Lưu Vũ thực sự luống cuống, nếu những người đó bắt được có khi nào sẽ bắt bà ta khai ra toàn bộ?
“Mẹ, mẹ đừng sợ, cũng đừng hoảng hốt,bọn họ bắt được những người đó, cảnh sát nhất định sẽ để con nhận diện danh tính, đến lúc đó con sẽ nói họ không phải bọn bắt cóc”. Hàn Nghiên Nghiên cũng đã nghĩ tới chuyện này cho nên vào lúc này khá bình tĩnh.
Đúng lúc này, người đàn ông đã đi đến bên cạnh Hàn Nghiên Nghiên, nhìn Hàn Nghiên Nghiên rồi hỏi: “Vừa rồi cô Hàn chỉ cần nhìn thoáng qua là nhận ra người bắt cóc, liệu cô có muốn xác nhận mấy người còn lại một lần nữa không?
Lưu Vũ nghe thấy lời nói của người đàn ông kia thầm thở dài một tiếng, sau đó cười và nắm lấy tay của Hàn Nghiên Nghiên, ý rất rõ ràng
Hàn Nghiên Nghiên trong lòng khẽ cười, quả nhiên là muốn cô ta xác nhận lại, nếu cô ta nói không phải, sẽ không có người nào hoài nghi cô, sẽ chỉ hoài nghi những người đàn ông đem tới.
“Bất quá, con người tôi từ trước đến nay đều hiền lành và thương người lại không muốn lần nữa chạm vào nỗi đau của cô Hàn cho nên sẽ không phiền cô Hàn xác nhận từng người một”. Hàn Nghiên Nghiên đang thầm tự đắc, người đàn ông kia đột nhiên thay đổi lời nói
“Đương nhiên, người là tôi đem tới, tôi tự nhiên phải xác nhận qua rồi”. Sau đó lại tự tin nói thêm 1 câu.
“Xác nhận thế nào?” Hàn Nghiên Nghiên ngẩn người, theo bản năng liền hỏi một câu. Đương nhiên cô ta cố gắng nhẫn lại câu nói không thừa nhận trong lòng.
Cô ta đương nhiên biết vào lúc này, những lời như vậy vẫn không nên nói thì tốt hơn
“Ừm, cô Hàn hỏi cũng thật hay” Người đàn ông kia nhìn về phía Hàn Nghiên Nghiên, khẽ cười rồi gật đầu một cách ấm áp và lễ phép
Đám người nghe được những lời này của hắn cũng đều vô cùng hiếu kì
“Mọi người hẳn vẫn còn nhớ đoạn video liên quan tới cô Hàn lan truyền trên mạng từ sáng hôm nay chứ?”. Người đàn ông đứng dậy chầm chậm nói, nói đến đây liền nhìn về phía Hàn Nghiên Nghiên: “cô Hàn, thật xin lỗi. Tôi không biết đoạn video đó lại làm cô tổn thương, nhưng nếu cô đã muốn hỏi, tôi cũng chỉ đành ngay tại đây trả lời cô Hàn”.
Hàn Nghiên Nghiên sắc mặt có chút biến đổi, cô ta cắn chặt răng, đôi mắt đỏ ngầu đầy ý hận, nhưng trong tình huống này, cô ta chỉ có thể nhẫn nhịn
Người đàn ông kia thấy Hàn Nghiên Nghiên không nói một lời đành tiếp tục nói:”Lúc ấy, người đàn ông trong video mặc dù đều đeo mặt nạ nhưng trên người bọn họ đều không mặc quần áo, cho nên đặc điểm cơ thể đều để lộ ra, chúng tôi đã căn cứ vào video mà lấy đối chiếu qua, đương nhiên nếu cục trưởng Cố không tin hoặc là cô Hàn có gì nghi ngờ, chúng ta cũng có thể xác nhận lại một chút, tình tiết vụ án nếu mọi người muốn biết chân tướng tôi cũng không phản đối”.
Nghe được những lời này, rất nhiều nữ sinh ở đây đỏ mặt, trước mặt mọi người xác định chính là muốn…
“Đặc điểm trên cơ thể và mặt là quan trọng nhất, tôi nghĩ cục trưởng Cố hẳn cũng nên hiểu rõ đạo lý này nhỉ?”. Người đàn ông nhìn về phía Cố Chính Tân, khóe môi nhếch lên tựa như cười mà không phải cười
“anh là ai? có tư cách gì mà quản vụ này?” Cố Chính Tân giờ phút này tâm trạng vô cùng khó chịu, vừa rồi hắn rõ ràng đã “giải quyết” xong, không nghĩ tới đột nhiên lại xuất hiện một Trình Giảo Kim cản đường
Cố Chính Tân đối với vấn đề này cũng tính là có chút hiểu biết, dù sao bắt tội phạm là trách nhiệm của cảnh sát, người bình thường nhúng tay vào không được tính quyền uy
Cố Chính Tân cảm thấy người này giống như ở thế giới ngầm, nếu thực sự là vậy, hắn hoàn toàn có thể không thừa nhận những việc này, nói không chừng còn có thể trực tiếp bắt người
“Tổ trưởng tổ trọng án Thủ đô, Bùi Anh Duy, đây là giấy chứng nhận của tôi”. Bùi Anh Duy lúc này mới đi tới, đưa giấy căn cứ của mình ra xác nhận
Cố Chính Tân nghe được ba chữ “tổ trọng án” vẻ mặt chợt biến sắc, lại nghe được cái tên Bùi Anh Duy, vẻ mặt nhất thời đen lại trông rất khó coi, hắn nhìn thấy Bùi Anh Duy xuất ra giấy chứng nhận theo bản năng muốn đưa tay ra lấy nhưng Bùi Anh Duy chỉ giơ một lúc liền cất đi
Cố Chính Tân thở dài, chỉ dám cắn chặt răng mà không dám hé nửa lời bởi nếu người này thực sự là Bùi Anh Duy hắn quả thực không đắc tội nổi.
Bùi Anh Duy chẳng những là tổ trưởng tổ trọng án mà thân phận và gia thế cũng vô cùng đáng sợ
“Từ bây giờ vụ án này do tổ trọng án của chúng tôi tiếp nhận, chúng tôi nhất định sẽ tìm ra chân tướng và thủ phạm.” Bùi Anh Duy thu lại giấy chứng nhận sau chậm rãi nói thêm một câu
Lời này là cho Cố Chính Tân nghe những cũng là nói cho Lưu Vũ và Hàn Nghiên Nghiên nghe
“Thế nhưng vụ án này hiện nay rõ ràng là do tôi quản mà bây giờ chúng tôi cũng đã có phát hiện có tính đột phá…”Cố Chính Tân không cam lòng. mọi chuyện hắn đều đã lên kế hoạch ổn thỏa, kế hoạch bước đầu cũng đặc biệt thuận lợi, hắn không cam tâm nhìn mọi thứ cứ như vậy bị phá hư.
“Cục trưởng Cố đừng nói vội, anh rất nhanh sẽ nhận được văn kiện chính thức” Bùi Anh Duy trực tiếp ngắt lời hắn
Cố Chính Tân vào lúc này vừa tức vừa sợ, hắn nhanh chóng nhìn Hàn Nghiên Nghiên liếc mắt một cái
“Các người đây là muốn bao che cho hàn Nhã Thanh đúng không? Tôi không tin các người, tuyệt đối không tin các người, những người đó cũng cũng phải là bọn bắt cóc thật, các người rõ ràng là muốn giúp Hàn Nhã Thanh vu khống cho tôi”. Hàn Nghiên Nghiên hiểu ý Cố Chính Tân sau đó hướng về phía Bùi Anh Duy lớn tiếng nói
“cô Hàn nói những lời này là có ý gì?”. Bùi Anh Duy hướng về phía Hàn Nghiên Nghiên cố ý hỏi một câu.
“Anh đem theo nhiều người như vậy chính là muốn dùng nhiều người để ép khẩu cung bọn bắt cóc, nhưng những người này căn bản cũng không phải đám bắt cóc. Thứ “đặc điểm cơ thể” anh vừa nói tôi chả thấy có gì nổi bật ngược lại còn có khả năng làm giả. Anh nếu tùy tiện dựa vào video tìm một vài người có dáng vẻ tương tự đến liền có thể che mắt mọi người, nhưng bọn bắt cóc thực sự thì chỉ có tôi mới rõ”. Hàn Nghiên Nghiên giờ phút này đã hoàn toàn hiểu ý của Cố Chính Tân, đương nhiên cô ta cũng là vì Lưu Vũ và vì bản thân mình
“Thật ư? cô Hàn thực sự không biết đặc điểm của bọn bắt cóc sao? Tôi lại cho rằng cô Hàn là người biết rõ nhất mới phải”. Bùi Anh Duy cười lạnh,trên mặt hiện lên mấy phần châm chọc
Anh đã từng gặp qua loại người “ăn không nói có” nhưng chưa từng gặp loại người không biết xấu hổ như vậy
Cậu ba Dương đích thân đi bắt người còn có thể sai sao? Thật hoang đường
“Anh, anh đây là đang xúc phạm tôi? rõ ràng là đồng bọn của Hàn Nhã Thanh”. Hàn Nghiên Nghiên cao giọng nói, trên mặt lộ vẻ đắc ý.
“Xem ra cô Hàn đây là muốn ở trước mặt mọi người tra ra chân tướng, đã như vậy tôi liền thoả mãn yêu cầu của cô Hàn.” Bùi Anh Duy nhìn Hàn Nghiên Nghiên rồi cười đầy ẩn ý.