Mục lục
Cô vợ thần bí muốn chạy đâu – Hàn Nhã Thanh (full) – Truyện tác giả: Mạch Hạ Du Trúc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1650

Hàn Nhã Thanh khẽ nhướng mày: “Không phải số điện thoại của Thành thiếu chủ Quỷ Vực Chi Thành, làm sao mà tớ có số của anh ta được chứ. Chỉ là số điện thoại của một người ở trong Quỷ Vực Chi Thành thôi…”

Dứt lời, Hàn Nhã Thanh dừng lại một lát, sau đó bổ sung thêm một câu: “Tớ chỉ đoán anh ta là người của Quỷ Vực Chi Thành thôi, cũng có thể là không phải.”

Bỗng chốc, tia sáng lấp lánh trong mắt Liễu Ảnh tắt ngúm, cảm xúc phấn khích lúc nãy cũng biến mất, tất nhiên chẳng còn chút hứng khởi nào: “Ồ…”

Cô ấy còn tưởng là Liễu Ảnh gọi điện cho Thành thiếu chủ của Quỷ Vực Chi Thành, hóa ra chỉ là cấp dưới trong đó. Ôi, mà có khi đó còn không phải người của Quỷ Vực Chi Thành nữa chứ. Vừa rồi, cô ấy thực sự đã mừng hụt, hí hửng hụt một trận rồi.

Hàn Nhã Thanh không để ý tới sự biến đổi trong cảm xúc của Liễu Ảnh. Lúc đó cô chẳng quan tâm nên không lưu số điện thoại kia, có điều trí nhớ của cô rất tốt, chỉ cần nhìn qua một lần là nhớ.

Hàn Nhã Thanh bấm một dãy số theo trí nhớ. Liễu Ảnh thấy cô bấm ra một dãy số thậm chí còn không có lưu trong danh bạ, lúc này tâm trạng của cô ấy đã hoàn toàn trở nên bình lặng rồi, thậm chí còn hơi ỉu xìu.

Ngay cả số điện thoại còn không lưu, hiển nhiên là quan hệ chẳng thân thiết mấy. Dù người ta có là người của Quỷ Vực Chi Thành, giờ Nhã Thanh đột nhiên gọi điện thoại tới như vậy, chưa chắc người đó đã bận tâm đâu.

Người của Quỷ Vực Chi Thành luôn kiêu ngạo như thế cơ mà!

Hàn Nhã Thanh bắt đầu gọi đi, chuông điện thoại vang lên hai tiếng thì bên kia đã có người bắt máy.

Tuy Liễu Ảnh chẳng ôm quá nhiều hy vọng, nhưng vì lòng hiếu kỳ với người ở Quỷ Vực Chi Thành, cô ấy bèn tiến lên phía trước muốn nghe thử xem tình hình thế nào.

Thấy Liễu Ảnh lại gần muốn nghe, Hàn Nhã Thanh bèn bật loa ngoài, như vậy thì không cần đến gần, cô ấy cũng có thể nghe thấy rõ ràng.

“Alo, ai đấy?” Điện thoại vừa kết nối, một giọng nói thiếu niên vang lên, nghe có vẻ mất kiên nhẫn thấy rõ, như bị phá đám chuyện quan trọng gì đó.

Lúc này cậu Hàn đang bàn bạc việc quan trọng với Thành thiếu chủ, điện thoại lại đột nhiên reo lên, hơn nữa còn từ một số lạ gọi đến. Anh ta đã định cúp máy rồi, nhưng chẳng biết vì sao lúc định ấn nút tắt thì tay bấm nhầm sang nút nghe.

Cậu Hàn đang trao đổi việc quan trọng lại bị cắt ngang, rõ ràng rất bực mình.

Hàn Nhã Thanh cũng cảm thấy ngại khi mình quấy rầy lúc người ta làm việc quan trọng. Tuy nhiên, vụ của Bùi Dật Duy không thể kéo dài, lỡ như bên phía Trịnh Hùng điều tra được chuyện của Bùi Doanh trước khi chết rồi truyền nó ra ngoài, đến lúc đó hậu quả sẽ khó mà tưởng tượng nổi.

Vì vậy, rõ ràng biết có thể sẽ làm phiền lúc người ta đang bận, nhưng bây giờ điện thoại đã kết nối, anh ta cũng bắt máy rồi thì chắc cũng có thời gian vài phút để nghe cô nói chuyện.

“Xin chào, tôi là Đường Thấm Nhi.” Giọng của Hàn Nhã Thanh rất khách sáo, lịch sự.

Nhưng Hàn Nhã Thanh vừa tự giới thiệu xong thì chợt nghe được đầu dây bên kia vọng tới tiếp “độp”, giống như tiếng điện thoại rơi xuống.

“Thế này là đáp hỏng điện thoại luôn à? Nóng tính thế, đúng là người của Quỷ Vực Chi Thành có khác.”

Liễu Ảnh không nhịn được mà thè lưỡi, cảm thấy đối phương đúng là đáng sợ.

Hàn Nhã Thanh hơi sửng sốt, dù không muốn nhận cuộc gọi của cô thì cũng đâu cần vứt điện thoại đi chứ?

Đó là điện thoại của anh ta mà, đâu phải của cô đâu!

Cô cứ tưởng rằng anh ta cố tình để lại số điện thoại cho mình. Chẳng lẽ, cô đã hiểu sai sao? Chẳng lẽ là do cô quan sát tỉ mỉ quá nên tự mình phát hiện ra, chứ không phải anh ta cố tình để cô trông thấy?

Như vậy thì ngại ghê!

Nhưng Hàn Nhã Thanh nhớ đến cái bẫy mà mình đã giăng ra vào ngày hôm đó. Họ đã lấy tóc của y tá trong bệnh viện đi, nếu dùng chỗ tóc đó để làm xét nghiệm ADN với thành chủ của họ thì đương nhiên là không khớp.

Trước đây bọn họ vẫn luôn rất khách sáo với cô, thậm chí còn có thể nói là cung kính. Vì cô có thể là người bọn họ muốn tìm, nhưng sau khi lấy tóc y tá giám định quan hệ huyết thống thì chắc chắn sẽ loại bỏ khả năng này.

Tự nhiên cũng không thể quá khách sáo với cô nữa, thậm chí có khi họ còn không muốn nhiều lời với cô.

Người trong Quỷ Vực Chi Thành rất thực tế!

Bây giờ, đối phương nhận cuộc gọi của cô còn ném cả di động đi, chắc chắn là không muốn nói chuyện với cô rồi. Như vậy chuyện của cô sẽ không thể giải quyết được, Hàn Nhã Thanh định cúp điện thoại.

Ngay khi tay Hàn Nhã Thanh chạm vào nút kết thúc cuộc gọi, giọng nói của thiếu niên ở đầu dây bên kia lại vang lên: “A lô, a lô. Cô vừa nói cô là ai?”

Lần này, trong giọng nói của người thiếu niên không còn sự bực mình nữa mà có vẻ sốt sắng, dường như còn có cả sự thận trọng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK