Chương 1578
Hôm nay, cô tới công ty của Tư Đồ Không làm loạn, tự xưng mình là bạn gái của anh ta, nhưng anh ta cũng không tức giận, giống như cô thực sự là bạn gái của Tư Đồ Không vậy.
Nhưng cô hiểu rõ mối quan hệ giữa hai người là gì, cô cũng thừa hiểu với thân phận và địa vị của Tư Đồ Không, anh ta nhất định sẽ không cưới cô làm vợ.
Cô cũng biết bà Tư Đồ đã lựa chọn được người vợ cho Tư Đồ Không, có lẽ anh ta cũng sắp kết hôn rồi, thiên kim tiểu thư mà bà Tư Đồ lựa chọn mới là người vợ mà anh ta sẽ lấy.
Bây giờ cô rời đi, anh ta đi lấy vợ của anh ta, như vậy không phải là một chuyện rất tốt sao?
Vì sao anh ta không để cho cô ra đi?
Anh ta làm như vậy không phải là tự gây phiền phức cho mình sao?
Anh ta không sợ nếu cô vẫn tiếp tục làm ầm ĩ lên như vậy sẽ thật sự làm ảnh hưởng đến việc kết hôn của anh ta sao?
Liễu Ảnh nghĩ rất nhiều nhưng cuối cùng vẫn nghĩ không thông, cô cứ ngồi bất động như vậy trên tấm thảm gần hai tiếng đồng hồ, hoàn toàn quên đi thời gian.
Lúc này, Bùi Dật Duy đang nằm trên giường ngủ rất sâu, anh ta không hề cử động nhưng nhịp thở vẫn rất ổn định.
Cùng lúc đó, người bên ngoài Câu lạc bộ Tinh Vân đã chờ hơn hai tiếng đồng hồ rồi, thời gian hai tiếng đồng hồ thật sự có thể xảy ra rất nhiều chuyện, nhất là vào buổi tối ở một nơi như vậy.
Người bên ngoài chờ hơn hai tiếng đồng hồ vẫn không thấy Liễu Ảnh và Bùi Dật Duy ra ngoài, anh ta suy nghĩ một lúc, rồi quyết định gọi điện cho Tư Đồ Không.
Điện thoại đổ chuông mấy lần, Tư Đồ Không mới nhấc máy.
“Tổng giám đốc, hai người đó vẫn chưa ra ngoài, có cần chúng tôi vào trong tìm thử không ạ?” Giọng của người này khi nói chuyện rõ ràng mang theo một chút e dè, chuyện buổi tối hôm nay đúng là không phải chuyện tốt gì.
Thực ra lúc này Tư Đồ Không cũng đang ở bên ngoài Câu lạc bộ Tinh Vân. Anh ta lái xe thẳng từ chỗ những gian hàng kia đến đây, đã đứng đợi ở bên kia một lúc rồi nhưng cuối cùng không chờ được nữa, vậy là lái xe thẳng qua đây luôn.
Anh ta mất gần tiếng đồng hồ đi tới Câu lạc bộ Tinh Vân, rồi lại đợi ở bên ngoài gần một tiếng đồng hồ nữa, trong khoảng một tiếng này, anh ta vẫn chăm chăm nhìn về phía cửa của Câu lạc bộ Tinh Vân.
Anh ta hy vọng ngay một giây tiếp theo sẽ nhìn thấy Liễu Ảnh ra ngoài, nhưng không hề, cô vẫn chưa hề đi ra.
Anh ta biết cô có hẹn với Bùi Dật Duy, nhưng anh ta vẫn tự nhủ với mình phải tin tưởng cô, có lẽ cô hẹn Bùi Dật Duy vì thực sự có chuyện cần nói.
Nhưng hai tiếng đồng hồ đã trôi qua rồi, có chuyện gì mà hai tiếng đồng hồ vẫn chưa nói xong?
Bình thường anh ta bàn chuyện hợp tác cũng không cần nhiều thời gian như thế.
Rốt cuộc hai người bọn họ có bao nhiêu lời muốn nói với nhau mà suốt hai tiếng đồng hồ vẫn chưa nói hết?
Bình thường ở trước mặt anh ta, cô nói rất ít, nếu như anh ta không chủ động hỏi thì cô cũng không bao giờ nói, chứ đừng nói là chủ động nói chuyện với anh ta.
Sao với Bùi Dật Duy thì cô lại có nhiều chuyện để nói như vậy? Có gì hay mà nói chứ?
Ngón tay của Tư Đồ Không kẹp một điếu thuốc, anh ta khẽ dùng lực, điếu thuốc ở ngón tay nát vụn thành từng vụn nhỏ, rơi lả tả xuống chỗ ghế lái, đã vụn đến mức không thể vụn hơn được nữa, nhìn trông có hơi đáng sợ…
Anh ta khẽ dùng lực, điếu thuốc ở ngón tay nát vụn thành từng vụn nhỏ, rơi lả tả xuống chỗ ghế lái, đã vụn đến mức không thể vụn hơn được nữa, nhìn trông có hơi đáng sợ… Tư Đồ Không nghe giọng nói từ trong điện thoại truyền tới, nghe chuyện mà không cần người khác báo cáo anh ta cũng đã sớm biết được ấy, anh ta im lặng, im lặng rất lâu.
Trong lòng người bên kia đầu dây lúc gọi cuộc điện thoại này đã cảm thấy hơi lo lắng, dù sao anh ta cũng biết người phụ nữ bên trong kia là bạn gái của Tư Đồ Không, hơn nữa cũng đã ở bên cạnh Tư Đồ Không năm năm rồi.
Người phụ nữ của Tư Đồ Không lại hẹn hò với một người đàn ông khác ở Câu lạc bộ Tinh Vân, hơn nữa đã hơn hai tiếng đồng hồ rồi mà vẫn còn chưa ra ngoài, đổi lại là người đàn ông khác cũng chẳng thể nào nhẫn nhịn được, huống hồ là Tư Đồ Không?
Thật ra anh ta cũng cảm thấy lâu quá rồi nên mới hỏi Tư Đồ Không xem có cần vào trong kiểm tra chút không, dẫu sao cứ tiếp tục đợi như thế này, thời gian càng lâu thì tình hình nhất định sẽ càng tồi tệ hơn.
Nếu cả đêm nay cô Liễu không ra ngoài, anh ta cảm thấy tới ngày mai mình sẽ bị Tư Đồ Không chặt xác ra luôn mất.
Tư Đồ Không khẽ thở ra một hơi, bàn tay cầm điện thoại không ngừng siết chặt lại, đôi mắt anh ta lúc này vô cùng lạnh lùng đáng sợ: “Chờ thêm một lát nữa.”
Mặc dù với người khác chuyện muốn vào Câu lạc bộ Tinh Vân điều tra là rất khó khăn, nhưng nếu Tư Đồ Không muốn thì thực ra chuyện này cũng rất đơn giản, nhưng rồi cuối cùng anh ta cũng vẫn nhịn được.
Anh ta cảm thấy mình nên tin tưởng cô, tin tưởng hai người bọn họ ở trong đó chỉ đang nói chuyện với nhau. Và nếu chỉ là nói chuyện thì nhất định sẽ có lúc nói xong, có lẽ bây giờ bọn họ cũng sắp nói xong rồi, có lẽ cô sẽ ra ngoài nhanh thôi.