Mục lục
Cô vợ thần bí muốn chạy đâu – Hàn Nhã Thanh (full) – Truyện tác giả: Mạch Hạ Du Trúc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1260: MÙA XUÂN CỦA ĐƯỜNG LĂNG ĐẾN RỒI (1)

Lòng tham không đáy, ông cụ Dương và bà cụ Dương là người như vậy, bọn họ quá tham lam, hận không thể cướp lấy mọi thứ trên đời này vào tay mình, nhưng bọn họ không biết quá tham lam sẽ phải trả giá rất lớn…

Tất cả mọi chuyện đều có nhân có quả, người gieo nhân nào thì sẽ gặt được quả đó.

Ông cụ Dương không kéo dài nữa, lập tức gọi điện thoại nói người đi điều tra tất cả sản nghiệp của Tầm Chiêu.

Lần trước ông nói quản gia đi điều tra, nhưng hiện tại ông không tin tưởng quản gia nữa, ông cảm thấy có thể quản gia giấu giếm mình.

Trong chuyện này ông cụ Dương đã đổ oan cho quản gia, đó là tác phẩm của Mộ Dung Tri, không hề liên quan đến quản gia, mặc dù quản gia đau lòng cho cậu ba Dương, nhưng từ trước đến nay ông chưa từng phản bội ông cụ Dương.

Lần này ông cụ Dương mời người chuyên nghiệp đi điều tra, người này cũng là người ông cụ Dương tin tưởng nhất.

“Vậy chuyện của hai đứa nhỏ và Hàn Nhã Thanh thì sao?!” Bà cụ Dương thấy ông cụ Dương cúp điện thoại thì hỏi một câu.

“Những người đó quá vô dụng, hiện tại bọn họ nằm trong tay Diêm Môn nên chắc chắn không thể dùng được.” Khi ông cụ Dương nhắc tới việc này thì nheo mắt lại: “Sau này người của Diêm Môn chắc chắn sẽ quan sát theo dõi, chúng ta tìm ai cũng không phải là đối thủ của Diêm Môn, cho nên chuyện này sợ là rất phiền phức, vừa rồi Cố Ngũ còn uy hiếp tôi!!”

“Diêm Môn là của Tầm Chiêu, sao bọn họ dám làm như vậy với ông chứ?” Bà cụ Dương trầm mặt xuống: “Đúng là coi trời bằng vung!!”

“Tầm Chiêu vừa tổ chức họp báo tuyên bố cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương, cho nên hiện tại người của Diêm Môn không nghe lời chúng ta, chờ đến khi Tầm Chiêu quay về nhà họ Dương, Diêm Môn là của nhà họ Dương, đến lúc đó tôi sẽ dạy dỗ Cố Ngũ kia, lúc đó cũng có thể đổi người trong Diêm Môn thành người của chúng ta.” Không thể không nói ông cụ Dương tính toán thật hay.

“Vậy chuyện của Hàn Nhã Thanh và hai đứa nhỏ cứ bỏ qua như vậy sao? Chuyện này cũng không thể kéo dài, lỡ người Quỷ Vực Chi Thành phát hiện thì rất phiền phức, hơn nữa ông cũng biết Hàn Nhã Thanh gian xảo, chắc chắn Hàn Nhã Thanh sai khiến đứa nhỏ kia làm chuyện hôm nay, ai biết Hàn Nhã Thanh sẽ còn làm ra chuyện gì nữa? Tôi sợ Hàn Nhã Thanh phá hủy chuyện kết hôn của Tầm Chiêu và công chúa Quỷ Vực Chi Thành.” Bà cụ Dương nhíu mày lại, không cam lòng.

“Hiện tại chúng ta tìm không thấy Hàn Nhã Thanh và hai đứa nhỏ, hơn nữa bây giờ tôi cho người đi tìm cũng chắc chắn bị Diêm Môn theo dõi, chắc chắn Rệp cũng rơi vào tay Diêm Môn, không tìm thấy bọn họ thì chúng ta có thể làm gì chứ? Bà có cách gì không?” Ông cụ Dương cũng vô cùng buồn rầu, chuyện này vốn đơn giản nhưng không nghĩ tới lại trở nên phiền phức như thế.

“Tôi có cách có thể làm cho Hàn Nhã Thanh tự mình xuất hiện.” Hai mắt của bà cụ Dương lóe lên, khóe môi lộ ý cười.

“Cách gì?” Ông cụ Dương nghe nói có cách thì đôi mắt cũng sáng lên, ông có thể không buông bỏ được bé trai kia, nhưng ông cần phải nhanh chóng giải quyết Hàn Nhã Thanh và con nhóc đó.

“Nếu chuyện quá nhỏ thì Hàn Nhã Thanh sẽ không xuất hiện, nếu đã làm thì phải là lớn một chút, lần này chúng ta tuyệt đối không thể để xảy ra bất cứ sai sót nào.” Mấy năm nay bà cụ Dương đã luyện nhiều thủ đoạn độc ác.

“Được, bà làm chuyện này, nhất định phải cẩn thận, không thể để người khác nắm lấy nhược điểm.” Ông cụ Dương không có ý kiến gì với đề nghị của bà cụ Dương, vô cùng tán thành.

“Yên tâm đi.” Bà cụ Dương hơi gật đầu, con ngươi lóe lên: “Tôi đột nhiên nhớ tới, chúng ta có thể dùng cách như vậy làm cho Tầm Chiêu quay về nhà họ Dương.”

“Hả? Bà có ý gì?” Ông cụ Dương nhất thời chưa lấy lại tinh thần, không hiểu ý của bà cụ Dương.

“Ý của tôi là có thể lợi dụng Bạc Vệ làm cho Tầm Chiêu trở về, hiện tại Bạc Vệ còn ở viện điều dưỡng, nếu Bạc Vệ xảy ra chuyện gì thì Tầm Chiêu chắc chắn không thể không quan tâm, đến lúc đó chỉ cần Tầm Chiêu trở về, chỉ cần Tầm Chiêu quan tâm đến chuyện của Bạc Vệ thì những lời nói của Tầm Chiêu trước đó sẽ không còn đáng tin nữa.” Lúc này hai mắt của bà cụ Dương sáng lên, vẻ mặt vui mừng, nếu không có chuyện của Hàn Nhã Thanh thì bà ta không thể nghĩ ra được cách hay như thế.

“Bà định làm cho Bạc Vệ cũng xảy ra chuyện ngoài ý muốn?” Ông cụ Dương nhíu mày lại, hiếm khi không lập tức tán thành ý kiến của bà cụ Dương: “Bà cũng hiểu Tầm Chiêu, nếu nó đã tổ chức họp báo tuyên bố cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương thì chắc chắn sẽ không dễ dàng trở về, trừ khi Bạc Vệ xảy ra chuyện lớn.”

Xem ra ông cụ Dương có chút do dự, dù sao Dương Bạc Vệ cũng là con trai của ông, nếu là chuyện nhỏ thì thôi, nhưng trong lòng ông cụ Dương biết rõ nếu chuyện nhỏ thì không thể làm cho Dương Tầm Chiêu trở về.

Nếu làm ra chuyện lớn thì sao? Vậy phải làm đến mức độ nào, sức khỏe của Dương Bạc Vệ vốn không tốt, lỡ…

Bà cụ Dương hơi giật mình, dù sao cũng là con trai mình, chắc chắn không thể không quan tâm: “Chúng ta có thể phối hợp với bác sĩ ở viện điều dưỡng.”

“Bà biết rõ năng lực của Tầm Chiêu mà, sợ là năng lực thật sự của Tầm Chiêu còn mạnh hơn chúng ta, hơn nữa từ trước đến nay Tầm Chiêu làm việc rất chu đáo, cẩn thận, Tầm Chiêu không dễ lừa gạt như thế.” Ông cụ Dương chậm rãi lắc đầu, năng lực của Dương Tầm Chiêu quá mạnh, tuyệt đối không dễ lừa gạt như vậy, chuyện này không đơn giản như vậy.

“Vậy làm sao bây giờ? Ông còn có cách tốt hơn sao?” Bà cụ Dương nhìn ông cụ Dương, con ngươi lóe lên: “Nếu Tầm Chiêu không quay về thì chuyện kết hôn với công chúa Quỷ Vực Chi Thành sẽ không thành, Tầm Chiêu tổ chức họp báo tuyên bố không quan tâm đến Dương Thị nữa, nếu Tầm Chiêu không trở về thì không có ai quản lý Dương Thị, còn có những sản nghiệp của Tầm Chiêu, nếu Tầm Chiêu không trở về thì những sản nghiệp đó không thể trở thành của nhà họ Dương.”

“Vậy bà muốn làm thế nào? Bà muốn làm gì Bạc Vệ?” Ông cụ Dương thở dài, con ngươi trầm xuống, đưa ra quyết định.

Sau khi xảy ra chuyện hai mươi năm trước thì Dương Bạc Vệ trở thành người tàn phế, không quan tâm, hờ hững với tất cả mọi chuyện, đừng nói đến chuyện nhà họ Dương và công ty, ngay cả con trai mình mà Bạc Vệ cũng mặc kệ, coi hai người già bọn họ trở thành không khí.

Có thể nói hai mươi năm qua, Dương Bạc Vệ không mang lại bất cứ lợi ích gì cho nhà họ Dương.

Mà hai năm trước Dương Bạc Vệ xảy ra tai nạn xe, thật sự biến thành người tàn phế, từ đó ông ta tự vào viện điều dưỡng, không gặp ai cả, đứa con trai này có cũng như không.

“Mấy năm nay Bạc Vệ quá khổ, chuyện hai mươi năm trước luôn tra tấn nó, làm cho nó đau đớn muốn chết, sau đó nó lại xảy ra tai nạn xe khiến hai chân tàn phế, càng sống không bằng chết, mấy năm nay tôi thấy nó như vậy cũng đau lòng, đôi khi tôi nghĩ nó sớm giải thoát đi cũng tốt.” Bà cụ Dương thở dài một hơi, trên mặt tràn đày đau xót: “Nó sống như thế, ngoại trừ chịu sự tra tấn thì còn có ý nghĩa gì?”

Ông cụ Dương trợn mắt lên nhìn bà cụ Dương một cái, khóe môi của ông cụ Dương giật giật, dường như muốn nói gì đó nhưng cuối cùng không nói lời nào.

“Lần trước Bạc Vệ về nhà ở một buổi tối lại quay về viện điều dưỡng, sau đó tôi đi thăm nó, nó vốn không muốn gặp tôi, tôi cũng không biết hiện tại nó thế nào, nhưng tôi biết trong lòng nó rất đau khổ, chẳng những trong lòng khổ, hiện tại cũng phải chịu sự tra tấn thể xác, tôi nghe bác sĩ nói bởi vì nó không vận động nên cơ bắp trên người cũng teo lại, hiện tại nó sống giống như cái xác không hồn.” Bà cụ Dương thấy ông cụ Dương không nói gì thì nói thêm một câu: “Chẳng lẽ ông nhìn dáng vẻ của nó như thế lại không đau lòng sao?”

“Tùy bà vậy, bà muốn làm thế nào thì làm như thế.” Ông cụ Dương là người thông minh, ông và bà cụ Dương là vợ chồng nhiều năm nên hiểu được ý của bà cụ Dương, nhưng ông vẫn tán thành cách làm của bà cụ Dương!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK