CHƯƠNG 1420: CÓ THẺ LÀ CON NGƯỜI SAO? (2)
“Không phải… Làm sao lại…” Đại vương tử không hiểu chuyện gì đang xảy ra, anh ta chỉ cảm thầy mình đang nằm mơ vậy.
Không, nằm mơ cũng không như vậy, thật sự làm cho người ta khó tin!!
“Đại vương tử là bạn của anh Đường, hy vọng sau này chúng ta có thể hợp tác.” Dụ Đạt là người thông minh, cũng là người khéo léo, anh biết tối nay Đại vương tử mở tiệc đãi Đường Lăng.
Lúc trước ai cũng biết Quỷ Vực Chi Thành và Đường Lăng đối đầu nhau, ai cũng biết Karoo muốn tìm Đường Lăng gây phiền phức, nhưng dưới tình huống này Đại vương tử còn dám mở tiệc đãi Đường Lăng, chứng tỏ quan hệ của Đại vương tử và Đường Lăng không tệ, hơn nữa chứng tỏ Đại vương tử là người nghĩa khí.
Dụ Đạt biết Đường Lăng là người lạnh lùng, không dễ nói chuyện, nhưng Đại vương tử lại dễ đối phó hơn nhiều, sau này có thể xuống tay từ chỗ Đại vương tử.
“À, à…” Đại vương tử vốn kinh ngạc chuyện của Đường Lăng, lúc này anh ta nghe Dụ Đạt nói như thề thì nhất thời chưa lầy lại tinh thần.
Mắấy năm nay Quỷ Vực Chi Thành vẫn luôn không đặt hoàng thát vào mắt, Quốc vương nghe theo Karoo rất nhiều chuyện, tình hình như vậy không gọi là hợp tác.
Nhưng Đại vương tử nghe ra được Dụ Đạt nói hợp tác là hợp tác thật sự.
“Dụ đại nhân, anh muồn hợp tác với hoàng thát thì tôi có thể đưa anh đi gặp Quốc vương, đền lúc đó…” Đô đại nhân nghe Dụ Đạt nói thì ngần người, nhưng Đô đại nhân phản ứng rất nhanh, lập tức đi tới nịnh nọt lầy lòng.
Đô đại nhân đương nhiên cũng nghe ra được lời hợp tác chân thành của Dụ Đạt, nếu chuyện hợp tác này do anh ta nói ra thì đến lúc đó Quốc vương chắc chắn càng thêm khen ngợi mình.
“Không phải Quỷ Vực Chi Thành của chúng tôi vẫn luôn hợp tác với hoàng thất sao?” Dụ Đạt nhìn về phía Đô đại nhân thì sắc mặt trầm xuống, lúc Dụ Đạt nói câu này thì nhân mạnh ở hai chữ hợp tác, ý nghĩa quá rõ ràng.
Quỷ Vực Chi Thành và hoàng thát vẫn giống hợp tác như trước kia, không có gì thay đổi.
Dụ Đạt nói hợp tác mới là muốn hợp tác với Đại vương tử.
Đô đại nhân bị chặn một câu đến không nói nên lời, sắc mặt vô cùng khó coi.
“Anh Đường, tạm biệt.” Dụ Đạt không quan tâm tới Đô đại nhân, sau đó rời đi nhưng không quên nói một tiếng với Đường Lăng.
“Ừ.” Đường Lăng khẽ gật đầu.
“Đường Lăng, chuyện này là thế nào? Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?” Sau khi Dụ Đạt rời đi, Đại vương tử đi tới trước mặt Đường Lăng, có lẽ bởi vì quá mức kích động, cũng không gọi là anh Đường mà gọi thẳng tên Đường Lăng.
“Anh cũng nhìn thấy rồi đó.” Trên mặt Đường Lăng cũng không có gì khác thường, dường như chỉ nói một chuyện bình thường.
“Tôi cũng nhìn thấy rồi đó là thế nào? Tôi thầy người Quỷ Vực Chỉ Thành đến xin lỗi anh, còn nhượng bộ anh nữa, nhưng vì sao chứ? Sao chuyện này lại biến thành như vậy?” Đại vương tử có chút kích động, cho nên giọng nói hơi lớn.
Đô đại nhân cũng chỉ nhìn chằm chằm Đường Lăng, muốn nghe Đương Lăng nói thế nào.
“Tóm lại chuyện này đã được giải quyết như thế.” Nhưng Đường Lăng cũng không muốn nói nhiều, giọng điệu vẫn lạnh nhạt.
“Anh chạy tới địa bàn Quỷ Vực Chi Thành giết chết Karoo, sau đó bình yên vô sự quay về, sau đó Dụ Đạt còn tự mình tìm đến cửa xin lỗi anh, nói nhiều điều kiện nhượng bộ như thế, rốt cuộc vì sao Đường Lăng cậu làm được vậy?” Đường Lăng không nhiều lời, nhưng Đại vương cũng biết một chút từ lời nói của Dụ Đạt.
Nhưng những chuyện đó thật sự làm cho Đại vương tử không thể tin được.
Rốt cuộc vì sao Đường Lăng làm được vậy.
Đường Lăng không nói thêm gì, từ trước đến nay anh không phải là người khoe khoang.
Nếu không thì trước đó anh cũng sẽ không đến mức không nhắc đền chuyện đi tìm Karoo và giết chết Karoo!!
“Anh Đường, anh quá lợi hại.” Đô đại nhân đã hoàn toàn lấy lại tinh thần, Đô đại nhân đi đến trước mặt Đường Lăng, vẻ mặt nịnh nọt.
Hiện tại người Quỷ Vực Chi Thành sợ Đường Lăng, Dụ Đạt nói rất rõ sau này người Quỷ Vực Chi Thành nhìn thấy Đường Lăng thì phải lễ phép ba phần, hơn nữa Dụ Đạt còn nói nều Đường Lăng cần giúp đỡ thì nhát định sẽ giúp.
Dưới tình huống này, Đô đại nhân sẽ muốn lấy lòng Đường Lăng.
“Anh Đường, Quốc vương của chúng tôi kính nẻ nhất là anh hùng như anh Đường, lần đầu tiên anh Đường đến nước R, hay là chúng tôi sẽ đón tiếp anh với tư cách là chủ nhà, tôi đại diện Quốc vương mời…” Đô đại nhân suy nghĩ rất nhanh, ông ta biết rõ, với thái độ của Quỷ Vực Chi Thành đối với Đường Lăng thì Quốc vương chắc chắn đồng ý gặp mặt Đường Lăng.
Hiện tại thái độ của Quỷ Vực Chi Thành với Đường Lăng như vậy, nói không chừng có thể giúp bọn họ giải quyết một số vấn đề của Quỷ Vực Chỉ Thành.
Đương nhiên Đường Lăng có thể khiến người Quỷ Vực Chi Thành sợ như vậy thì chứng tỏ năng lực của Đường Lăng chắc chắn không tầm thường, người như vậy không thẻ đắc tội, nhất định phải quan tâm thật tót.
Đô đại nhân đi theo Quốc vương nhiều năm, anh ta biết rõ Quốc vương, cho nên lúc này Đô đại nhân không cần hỏi ý của Quốc vương đã có thể quyết định.
Đường Lăng không nhìn Đô đại nhân một cái, anh đứng lên, con ngươi nhìn về phía Lâm Bồi, nhẹ giọng nói: “Đi thôi.”
Trước đó Đường Lăng vốn muốn đi, nhưng bởi vì người Quỷ Vực Chi Thành đến cắt ngang, hiện tại Đường Lăng không muốn ở đây lãng phí thời gian.
“Anh Đường, hiện tại anh muồn đi sao? Anh còn chưa ăn bữa tối, nu anh Đường không hài lòng chỗ này thì chúng ta có thể mặt ở chỗ khác, anh Đường thích chỗ thế nào thì chúng tôi cũng có thể thỏa mãn anh Đường.” Đô đại nhân bị coi nhẹ nhưng trên mặt cũng không tức giận, ngược lại càng cười nịnh nọt.
Hiện tại Đô đại nhân vô cùng hồi hận thái độ của mình với Đường Lăng trước đó, hối hận đã nói mây lời đó với Đường Lăng, cho nên hiện tại anh ta cũng bù đắp.
Đại vương tử không vui trừng mắt nhìn Đô đại nhân một cái, sau đó nhìn về phía Đường Lăng thử nói: “Đường Lăng, hay là chúng ta đổi qua chỗ khác?”
Đại vương tử nói rất ngắn gọn, nhưng người trong phòng đều hiểu, Đại vương tử nói đổi chỗ khác có nghĩa là muốn đổi một nơi không có Đô đại nhân.
Đường Lăng chỉ nhìn Lâm Bối, anh thấy Lâm Bói ngồi im thì con ngươi lóe lên: “Ngồi ở đó làm gì? Vẫn không đi sao?”
Lúc trước Đường Lăng nói câu đi thôi, tuy rằng anh nhìn Lâm Bối nói, nhưng người ở trong phòng cho rằng Đường Lăng nói với mọi người, cho nên không nghĩ nhiều.
Nhưng hiện tại những lời này của Đường Lăng là nói với Lâm Bối.
Đường Lăng không đề ý tới Đô đại nhân, không đề ý tới Đại vương tử, nhưng đối với Tiểu vương tử lại…
Chuyện này có chút kỳ lạ!!
Đại vương tử ngắn người, có chút kinh ngạc, nhưng sau đó trên mặt đây ý cười: “Lâm Bồi, nếu anh Đường muốn đi thì em tiễn anh ấy đi, em giúp anh Đường sắp xếp mọi chuyện cần thiết thật tốt, anh Đường có yêu câu gì thì em cũng phải làm.”
Đại vương tử cũng không tức giận bởi vì Đường Lăng từ chối, ngược lại Đại vương tử rất vui vẻ, anh ta rất tin tưởng Lâm Bồi, hơn nữa Lâm Bồi là người của anh ta.
Hiện tại Đường Lăng chỉ định Lâm Bồi đưa mình đi, vậy thì có rất nhiều chuyện sẽ dễ làm!!
Đương nhiên hiện tại Đường Lăng tự mình giải quyết chuyện của Quỷ Vực Chi Thành, cho nên Đại vương tử cũng không thể dùng chuyện này để bàn bạc hợp tác với Đường Lăng.
Nhưng chuyện này không thành công thì bọn họ còn có thể nói chuyện khác. Nước R rồi loạn nhiều năm như vậy, Đại vương tử thật sự rất muồn quản lý nước R thật tốt.
Đại vương tử biết rõ trong lòng, nều quản lý nước R thật tốt thì nhát định phải nghĩ cách hợp tác với người như Đường Lăng và Dương Tầm Chiêu.
Đại vương tử vồn lo lắng bên Quốc vương, nhưng hiện tại thái độ của Quỷ Vực Chi Thành đối với Đường Lăng như vậy, Đại vương tử biết mình không cân phải lo lắng nữa!
Hiện tại anh ta để Lâm Bối tiếp đón Đường Lăng thì những chuyện khác dễ xử lý hơn, Đại vương tử vô cùng tin tưởng năng lực của Lâm Bồi.
Lâm Bối sửng sốt, hai mắt ngước lên nhìn Đại vương tử một cái, Đại vương tử muồn bẫy chết cô sao?
Cô trăm phương nghìn kế muốn kéo khoảng cách với Đường Lăng, phủi sạch quan hệ, hiện tại một câu nói của Đại vương tử đã phá hỏng kế hoạch của cô.
“Đại vương tử, em đã nói với anh, muốn xin nghỉ máy ngày.” Lâm Bối thật sự không dám có nhiều tiếp xúc với Đường Lăng, cho nên cô chỉ có thể nhắm mắt từ chối Đại vương tử.
“Chuyện em xin nghỉ sẽ nói sau, khi nào chuyện này được giải quyết, sau khi anh Đường rời đi thì em muốn nghỉ bao lâu cũng được, nhưng hiện tại không được.” Đại vương tử không cần suy nghĩ đã từ chói Lâm Bói, Đường Lăng vốn không để ý tới người khác, chỉ đích danh Lâm Bối.
Tuy rằng Đại vương tử cũng không biết vì sao Đường Lăng làm như vậy, nhưng Đại vương tử không muồn bỏ qua cơ hội này!!
Hơn nữa Lâm Bồi là người của anh ta, anh ta cũng rất vui khi nhìn thấy kết quả như vậy!!