CHƯƠNG 1163: THÀNH CHỦ RA TAY AI CÓ THỂ ĐỊCH? (3)
Vì Dương Tầm Chiêu cũng biết rất rõ, hôm nay anh làm như vậy, thì kế tiếp bọn anh thật sự phải đối đầu trực diện với Quỷ Vực Chi Thành.
Anh và Đường Lăng đều phải dốc hết sức, hơn nữa anh phải bàn bạc kỹ lưỡng với anh ta, về kế hoạch đối phó Quỷ Vực Chi Thành.
Đường Lăng sửng sốt ngay, rồi khóe miệng bỗng giật mạnh: “Vị công chúa này thật sự dám nghĩ dám làm, thảo nào cậu định ném thẳng người ta ra ngoài.”
Lúc nói, rõ ràng khóe miệng Đường Lăng khẽ mỉm cười, khá hài lòng tán dương: “Cậu làm rất tốt, ném thẳng hạng người không cần mặt mũi này ra ngoài là nhẹ cho cô ta rồi.”
Rõ ràng Đường Lăng cực kỳ ủng hộ cách làm của Dương Tầm Chiêu, trong lòng anh cũng hiểu rõ, sở dĩ anh ấy làm vậy là vì Thanh Thanh.
Dương Tầm Chiêu nghe Đường Lăng nói vậy, rồi nhìn nụ cười trên mặt anh ấy, thì cũng không khỏi mỉm cười.
Tất nhiên Dương Tầm Chiêu biết sức mạnh của Quỷ Vực Chi Thành lớn đến cỡ nào, cũng biết hậu quả của việc ném công chúa ra ngoài, nhưng anh không hề hối hận.
“Chúng ta vẫn nên nghĩ cách tiếp theo phải đối phó Quỷ Vực Chi Thành thế nào?” Nhưng giờ Dương Tầm Chiêu biết anh nhất định phải đối mặt với vấn đề này.
“Cả tôi và cậu đều biết rõ Quỷ Vực Chi Thành lớn mạnh đến cỡ nào, gần đây tôi cũng phái người điều tra rất nhiều chuyện liên quan đến nơi này, nên phát hiện thế lực thật sự của họ còn lớn mạnh hơn tôi nghĩ rất nhiều.” Đường Lăng cũng đổi thành vẻ mặt nghiêm túc, trong lòng anh biết rất rõ Quỷ Vực Chi Thành lớn mạnh đến đâu.
“Anh điều tra được những gì?” Dương Tầm Chiêu khẽ nhíu mày, giọng nói cũng hơi lạnh lẽo.
“Quỷ Vực Chi Thành có lịch sử hàng nghìn năm, vốn là một sự tồn tại lớn mạnh khiến người khác không thể tưởng tượng được, mà 25 năm trước, Trương Minh Hoàng – thành chủ Quỷ Vực Chi Thành đã mở rộng rất nhiều thế lực…” Đường Lăng nói đến đây thì ngừng lại, rõ ràng giọng nói hơi nghiêm nghị.
“Tôi biết, nghe nói ban đầu Trương Minh Hoàng đã mở rộng Quỷ Vực Chi Thành lên gấp đôi.” Dương Tầm Chiêu cũng sai người đi điều tra, nên cũng biết một số chuyện 25 năm trước.
“Không những thế, lúc đó Trương Minh Hoàng chỉ dùng mấy năm ngắn ngủi, để mở rộng thế lực Quỷ Vực Chi Thành lên gấp đôi, hơn nữa lúc ông ta quản lý nơi này, đã nâng cấp toàn bộ kỹ thuật tiên tiến trong Quỷ Vực Chi Thành lên một bậc, kể cả vũ khí, nên hiện nay nơi đó đang sở hữu vũ khí mạnh nhất, tiên tiến nhất trên thế giới…” Đường Lăng lại ngừng lại, ánh mắt hơi thâm trầm.
“Về phần vũ khí bọn họ mạnh đến đâu thì không ai biết được.” Đường Lăng thầm thở dài, rồi mới bổ sung câu nói lúc nãy.
Dương Tầm Chiêu khẽ biến sắc, mặt cũng hơi nghiêm nghị, nếu quả thật là thế, thì chuyện này sẽ càng rắc rối.
“Trương Minh Hoàng này quá lợi hại và mạnh mẽ, ông ta thật sự đã đạt đến trình độ mà người khác không thể tưởng tượng được.” Đường Lăng hiếm khi khen ngợi người khác, nhưng giờ lại dùng mấy từ cực kỳ khuếch đại này để miêu tả.
“Anh có cần khoa trương vậy không?” Dương Tầm Chiêu dời mắt nhìn Đường Lăng, giọng nói hơi thâm trầm, Trương Minh Hoàng thật sự lợi hại như thế à?
“Cần.” Đường Lăng gật đầu, giọng điệu rất chắc chắn: “Năm đó chỉ trong mấy năm ngắn ngủi, mà Trương Minh Hoàng đã tạo ra không ít thần thoại, nhưng sau đó vì thất lạc người mình yêu, nên 25 năm nay ông ta không ngừng tìm kiếm người đó, bỏ mặc chuyện Quỷ Vực Chi Thành, bằng không e rằng nơi đó sẽ càng lớn mạnh.”
“Ông ta lợi hại như vậy, mà phải mất 25 năm để tìm kiếm một người?” Dương Tầm Chiêu khẽ nhướng mày, không phải anh khinh địch, mà chuyện này hoàn toàn khó hiểu.
“Nghe nói lúc đó ông ta bị người khác bỏ thuốc, nên không biết người phụ nữ đó là ai, cũng chẳng biết mặt mũi người đó, cộng thêm việc sau đó ông ta bị thương nặng, được người khác cứu về đến nửa năm sau mới tỉnh lại, đến khi ông ta tới tìm người phụ nữ đó, thì nơi đó đã bị san bằng, không điều tra được gì cả.” Lần này Đường Lăng điều tra rất chi tiết, nên biết rất nhiều chuyện.
“Tình huống của ông ta khá giống với cậu và Thanh Thanh lúc trước, nhưng nếu so với chuyện của hai người, thì ông ta không có bất kỳ manh mối nào, có thể nói là khó hơn gấp mấy lần…” Đường Lăng lại trầm giọng bổ sung.
Lần này Dương Tầm Chiêu không nói gì nữa, chuyện giữa anh và Hàn Nhã Thanh vào 5 năm trước, cũng làm anh không điều tra gì, cũng chẳng tìm thấy cô trong suốt 5 năm.
Nếu so với anh, thì chuyện của Trương Minh Hoàng còn khó hơn gấp mấy lần, hoàn toàn đang mò kim đáy biển.
“Trương Minh Hoàng tìm kiếm suốt 25 năm, nhưng mãi không tìm thấy người, cũng chẳng có manh mối nào, tôi nghe nói ông ta đã nản lòng rồi, nhưng đúng lúc này, ông ta lại tìm thấy con gái mình, nghe nói là con gái do người phụ nữ năm đó sinh ra, anh nói thử xem, với tình hình này, liệu Trương Minh Hoàng sẽ có tâm trạng gì? Cậu cảm thấy ông ta sẽ đối xử với con gái mình thế nào?” Đường Lăng cảm thấy giờ anh hỏi Dương Tầm Chiêu câu này là thích hợp nhất.
Vẻ mặt Dương Tầm Chiêu hơi chấn động, nhất thời biến sắc mấy lần, giờ anh đã biết Hàn Nhã Thanh sinh cho anh một cặp trai gái, lúc anh tìm thấy bọn trẻ, anh chỉ hận không thể cho hết những gì mình có cho chúng.
“Hơn nữa, người yêu của Trương Minh Hoàng đã mất rồi, chỉ còn lại cô con gái này thôi.” Đường Lăng lại trầm giọng bổ sung thêm.
Dương Tầm Chiêu nhanh chóng dời mắt, nhìn Đường Lăng, rồi híp mắt lại ngay.
“Ông ta đã tìm suốt 25 năm, nhưng giờ người yêu đã mất, chỉ còn lại một cô con gái, chắc chắn Trương Minh Hoàng sẽ xem cô ta như bảo bối trong lòng mình.” Đường Lăng thầm hít sâu một hơi, rồi nói ra kết quả mình phân tích, thật ra chỉ cần là người thì đều có thể hiểu rõ tình huống này.
“Giờ cậu lại ném thẳng cô ta ra ngoài, cậu cảm thấy Trương Minh Hoàng sẽ làm thế nào?” Lúc nói, Đường Lăng lại nhìn Dương Tầm Chiêu, rõ ràng giờ giọng nói của anh cũng trầm thấp hơn.
Mặc dù Đường Lăng đang hỏi Dương Tầm Chiêu, nhưng trong lòng anh lại hiểu rất rõ.
Trương Minh Hoàng sẽ làm thế nào? Có lẽ ông ta có thể giết chết Dương Tầm Chiêu!
Dương Tầm Chiêu mím chặt môi, không nói gì, anh đã sớm lường trước hậu quả khi ném công chúa Quỷ Vực Chi Thành ra ngoài, nhưng giờ xem ra chuyện còn nghiêm trọng hơn anh nghĩ.
Mặc dù là vậy, nhưng anh không hối hận về hành động của mình, Dương Tầm Chiêu anh cũng không được sợ hãi trước bất kỳ ai.
“Xem ra, chúng ta cần phải đưa ra một kế hoạch kỹ lưỡng.” Rõ ràng giờ sắc mặt Dương Tầm Chiêu rất nghiêm nghị, kẻ địch mạnh như vậy, tất nhiên bọn anh phải lên kế hoạch kỹ lưỡng.
“Quan trọng nhất là giờ Trương Minh Hoàng đang ở thành phố A.” Đường Lăng nhìn anh, do dự một lát, rồi vẫn nói tiếp: “Nên chúng ta không có thời gian để chuẩn bị.”