CHƯƠNG 1315: HÓA RA ĐỀU LÀ GIẢ (1)
Trác Hiểu Lam làm nhiều chuyện như vậy, anh cũng không tin Trác Hiểu Lam có thể không để lại một chút sơ hở nào, chỉ cần anh để cho người đi điều tra, nhất định có thể tra ra được.
“Tầm Chiêu, bảo vệ Nhã Thanh.” Đường Lăng không khỏi sợ hãi khi nghĩ đến lúc trước anh thăm dò Trác Hiểu Lam trong phòng bệnh, Trác Hiểu Lam thật sự là quá tàn nhẫn, ngay cả em trai ruột của mình cô ta cũng không bận tâm, cho nên Đường Lăng thật sự rất sợ Trác Hiểu Lam sẽ làm ra chuyện gì đó tổn thương Hàn Nhã Thanh.
Lúc trước Trác Hiểu Lam làm tất cả mọi chuyện đều nhằm vào Hàn Nhã Thanh, mà Trác Hiểu Lam làm những việc này đều bởi vì Tầm Chiêu, hiện tại Tầm Chiêu trực tiếp ra mặt điều tra Trác Hiểu Lam, Đường Lăng thật sợ Trác Hiểu Lam sẽ càng điên cuồng hơn.
Loại người như Trác Hiểu Lam vốn rất đáng sợ, nếu điên cuồng lên, ai cũng không biết cô ta sẽ làm ra chuyện gì.
Tuy rằng Đường Lăng biết năng lực của Nhã Thanh không thua Trác Hiểu Lam, nhưng bây giờ nhìn những chuyện Trác Hiểu Lam đã làm mà xem, Trác Hiểu Lam chính là một kẻ điên, thật sự là chuyện gì cũng có thể làm ra.
“Tôi biết điều đó.” Dương Tầm Chiêu trầm giọng đáp ứng, những việc Đường Lăng nghĩ đến Dương Tầm Chiêu cũng có thể nghĩ tới, những thứ này không cần Đường Lăng nói, có anh ở đây, tuyệt đối sẽ không để cho Nhã Thanh phải chịu một chút tổn thương nào.
“Đã tìm thấy được những manh mối nào rồi?” Đường Lăng hiểu rất rõ năng lực của Dương Tầm Chiêu, Dương Tầm Chiêu hiện tại vận dụng tất cả lực lượng có thể dùng được, không biết tra ra được cái gì không?
“Tôi đi tìm bác sĩ Lục lần trước, nhưng không tìm được người, tôi nghĩ chắc là đã dữ nhiều lành ít, bệnh viện giám định quan hệ cho hai ba con Đường Bách Khiêm, tôi cũng đã cho người đi điều tra, tạm thời cũng không phát hiện ra điều gì, lúc cô ta làm những việc này rất cẩn thận.” Đường Lăng đã hỏi, Dương Tầm Chiêu nói ra một ít tình huống anh tra ra được, giọng nói của Dương Tầm Chiêu hơi trầm xuống, hai chuyện này Trác Hiểu Lam làm công khai, cho nên anh điều tra hai chuyện này trước.
“Cậu điều tra chuyện Viên Ngữ và Trác Thanh chia tay, tra xem Viên Ngữ có phải có chuyện gì bị Trác Hiểu Lam khống chế hay không.” Đường Lăng biết những chuyện Trác Hiểu Lam làm gần đây nhất định là rất cẩn thận, thận trọng từng bước, sợ là rất khó để có thể phát hiện ra sơ hở.
Nhưng Viên Ngữ và Trác Thanh chia tay là chuyện từ tám năm trước, khi đó Trác Hiểu Lam dù sao cũng mới hai mươi ba tuổi, khẳng định không có đa mưu túc trí, nhiều thủ đoạn như hiện tại, hơn nữa khi đó Trác Hiểu Lam chỉ cần đề phòng Trác Thanh, chỉ cần không bị Trác Thanh phát hiện là được.
Không giống như bây giờ cô ta phải đề phòng Dương Tầm Chiêu, đề phòng Hàn Nhã Thanh, còn phải đề phòng nhà họ Đường.
Cho nên tám năm trước Trác Hiểu Lam chắc là sẽ không cẩn thận như vậy, tuy rằng thời gian quá lâu không tốt cho việc điều tra, nhưng Đường Lăng cảm giác có thể tốt hơn một chút so với việc hiện tại điều tra.
Đường Lăng hiện tại hoàn toàn có thể xác định, tám năm trước chuyện Viên Ngữ chia tay với Trác Thanh tuyệt đối có liên quan đến Trác Hiểu Lam, lúc ấy Trác Hiểu Lam nhất định là dùng chuyện gì uy hiếp Viên Ngữ.
Hôm nay Trác Hiểu Lam bức bách Viên Ngữ tự sát khẳng định cũng bởi vì chuyện đó, chỉ là không biết rốt cuộc là chuyện gì, lúc trước anh cũng điều tra qua, nhưng không hề phát hiện, hy vọng Dương Tầm Chiêu có thể phát hiện ra.
“Được rồi, tôi hiểu rồi.” Dương Tầm Chiêu đáp ứng, Đường Lăng nói anh tự nhiên tin tưởng.
“Thật sự là Trác Hiểu Lam.” Hàn Nhã Thanh đứng bên cạnh Dương Tầm Chiêu, sắc mặt rõ ràng hơi lạnh lùng, Trác Hiểu Lam này cho dù thích Dương Tầm Chiêu cũng không cần tàn nhẫn như vậy chứ?
Trác Hiểu Lam cũng là một người kiêu ngạo, một người tự tin, thích thì theo đuổi, vì sao phải ở sau lưng đùa giỡn những thủ đoạn này, vì sao phải làm tổn thương nhiều người vô tội như vậy.
“Xác định là cô ta, mọi thứ ít nhất cũng dễ dàng điều tra hơn.” Dương Tầm Chiêu nhìn Hàn Nhã Thanh, trong lòng hơi đau đớn, đây đều là bởi vì anh, nếu không phải bởi vì anh, cô cũng sẽ không phải chịu những hãm hại này.
“Nhưng cô ta quá xảo quyệt và những người liên quan xử lý quá sạch sẽ, bất cứ ai liên quan đến những chuyện này đều mất tích hoặc không thể mở miệng được nữa.” Trong con ngươi Hàn Nhã Thanh chợt lóe tia lạnh lẽo, Trác Hiểu Lam thật sự là quá tàn nhẫn, quá tuyệt tình.
“Vừa rồi Anh cả nói để chúng ta điều tra từ chuyện Trác Thanh và Viên Ngữ chia tay tám năm trước.” Dương Tầm Chiêu và Đường Lăng có cùng suy nghĩ, chuyện tám năm trước tuy rằng diễn ra đã lâu, có một số việc có thể không dễ điều tra, nhưng dù sao Trác Hiểu Lam cũng không lợi hại như bây giờ.
Có thể để lại một số sơ hở.
“Trác Thanh và Viên Ngữ chia tay là do Trác Hiểu Lam gây ra?”
Hàn Nhã Thanh sửng sốt: “Tại sao cô ta lại làm thế? Cô ta làm như thế nào để Viên Ngữ đồng ý?”
“Anh cả nói chắc là dùng cái gì uy hiếp, Anh cả cũng không tra ra được, tra được vấn đề này chắc sẽ là một cái đột phá.” Nếu điều tra được Trác Hiểu Lam năm đó dùng cái gì uy hiếp Viên Ngữ, chuyện hôm qua có thể sẽ được tiết lộ.
“Anh cả cũng không tra ra được hay sao?” Hàn Nhã Thanh hơi kinh ngạc, cô biết năng lực của Anh cả, nếu Anh cả cũng không tra được, vậy chứng tỏ chuyện này khẳng định không đơn giản như vậy.
“Có thể khiến cho Viên Ngữ bị bức bách, Viên Ngữ là một cô gái tốt, cho nên, khẳng định không phải là bởi vì tiền, cũng không có khả năng Trác Hiểu Lam nắm giữ nhược điểm nào đó của Viên Ngữ, dù sao hai nguyên nhân này cũng không có khả năng khiến cho Viên Ngữ ngay cả tính mạng mình cũng không cần.” Lông mày Hàn Nhã Thanh hơi nhíu lại: “Loại trừ hai nguyên nhân này, còn có thể bởi vì cái gì?”
Ánh mắt Hàn Nhã Thanh sáng ngời, nhanh chóng nhìn về phía Dương Tầm Chiêu, giờ phút này Dương Tầm Chiêu hiển nhiên cũng nghĩ đến cái gì đó, cũng gật đầu: “Trác Hiểu Lam là bác sĩ, rất có thể là Viên Ngữ có người quan trọng cần cứu.”
“Đúng vậy, đó là khả năng lớn nhất.” Hàn Nhã Thanh nhìn Dương Tầm Chiêu cười cười, xem ra hai người bọn họ có cùng suy nghĩ.
“Nếu như như vậy thì dễ điều tra, điều tra tám năm trước Viên Ngữ có người thân quan trọng nào bị bệnh hoặc xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn hay không.” Với manh mối này, phạm vi điều tra nhỏ hơn rất nhiều.
“Anh bảo Anh cả gửi những chuyện anh ấy điều tra về Viên Ngữ tới trước.” Dương Tầm Chiêu nghĩ rằng lúc trước đã điều tra qua rồi, nếu Anh cả tra ra chuyện có ích, anh cũng không cần phải đi điều tra một lần nữa.
Rất nhanh Đường Lăng đã đem tất cả tư liệu anh tra được về Viên Ngữ truyền tới cho Dương Tầm Chiêu.
Dương Tầm Chiêu và Hàn Nhã Thanh đều phát hiện tám năm trước ba của Viên Ngữ xảy ra tai nạn giao thông, sự chú ý của hai người đều đặt vào điểm này.
Ba của Viên Ngữ năm đó xảy ra tai nạn xe hơi, cấp cứu không hiệu quả dẫn đến tử vong, đây là do Đường Lăng tra ra, còn có chứng cứ lúc đó ba của Viên Ngữ đang cấp cứu tại bệnh viện.
Những thứ này nhìn qua cũng không có vấn đề gì, nhưng thời gian quá trùng hợp, hơn nữa tai nạn xe hơi nghiêm trọng như vậy lại không báo cảnh sát, Đường Lăng đặc biệt ghi rõ điểm này bên dưới giấy chứng nhận của bệnh viện, điều này chứng tỏ lúc ấy Đường Lăng cũng hoài nghi về chuyện này.
Tuy nhiên lúc ấy Đường Lăng khẳng định không nghi ngờ Trác Hiểu Lam, cho nên nhất định không nghĩ nhiều.
“Chuyện này quả thật có rất nhiều điểm nghi ngờ, nhưng lại có một số điểm không hợp lý, thời điểm ba của Viên Ngữ xảy ra tai nạn là sau khi Trác Thanh chia tay Viên Ngữ, khi đó bọn họ cũng đã chia tay rồi, Trác Hiểu Lam cũng không cần dùng chuyện này uy hiếp Viên Ngữ, hơn nữa ba của Viên Ngữ đã chết, Trác Hiểu Lam hiện tại càng không có khả năng bức bách Viên Ngữ nữa.” Dương Tầm Chiêu cũng biết điểm này có vẻ đáng ngờ, nhưng anh cảm thấy có rất nhiều chuyện hơi không hợp lý.
“Nếu tai nạn xe hơi là giả thì sao? Nếu ba của Viên Ngữ không chết thì sao?” Ánh mắt của Hàn Nhã Thanh chợt lóe, đột nhiên nói một câu, tai nạn xe hơi này có điểm đáng ngờ, như vậy có khả năng tai nạn xe hơi này vốn là giả hay không?
“Ý em là…” Dương Tầm Chiêu nhìn cô, đôi mắt sáng ngời: “Bây giờ anh cho người đi điều tra xem tám năm trước, trước khi xảy ra tai nạn, ba của Viên Ngữ có nằm viện hay không.”
Dương Tầm Chiêu lấy điện thoại di động ra, bắt đầu gọi điện thoại.
Hàn Nhã Thanh lần thứ hai cười cười với anh, xem ra bọn họ lại có cùng suy nghĩ.
Có mục tiêu, hiệu quả làm việc của cậu ba Dương tự nhiên là rất cao, rất nhanh đã có kết quả.
Ở thành phố A bên này cũng không tra ra được hồ sơ nhập viện của ba Viên Ngữ, Dương Tầm Chiêu lập tức cho người ta điều tra ở huyện thành quê hương Viên Ngữ, sau đó tra được ba Viên Ngữ trước khi xảy ra tai nạn xe hơi đã nhập viện, là bệnh tim.
Hơn nữa tình huống lúc đó rất nghiêm trọng.
Hiển nhiên lúc đấy ba của Viên Ngữ tới thành phố A nhất định là vì khám bệnh, nếu là đến khám bệnh, nhất định sẽ phải nhập viện, nhưng Dương Tầm Chiêu cũng không tra được hồ sơ nhập viện của ba Viên Ngữ ở thành phố A bên này, vậy thì chỉ có một khả năng. Tư liệu nhập viện của ba Viên Ngữ đã bị người khác xóa bỏ. Trác Hiểu Lam lúc ấy đã về nước, đã rất nổi tiếng, những chuyện này đối với Trác Hiểu Lam mà nói cũng không khó.
Chẳng qua, Trác Hiểu Lam không xóa tư liệu nhập viện của ba Viên Ngữ ở huyện thành, khi đó Trác Hiểu Lam dù sao cũng chỉ mới hai mươi ba tuổi, hơn nữa khi đó Trác Hiểu Lam chỉ vì muốn giấu Trác Thanh, Trác Thanh chắc là không biết chuyện ba của Viên Ngữ bị bệnh, khẳng định không có khả năng đi điều tra bệnh viện ở huyện thành, cho nên lúc đó Trác Hiểu Lam xóa bỏ tư liệu nằm viện ở thành phố A cũng đã làm rất chu đáo!