự.

“Ừ.” Tư Đồ Không thở phào, tâm trạng thả lỏng hơn, sắc mặt cũng dịu đi rõ rệt. Hóa ra cô về nhà, về ngôi nhà của anh ta và cô, không phải đi tìm Bùi Dật Duy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK