Mục lục
Cô vợ thần bí muốn chạy đâu – Hàn Nhã Thanh (full) – Truyện tác giả: Mạch Hạ Du Trúc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1508 THẬT SỰ NHƯ THẦN TIÊN GIÁNG TRẦN (1)

Mặc dù nói năm đó Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành cứu ông ta, nhưng mà ông ta và Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành không kéo được chút quan hệ nào, Quỷ Vực Chi Thành cứu người nhiều như vậy, sợ là cũng không biết ông ta là ai?

Vì sao lại đến tìm ông ta?

Đến cùng là có chuyện gì đây?

Lúc này Ông Viên thật sự nghĩ không rõ, cho nên nhất thời cũng quên đáp lại.

“Sao thế? Ông Viên đây là không hoan nghênh sao?” Quản gia Trọng thầy ông ta không trả lời, có ý hỏi một câu.

“Không, không, sao có thể, sao có thể không hoan nghênh, hoan nghênh, hoan nghênh, vô cùng hoan nghênh.” Ông Viên hoàn hồn, liên tục đáp lời, mặc dù không nghĩ ra tại sao Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành lại đến tìm ông ta, nhưng mà đây chính là ân nhân cứu mạng của ông ta.

Ân nhân cứu mạng muốn đến, sao ông ta có thể không chào đón.

Phải hoan nghênh, mặc kệ Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành muốn gì, ông ta cũng hoan nghênh, cho dù hôm nay Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành đến lấy lại cái mạng này của ông ta, ông ta cũng sẽ không chút do dự.

“Đã như vậy, chúng ta hẹn trước, xế chiều hôm nay Thành chủ chúng tôi sẽ đến cửa bái phỏng.” Quản gia Trọng cuối cùng thở dài một hơi, việc này xem như đã xong bước đầu.

“Được, được, tôi ở nhà đợi Thành chủ đền.” Ông Viên không dám chậm trễ, dùng sức gật đầu, vốn là xế chiều hôm nay ông ta còn có một chuyện quan trọng phải làm, nhưng mà giờ này ông ta hoàn toàn không quan tâm đến.

Ân cứu mạng, nhiều năm không thể báo đáp như vậy, bây giờ ân nhân cứu mạng muốn đền, chuyện có quan trọng mấy ông ta cũng đầy đi.

Ông Viên cũng nhớ đến chuyện tối hôm nay muốn đãi tiệc ở nhà, buổi tụ hội tối hôm nay chỉ mời máy người mà ông ta tin tưởng nhát, lúc ấy bà cụ Đường còn cố ý hỏi có người nào, bà cụ Đường nghe không có người ngoài không tin được đến mới đồng ý đến.

Tối nay chỉ mời những người ông ta tin tưởng nhất, lúc đó bà cụ Đường còn cố ý hỏi có những người nào, bà cụ Đường nghe thấy không có người ngoài thì mới đồng ý.

Cho nên nếu có người ngoài thì sợ là không thể giải thích được với bà cụ Nhà họ Đường.

Nhưng Ông Viên nghĩ đến Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành là người bận rộn, Thành chủ nói sẽ đến vào buổi trưa, cho dù có chuyện gì thì chắc chắn cũng nói nhanh chóng, Thành chủ bận rộn như vậy, nói chuyện xong thì sẽ rời đi, ông ta cũng không có mặt mũi lớn đến mức có thể mời Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành làm khách ở nhà mình.

Cho nên Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành đến đây cũng không trùng với bữa tiệc tối nay.

Ông Viên vốn còn muốn hỏi thời gian cụ thể, nhưng lại cảm thấy không tôn trọng với ân nhân cứu mạng nên cũng không hỏi nhiều.

Ông Viên quyết định chiều nay không ra khỏi cửa, cứ ở nhà chờ Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành.

Quản gia Trọng rất hài lòng, khẽ gật đầu rồi cười cười, sau đó mới rời đi.

Mọi chuyện vô cùng thuận lợi, khi quản gia Trọng quay về báo cáo với Thành chủ nhà mình thì phát hiện Thành chủ không còn im lặng giống như lúc trước.

“Thành chủ, chiều này ngài đến Viên phủ là muốn nói chuyện gì với Ông Viên sao?” Quản gia Trọng nghĩ đến chuyện Thành chủ nhà mình dễ dàng đến thăm hỏi như vậy, hơn nữa còn muốn kéo dài đến bữa tiệc buổi tối, chắc chắn phải nói chuyện gì đó, nhưng Thành chủ và Ông Viên lại không qua lại, vậy thì nói chuyện gì chứ?

Thành chủ nên suy nghĩ sớm một chút, cũng không thể đến lúc đó ngồi im lặng được.

“Không có.” Trương Minh Hoàng rất tự nhiên nói một câu, ông ta thật sự không nghĩ tới chuyện này, hơn nữa từ trước đến nay ông ta không nói nhiều, mấy năm nay càng như thế, hiện tại ông ta không quan tâm chuyện của Quỷ Vực Chi Thành, vậy thì sao có thể quan tâm đến việc bịa chuyện nhảm nhí này chứ.

Hơn nữa ông ta đột nhiên đến Viên phủ như vậy là có chút không hợp lý, chẳng bằng không nói gì cả.

“Thành chủ, không lẽ ngài định đến đó ngồi im lặng đó chứ?” Quản gia Trọng bị Thành chủ nhà mình làm cho hoảng sợ, Thành chủ đúng là Thành chủ, quả nhiên là… Không giống người bình thường!!

Nhưng nếu cứ ngồi im như vậy thì không xấu hỗ hay sao?!

Quản gia Trọng đột nhiên nghĩ đến từ trước đến nay Thành chủ thích làm gì thì làm, chưa bao giờ để ý tới ánh mắt của người khác, cũng chưa bao giờ chịu ảnh hưởng từ người khác, vì vậy dù Thành chủ ngồi im cũng sẽ không xấu hổ, chỉ đáng thương cho Ông Viên, đến lúc đó Viên đại chắc chắn vừa xấu hổ vừa khó hiểu.

“Thành chủ, hay là chúng ta chuẩn bị một chút đi.” Quản gia Trọng nghĩ lần này cũng coi như là có chuyện cần nhờ vả người ta, không thể để Ông Viên quá khó chịu, hơn nữa quản gia Trọng cảm thầy nếu tìm Ông Viên giúp đỡ thì cũng nên báo đáp Ông Viên một chút.

Trương Minh Hoàng ngước mắt nhìn về phía ông ta.

“Thành chủ, Quỷ Vực Chỉ Thành của chúng ta vừa nghiên cứu thành công một loại thuốc mới, các quốc gia khác đang mong mà không được, hay là chúng ta cho Ông Viên một chút.” Quản gia Trọng đề nghị, đương nhiên quản gia Trọng cũng biết bọn họ đột nhiên đến nhà như vậy, đột ngột tặng quà cũng có chút không thích hợp.

Nhưng dù sao cũng tốt hơn là ngồi im, hơn nữa bọn họ cho Ông Viên thứ tốt như vậy, đến lúc bữa tiệc bắt đầu thì Ông Viên cũng không thể đuổi bọn họ đi, quản gia Trọng cảm thấy kế hoạch này đúng là một công ba việc, không thể tốt hơn.

“Ừ.” Trương Minh Hoàng không phản đối đề nghị của quản gia Trọng, nếu là chuyện khác thì Trương Minh Hoàng tuyệt đối sẽ không lãng phí thời gian suy nghĩ, cho nên có thể thấy được ông ta coi trọng chuyện này thế nào.

Đương nhiên Trương Minh Hoàng không phải coi trọng Ông Viên, mà là cô cả nhà họ Đường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK