CHƯƠNG 510: MỸ NHÂN TÂM KẾ
“Lần thứ hai xảy ra vụ án là vào 15/07/2016, địa điểm là trại huấn luyện tại Tứ thành, cũng là ký túc xá số 8, nhưng mỗi phòng ký túc xá có năm người, bốn mươi người bị hại, lần này đối phương dùng súng giảm thanh, mỗi người đều trúng bảy phát đạn, vị trí vết thương trên người mỗi người đều không quá khác nhau.”
“Lần thứ ba xảy ra vụ án là vào 18/05/2017, địa điểm là trại huấn luyện quốc gia, nơi đó rất hẻo lánh, 32 người bị hại, mỗi người đều bị cắt đứt động mạch chân, đều là đổ máu đến chết, người chết trước đó đều bị đánh thuốc mê.”
“Con nghĩ phải tìm ra quy luật của những vụ án này, nhưng tất cả thông tin ở đây, ngoại trừ là ký túc xá số 8, thì không tìm ra liên hệ gì khác, thời gian, địa điểm, đều không có quy luật.”
“Dù sao ta cũng chưa đi qua hiện trường vụ án, cho nên không thể suy đoán chính xác đặc điểm của hung thủ, hơn nữa dù đoán ra, cũng rất khó tìm ra bọn họ.”
Đường Vân Thành thầm nói một tiếng, ông ta biết vụ án này rất khó, nếu không không thể nào suốt ba năm không có chút manh mối nào.
“Con cũng đừng quá nóng ruột, nhà họ Đường nếu có khó khăn này…” Giờ đây tâm trạng của Đường Vân Thành nặng nề hơn so với bất cứ ai, nhưng ông ta vẫn khuyên nhủ Hàn Nhã Thanh.
“Bọn họ mỗi năm gây án một lần, vậy năm nay đâu? Có phải là hôm nay không? Nếu là vậy, là lúc nào? Địa điểm sẽ là ở đâu? Do đó, phải phá án.” Hàn Nhã Thanh nhìn Đường Vân Thành, ý nghĩ rõ ràng, giờ phút này không chỉ vì nhà họ Đường, mà còn vì tính mạng của nhiều người.
Đường Vân Thành sợ hãi, mặt biến sắc: “Nhưng hiện tại một chút manh mối cũng không có.”
“Nhưng mà, bây giờ con có một suy đoán, con có cảm giác mục tiêu cuối cùng của bọn họ là Đội Tinh vệ, cho nên, con có cảm giác nó có liên quan đến nhiệm vụ của Đội Tinh vệ tám đại gia tộc, do đó, bây giờ cần điều tra tất cả những nhiệm vụ cách đây ba năm của Đội Tinh vệ đã làm, bởi vì mục tiêu không xác định, giống như mò kim đáy biển, cho nên, đây là một công việc nặng nề, may mắn thì không chừng có thể lập tức tìm ra manh mối, xui xẻo thì mấy vài ngày cũng không tìm ra thông tin có ích.”
“Mà quan trọng nhất bây giờ là, bên phía Cung tông trưởng sẽ không cho con quá nhiều thời gian tra tư liệu, nhà họ Cố nhất định sẽ nghĩ cách ngăn cản, mà thời gian của chúng ta cũng không nhiều, chỉ còn hai ngày cuối cùng.” Hàn Nhã Thanh xử lý không ít vụ án, vụ này là khó giải quyết nhất, không chỉ bản thân vụ án khó, mà còn vì nhiều người nghĩ cách ngăn cản.
“Con ăn cơm trước đi, nghỉ ngơi một lát, ta đưa con đến chỗ Cung tông trưởng.” Mắt Đường Vân Thành quyết tuyệt, việc này liên lụy tính mạng của càng nhiều binh lính, ông ta không thể không quản.
“Nếu người dẫn con đi gặp Cung tông trưởng, Cung tông trưởng sợ là sẽ càng kiêng kị hơn, càng nghĩ cách ngăn cản, không bằng trực tiếp liên hệ Cố Nam.” Hàn Nhã Thanh không quá đồng ý cách làm của Đường Vân Thành.
Hàn Nhã Thanh biết rõ lúc này tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, bởi vì xảy ra điều gì ngoài ý muốn cũng có thể trì hoãn thời gian, mà họ đã không có thời gian để trì hoãn rồi.
“Cô nàng Cố Nam kia cũng không phải người dễ nói chuyện đâu.” Đường Vân Thành nghĩ đến Cố Nam, khẽ lắc đầu, nhà họ Cố không có ai là dễ nói chuyện hết.
“Nhưng lời nói của Đường Lăng vẫn có tác dụng với Cố Nam.” Hàn Nhã Thanh nhìn Đường Vân Thành, khẽ cười: “Con liên hệ Cố Nam trước, cô ta nhất định sẽ đồng ý, cũng sẽ cho con vào kho tư liệu, bởi vì đây là Cung tông trưởng lúc trước đã nói, nhưng cô ta sẽ không cho con quá nhiều thời gian, chờ con vào kho tư liệu, để Đường Lăng gọi điện thoại cho cô ta, sau cùng Cố Nam có thể cho con bao nhiêu thời gian, vậy phải xem năng lực của Đường Lăng.”
“Ý của con là để cho Đường Lăng dùng mỹ nhân kế?” Phạm My vừa đi vào nghe lời nói của Hàn Nhã Thanh, ẩn ý liếc nhìn cô một cái.
“Chỉ là gọi điện thoại, nói vài câu dễ nghe thôi mà, sẽ không để anh ấy hy sinh cái gì đâu.” Hàn Nhã Thanh cho rằng bà đau lòng con trai, liền giải thích một câu.
“Được, làm theo ý con đi.” Đường Vân Thành cũng trực tiếp đồng ý.
Hàn Nhã Thanh lập tức gọi điện thoại cho Cố Nam, nói cần vào kho tư liệu tra một ít tư liệu một lần nữa.
Lúc này Cố Nam đang ở trong đại sảnh nhà họ Cố, mấy người đàn ông nhà họ Cố xem đây là việc bí mật quan trọng còn không có rời đi, Cố Nam mở loa, để cho mọi người có thể nghe rõ lời nói của Hàn Nhã Thanh.
“Đồng ý với cô ta trước, ổn định cô ta.” Lão tứ nhà họ Cố lập tức viết vài chữ đưa Cố Nam xem.
“Được.” Cố Nam nhìn chữ của chú tư, đồng ý với Hàn Nhã Thanh, sau đó liền nhanh chóng cúp điện thoại.
“Lão tứ, vì sao phải đồng ý với cô ta, trì hoãn cô ta không phải rất tốt sao?” Cố Chính Tuần nhìn lão tứ, vẻ mặt không vừa lòng.
“Tôi đã cho người sắp xếp chuyện kia rồi, bên kia vừa mới báo lại, nói người đứng đầu tổ chức Hồng Hổ bên kia rất tình nguyện hợp tác, mấy tấm ảnh rất nhanh là có, chúng ta lập tức liên hệ Cung tông trưởng, chờ cô gái kia vào kho tư liệu, chúng ta lại bắt người, hiệu quả như vậy sẽ càng tốt hơn.” Lão tứ cười âm trầm khủng bố.
“Cố Nam đến lúc đó nghĩ cách lung lạc tám gia tộc lớn là quan trọng nhất, nhưng mà những văn kiện cơ mật không liên quan đến vụ án này, đưa đến cho cô ta, đến lúc đó chúng ta có thể bắt người và tịch thu tang vật luôn.” Lão tứ lại chậm rãi nói một câu, đây cũng dụng ý mà ông ta sắp đặt ở kho tư liệu.
“Kế của anh tư rất tốt a, vẫn là anh tư giỏi nhất, đến nước này, dù cô ta có thân phận gì cũng không có tác dụng, ha ha ha. . . . . .” Cố Chính Liên cười to ra tiếng.
Cố Chính Liên là em út trong nhà họ Cố, bình thường làm việc không suy nghĩ, dễ xúc động.
“Chỉ là, thời gian quá ít, chuẩn bị có thể không đầy đủ hết, sợ sẽ có sơ hở.” Vẻ mặt hơi Cố Chính Luân lo lắng.
“Thời gian ngắn thật, nhưng nhốt cô ta hai ba ngày thì không có vấn đề, dù sao chúng ta còn có lá át chủ bài là Cung tông trưởng, có lá át chủ bài tốt như vậy chúng ta tất nhiên phải lợi dụng thật tốt.” Lão tứ giỏi tính kế nhất, mặc kệ là ai, chỉ cần có lợi cho ông ta, ông ta đều sẽ tính kế.
“Ừ, lão tứ nói rất đúng, đến lúc đó do Cung tông trưởng ra mặt bắt người, sau đó việc này cũng không liên quan đến chúng ta.” Cố Chính Tuần cũng thấy kế này rất tốt.
“Tất nhiên là không liên quan đến chúng ta, tôi đã tìm được người sau này chịu tội thay rồi.” Lão tứ cười càng âm hiểm.
“Ai?” Vài người gần như đồng thời nhìn về phía ông ta.
“Người nhà họ Hạ, Hạ Bình Viễn, cháu trai của Hạ Chuẩn.” Lão tứ nhếch môi, khuôn mặt toan tính nhìn rất khủng bố.
“Anh tư đây là muốn đổ chuyện này lên đầu Hạ Chuẩn, chủ ý này được à, tên Hạ Chuẩn em đã không vừa mắt từ lâu, bình thường giả bộ mình là người thanh cao nhất, né tránh em, nên dạy cho ông ta một bài học từ lâu rồi.”
Bây giờ vẻ mặt của mấy người đàn ông nhà họ Cố rất đắc ý!