CHƯƠNG 1354: GIẤU DIẾM ANH ĐIỀU GÌ?
“Cho nên vừa rồi cô làm gì vậy?” Đường Lăng nhìn thấy phản ứng vội vã phản bác của cô, nhìn thấy cô bởi vì lo lắng mà sắc mặt cũng dần dần ửng đỏ, khóe miệng Đường Lăng khẽ câu lên.
Phản ứng hiện tại của người con gái này so với trước kia càng đáng yêu hơn biết bao nhiêu. Mặc dù ngữ khí rất hung giữ nhưng anh không hiểu sao chỉ cảm thấy dáng vẻ này của cô quá đáng yêu rồi.
“Tôi không có làm gì cả.” Lâm Bối theo bản năng phản bác lại, cô đã hoàn toàn ý thức được hôm nay cô đã làm ra một việc ngu xuẩn, quá ngu xuẩn, tới mức không có thuốc nào cứu được nữa, vì vậy cô dứt khoát đập vỡ chiếc bình này.
Hiện tại cô sẽ không thừa nhận, anh thích thì tin mà không tin thì thôi!
“Rõ ràng đã bước vào cửa, nhìn thấy tôi, lại lập tức đi ra ngoài, sau đó trốn sau cái đình nhỏ còn lén lút nhìn trộm. Cô nói xem có phải cô đang trốn tránh tôi không? Nếu đúng là như vậy, cô cho tôi một lời giải thích hợp lý.” Đường Lăng là người đẳng cấp thông minh, càng huống hồ gặp Lâm Bối làm ra chuyện này quá mức rõ ràng, Đường Lăng không cần nghĩ ngợi cũng hiểu, đều có thể nói ra toàn bộ quá trình một cách rõ ràng.
Trong lòng Lâm Bối rất hoảng loạng, nghe thấy lời nói của Đường Lăng khiến cô càng lo lắng, cô chỉ cảm thấy trái tim mình như không chịu khống chế nữa mà muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Từ trước tới giờ đầu óc cô vẫn luôn rất thông minh, nhưng vì sao lúc này lại trở nên ngưng trệ, hiện giờ, sự bình tĩnh mà cô vẫn luôn tự hào lúc này đã biến mất.
“Vì sao tôi phải giải thích cho anh, anh là gì của tôi? Tránh ra, tôi cần phải đi.” Trong lòng Lâm Bối cũng rất rõ ràng, Đường Lăng tuyệt đối không phải người dễ lừa như vậy, cho nên trước đó cô trốn tránh là bởi vì cô biết chuyện này không thể giải thích một cách rõ ràng được.
Nếu đã không thể giải thích rõ ràng, cũng không có cách giải quyết. Vậy chi bằng dứt khoát không cần phải giải thích, không cần phải nói rõ phải trái.
Đường Lăng nghe thấy lời nói của cô, đầu tiên là ngẩn người sau đó đột nhiên cười lên. Anh dịch người tiến gần lại cô thêm chút, khóe miệng hơi cong lên, từng chữ từng chữ chậm rãi nói: “Cô nói xem, tôi là gì của cô? Hửm?”
Lúc này, Đường Lăng nói rất nhẹ, rất nhu hòa, anh cách cô rất gần, Lâm Bối cảm thấy lời nói của anh, hơi thở của anh từng chút từng chút phả lên bên tai cô, khiến cô cảm thấy nhột, giống như một chiếc lông chim khẽ phe phẩy ở bên tai cô vậy.
Cả người Lâm Bối lập tức cứng ngắc, động đều không dám động, nhất thời mím chặt miệng, nói cũng không dám nói.
Lúc trước cô và Đường Lăng không có quan hệ, cho dù đã xảy ra chuyện vào đêm đó nhưng bọn họ đều là người trưởng thành cho nên cũng chẳng phải là chuyện gì to tát. Nhưng mà hiện giờ, cô đang mang thai, là con của Đường Lăng.
Lúc này, Đường Lăng lại nói ra mấy lời như vậy, cô cảm thấy vô cùng chột dạ!
Bởi vì chột dạ, cho nên tâm vô cùng hoảng sợ!
Vốn dĩ Đường Lăng vẫn còn nửa câu chưa nói hết, anh vốn muốn nói, vậy rốt cuộc tôi là gì của em, lại khiến cho em phải trốn tránh tôi như vậy?
Nhưng khi anh nhìn thấy phản ứng của Lâm Bối, đôi mắt lập tức lóe lên, đêm lần trước đó, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Cô thẳng thắn nói với anh, giữa hai người bọn họ không có bất kỳ chuyện gì xảy ra.
Bây giờ cô lại phản ứng như vậy?
Nghiêm Vũ đứng ở cách đó không xa, nhìn thấy cậu chủ nhà mình không ngừng ép người đàn ông vào trong ngực, khoảng cách càng ngày càng gần, hơi thở rõ ràng càng ngày càng đậm, Nghiêm Vũ trợn trừng mắt nhìn.
A A A A A!
Cậu Đường nhà cậu ta rốt cuộc muốn làm gì? Rốt cuộc muốn làm gì?
Làm sao có thể như vậy được?
Vừa rồi, Đường Lăng nói rất nhỏ cho nên Nghiêm Vũ không nghe thấy. Nhưng từ mức độ kia, Nghiêm Vũ có thể nhìn ra được, cậu chủ Đường dường như muốn hôn người ở trong lòng thì phải.
Nghiêm Vũ rất muốn đi tới vỗ tỉnh cậu chủ Đường nhà mình, có điều, cậu ta nghĩ thì nghĩ như vậy nhưng mà không dám làm.
“Lâm Bối, có chuyện gì giấu tôi sao?” Người thông minh như Đường Lăng dĩ nhiên phát hiện ra phản ứng bất thường của Lâm Bối, khiến anh đoán được nhất định có chuyện gì đó, hơn nữa còn là chuyện rất có khả năng liên quan tới anh.
Nếu không thì Lâm Bối căn bản không cần trốn tránh anh như vậy, hơn nữa thái độ của Lâm Bối lần trước đối với anh rõ ràng không giống như lần này.
Thay đổi như thế, vô tình để lộ cho anh một tin tức, Lâm Bối có chuyện giấu mình.
Lâm Bối nghe thấy Đường Lăng hỏi như vậy khiến cả trái tim cô đều run rẩy, cô biết Đường Lăng rất lợi hại, cô cũng biết có thể sẽ không giấu được Đường Lăng, nhưng cô thật sự không ngờ Đường Lăng lại phát hiện ra điều bất thường nhanh như thế.
Nhưng hiện giờ nhiều nhất Đường Lăng cũng chỉ nghi ngờ cô có chuyện giấu diếm anh, Đường Lăng không biết chuyện cô mang thai, cô tuyệt đối sẽ không để Đường Lăng biết chuyện này.
“Có thể có chuyện gì giấu anh được? Tôi và anh không có quan hệ gì thì có thể có chuyện gì giấu anh đây?” Lâm Bối khẳng định không thừa nhận, đánh chết cũng không thừa nhận.
Lâm Bối rất rõ ràng, nếu như để Đường Lăng biết chuyện cô mang thai, vậy hậu quả sau đó cô không thể nào gánh vác.
Đầu tiên, cô không thể che đậy thân phận của mình được nữa, một khi thân phận cô bị bại lộ, cô chắc chắn sẽ chết. Mẹ của cô chắc chắn cũng không thể sống.
Mặc dù cô quay về Hoàng thất cũng được mười mấy năm, thế nhưng cô vẫn luôn nỗ lực, những năm này đã giúp Đại Vương Tử làm rất nhiều việc.
Nhưng Quốc Vương chưa bao giờ thật sự thừa nhận cô, cũng chưa bao giờ tán thưởng cô.
Chuyện này hoàn toàn có thể rõ ràng nhìn ra từ trước khi tới nước L.
Cô đối với Quốc Vương mà nói, vẫn luôn là người có cũng được mà không có cũng chẳng sao. Thậm chí không phải là một sự tồn tại vinh quang nào đó.
Nếu như cô để bại lộ thân phận nữ giả nam, vậy thì không cần phải nghi ngờ, Quốc Vương sẽ ngay lập tức giết chết cô và mẹ của cô.
Đây chính là tội khi quân, lừa dối Vua!
Đến lúc đó, không có ai có thể cứu được cô. Cho dù người đó là Đại Vương Tử, cũng không thể bảo vệ cô được.
Nếu như tình huống này trở thành sự thật, nếu như Đại Vương Tử thật sự ra mặt bảo vệ cô, vậy có khả năng cô sẽ bị người ban thêm tội danh bất hiếu ngỗ ngược, tới lúc đó có thể sẽ bị người lợi dụng, khi đó chỉ sợ sẽ làm liên lụy tới Đại Vương Tử.
Vì vậy, cô tuyệt đối tuyệt đối không thể để Đường Lăng biết việc mình mang thai.
“Vậy vì sao phải trốn tránh tôi?” Đương nhiên Đường Lăng sẽ không tin lời cô nói, chưa kể vừa rồi cô vẫn luôn né tránh khi trả lời anh, hàng loạt hành động khác thường của cô hôm nay đều rất đáng ngờ.
“Tôi nói rồi, tôi không trốn tránh anh, không phải trốn tránh anh.” Lâm Bối không thể giải thích sự việc lúc trước, khi cô nghe thấy anh tiếp tục hỏi như vậy, cô chỉ có thể lại dùng cái lý do không có tính thuyết phục này nói lại một lần.
“Bây giờ đã là hai giờ sáng, vì sao em lại xuất hiện ở sân bay?” Đường Lăng biết vấn đề này hỏi lại lần nữa cũng không hỏi ra được điều gì, vì vậy thay đổi chủ đề khác.
“Đừng nói với tôi là em đi công tác, lúc trước gọi điện thoại Đại Vương Tử nói tối hôm nay có tiệc rượu. Đại Vương Tử còn đặc biệt nói em sẽ tới đó, còn nói vì để tiếp đón tôi mà em đã lùi lịch ra nước ngoài.” Đường Lăng nhìn cô, cứ như vậy nhìn chằm chằm cô, anh thật sự muốn biết cô sẽ giải thích chuyện này thế nào.
“Không phải đi công tác, nhưng tôi muốn ra nước ngoài đi du lịch.” Lâm Bối cực lực làm cho mình tỉnh táo lại, đầu óc nhanh chóng quay cuồng, cuối cùng cũng lấy lại được chút ý chí.
“Thật sao? Đêm hôm khuya khoắt lên đường đi du lịch?” Đường Lăng căn bản không tin cô nói, đi du lịch vốn là để bản thân được nghỉ ngơi thoải mái đôi chút, có ai lại lựa chọn đêm hôm khuya khoắc đi nước ngoài du lịch không?
“Tình cờ có chuyến bay thích hợp, chuyện này anh cả cũng biết. Tôi đã nói với anh cả rồi.” Lâm Bối biết lúc này Đường Lăng sẽ không tin lời cô nói, vì vậy cô mới nhắc đến tên Đại Vương Tử.
“Thật sao? Vậy tôi gọi điện thoại cho Đại Vương Tử hỏi một chút.” Khóe miệng Đường Lăng hơi cong lên, người con gái này vậy mà lại dám lấy Đại Vương Tử ra ép anh, để cuối cùng, chuyện này sẽ hoàn hảo không có sơ hở.
Nhưng Đường Lăng biết Đại Vương Tử rất quan tâm tới Lâm Bối, Đường Lăng cảm thấy Đại Vương Tử không thể nào sẽ để Lâm Bối một người con gái lại ra nước ngoài vào nửa đêm.
Dù sao thân phận của Lâm Bối là tiểu Vương Tử của nước R, thân phận như vậy lại một mình đi ra nước ngoài sẽ có nguy hiểm, càng huống hồ đêm hôm khuya khoắt thế này.
Vì vậy đối với lời nói của Lâm Bối, Đường Lăng rất nghi ngờ.
Trong lòng Lâm Bối cả kinh, làm sao cô lại không nghĩ tới Đường Lăng sẽ thực sự muốn gọi điện thoại cho Đại Vương Tử để xác nhận?
Cô đã nói với Đại Vương Tử về việc ra nước ngoài du lịch, thế nhưng Đại Vương Tử vẫn luôn nhấn mạnh không cho phép cô một mình ra nước ngoài, nếu như Đường Lăng thật sự gọi điện thoại cho Đại Vương Tử, vậy thì chắc chắn cô sẽ bị lộ tẩy.
Có điều cô cảm thấy Đường Lăng có thể gạt cô, bây giờ là hai giờ sáng, thời gian này Đường Lăng gọi điện thoại cho Đại Vương Tử hiển nhiên là không thích hợp.
Nhưng nếu là Tần Đình, vậy thì sẽ có khả năng. Nhưng cô cảm thấy Đường Lăng không thể nào làm như vậy, vì dù sao Đường Lăng và Đại Vương Tử không đặc biệt thân thiết, Đường Lăng và Đại Vương Tử cũng chỉ mới quen biết từ lần trước khi ở nước Z mà thôi. Tổng cộng cũng chỉ ở cùng một chỗ vài ngày, quan hệ đương nhiên không được tốt như vậy.
“Tốt nhất là anh tự gọi điện thoại xác nhận đi.” Lúc này Lâm Bối thật sự cho rằng Đường Lăng sẽ không thật sự gọi điện thoại cho Đại Vương Tử.
Bởi vì trong lòng có quỷ, sắc mặt Lâm Bối giả vờ một bộ như không có vấn đề, nhưng thực ra ở trong lòng đang rất lo sợ.
Cô nói với chính mình cần phải bình tĩnh, phải bình tĩnh, ngàn vạn lần không thể sợ hãi. Chỉ cần Đường Lăng không gọi điện thoại cho Đại Vương Tử thì tối hôm nay cô sẽ thoát được một kiếp nạn, sau đó cô có thể thật tốt rời khỏi đây rồi.
Không thể không nói, Lâm Bối đã suy nghĩ rất chu toàn, nhưng mà….