Chương 1577
Lúc trước Liễu Ảnh từng nghĩ tới việc đến khi trưởng thành, có thể Bùi Dật Duy sẽ thích cô, hoặc hai người sẽ ở bên nhau vì mối quan hệ giữa hai gia đình.
Chỉ là không ngờ về sau cả hai gia đình cùng xảy ra chuyện, Liễu Ảnh đi theo Tư Đồ Không, còn Bùi Dật Duy cũng tìm được người mà mình yêu hết lòng, hơn nữa người mà Bùi Dật Duy yêu lại là người bạn thân duy nhất của cô.
Khi Liễu Ảnh biết được chuyện này, từ tận đáy lòng cô chúc phúc cho hai người bọn họ. Cô hi vọng anh ta có thể hạnh phúc, lại càng mong Nhã Thanh hạnh phúc hơn vì lúc đó cô cảm thấy Bùi Dật Duy ở bên cạnh Nhã Thanh mới là tốt nhất.
Nhưng rồi không ngờ hai người họ lại không thể đến được với nhau.
Vừa rồi cô nghe ý của Bùi Dật Duy, có lẽ là Bùi Doanh giữa chừng đã làm việc gì đó, nên cuối cùng mới khiến cho Bùi Dật Duy và Nhã Thanh chia tay nhau.
Vậy là Bùi Doanh đã hại Bùi Dật Duy.
Hơn nữa chuyện mà Bùi Doanh đã làm với Bùi Dật Duy đúng là đáng chết.
Nhưng cho dù Bùi Doanh có đáng chết đến thế nào, thì Bùi Dật Duy cũng không thể cực đoan đến mức giết cô ta luôn được.
Bây giờ anh ta nên làm gì đây?
Nên làm gì bây giờ?
Cô phải làm thế nào? Làm thế nào thì mới có thể giúp được anh ta?
Liễu Ảnh vừa dìu được Bùi Dật Duy lên giường, bởi vì mệt quá nên lúc này cô vẫn đang ngồi trên tấm thảm dưới đất, cô ngước đôi mắt long lanh nước lên nhìn Bùi Dật Duy, tại sao cuộc đời của bọn họ lại gặp nhiều chuyện đau khổ đến vậy cơ chứ?
Từ trước đến giờ, cô luôn cảm thấy mình đã khổ sở lắm rồi, nhưng giờ đây nhìn lại mới thấy anh ta còn khổ sở hơn cô.
Liễu Ảnh biết, nếu chỉ dựa vào sức lực của một mình cô thì nhất định không thể giúp được Bùi Dật Duy.
Nếu cô muốn giúp Bùi Dật Duy vậy chỉ còn có hai cách. Cách đầu tiên là đi tìm Nhã Thanh, nhưng Bùi Dật Duy không muốn Nhã Thanh biết được chuyện này. Liễu Ảnh mím chặt khóe môi, cô hiểu rõ suy nghĩ của Bùi Dật Duy, anh ta không muốn để Nhã Thanh nhìn thấy mình thảm hại và bất lực đến thế.
Anh ta muốn để lại ấn tượng tốt nhất về mình trong lòng của Nhã Thanh, bởi vì yêu quá sâu đậm nên anh ta mới để tâm như vậy.
Liễu Ảnh hiểu rõ, cô đều hiểu rất rõ tất cả.
Còn cách thứ hai mà lúc này Liễu Ảnh có thể nghĩ tới được chính là nhờ Tư Đồ Không giúp đỡ, nhưng cô không muốn nhờ anh ta giúp, cô không muốn mình và Tư Đồ Không dây dưa với nhau thêm nữa, thật sự không muốn.
Một thỏa thuận mua bán như vậy thật sự gây ra quá nhiều tổn thương, hơn nữa, nếu cô thực sự nhờ Tư Đồ Không giúp Bùi Dật Duy, vậy thì e rằng cuộc sống sau này của cô sẽ càng khó khăn hơn.
Mà cô cũng biết Tư Đồ Không sẽ không giúp Bùi Dật Duy, nếu như Tư Đồ Không biết được chuyện này mà không làm gì phá hoại thêm đã tốt lắm rồi, còn mong anh ta cứu Bùi Dật Duy thì đúng là cô đã suy nghĩ quá “màu hồng” rồi.
“Bây giờ tôi phải làm thế nào? Làm thế nào thì mới giúp được anh đây?” Liễu Ảnh nhìn về phía Bùi Dật Duy, giọng nói cô khàn khàn, lúc này đây cô mới phát hiện ra bản thân mình không làm được gì cả.
Thực ra với địa vị và tài sản hiện giờ của Bùi Dật Duy, nếu anh ta muốn dẹp yên chuyện này cũng không phải là không thể.
Nhưng hiển nhiên là anh ta chưa từng nghĩ sẽ làm như vậy. Mặc dù con người anh ta làm việc có đôi lúc cố chấp, nhưng chắc chắn anh ta là một người phân biệt phải trái, việc mà anh ta làm, anh ta đều có thể chịu được trách nhiệm, Hiện giờ Bùi Dật Duy mang hết tất cả mọi thứ của mình có cho Nhã Thanh, càng chứng tỏ anh ta chưa bao giờ định dùng địa vị và sự giàu có của mình để thoát tội.
Liễu Ảnh thực sự không nghĩ ra được một cách nào, cô cũng thực sự lo lắng cho Bùi Dật Duy, vậy là cứ ngồi mãi ở trên thảm không đứng dậy, cũng không rời đi.
Cô cứ ngồi ngẩn ra như vậy mà ngơ ngác nhìn, lúc đầu cô còn nhìn về phía Bùi Dật Duy, nhưng rồi dần dần cô cũng không biết mình đang nhìn cái gì nữa.
Lúc đầu cô còn suy nghĩ về chuyện của Bùi Dật Duy, nhưng càng về sau cô lại càng nghĩ nhiều chuyện, thậm chí cô còn nghĩ cả về Tư Đồ Không, sau đó hầu như là cô chỉ nghĩ về chuyện của mình với Tư Đồ Không.
Cô không biết tình trạng giữa cô và Tư Đồ Không rốt cuộc là thế nào, cũng không biết về sau cô và Tư Đồ Không sẽ ra sao?
Trước đây cô chưa từng suy nghĩ đến chuyện này, cô luôn cho rằng sau khi thời hạn năm năm kết thúc, hai người bọn họ sẽ rời khỏi nhau, cô chưa từng nghĩ đến việc Tư Đồ Không sẽ không để cho cô rời đi.
Cho đến hiện giờ, cô cũng không hiểu vì sao Tư Đồ Không lại không để cho cô ra đi?
Vì sao anh ta lại làm như vậy?
Cô thật sự không nghĩ ra nổi.
Liễu Ảnh nghĩ lại chuyện xảy ra mấy ngày hôm nay, cho dù cô có làm gì thì Tư Đồ Không cũng không tức giận, thậm chí anh ta còn không chút khó chịu mà chiều theo ý cô, trông có vẻ như tâm trạng của anh ta đang rất tốt.