CHƯƠNG 1506: THÀNH CHỦ NGHĨ NHIỀU RỒI
Quản gia Trọng thật sự không thể không khâm phục trí nhớ của Thành chủ nhà mình, cứu viện năm đó là do người của bên Liên Hợp Quốc đích thân đến nhờ người của Quỷ Vực Chỉ Thành, lúc đó người bị tổ chức khủng bồ bắt là những quan viên quan trọng của máy quốc gia, người của mấy quốc gia đó trước sau đều phái người đi cứu viện, nhưng tất cả đều có đi mà không về.
Cuối cùng hết cách, mới nhờ người của Quỷ Vực Chỉ Thành.
Lúc đó Thành chủ mới tiếp quản Quỷ Vực Chi Thành không lâu, cho nên đích thân nhận nhiệm vụ này, nhưng chuyện cụ thể thì đều là ông ta xử lý, Thành chủ không có tiếp xúc chính diện với mấy người đó qua, Thành chủ cũng chỉ xem danh sách nhân viên được cứu về trong báo cáo cuối cùng, không ngờ cách hai mươi mấy năm mà Thành chủ vẫn nhớ được.
Hơn nữa vị Ông Viên này lúc đó vẫn không phải là quan viên đặc biệt quan trọng, ông ta đi cùng với thầy của mình, nhưng, thầy của ông ta lúc đó không có về, không có bị bắt.
“Cầm danh thiếp của tôi đến Viên phủ, tôi muốn viếng thăm vị Ông Viên này.” Nếu chuyện đã chắc chắn rồi thì Trương Minh Hoàng trực tiếp bắt đầu hành động.
Quản gia Trọng nghe thấy lời của Thành chủ nhà mình thì liền sững sờ, đem danh thiếp của Thành chủ đến Viên phủ?
Đây tuyệt đối là lần viếng thăm có quy cách nhất trước giờ của Thành chủ rồi, ông ta theo bên cạnh Thành chủ 40 năm, Thành chủ trước đây chưa từng đem danh thiếp đi thăm viếng bắt kỳ ai.
Đương nhiên với năng lực và thân phận của Thành chủ, người khác đều nghĩ mọi cách đến viếng thăm Thành chủ, Thành chủ còn không có hội đi thăm viếng người khác với quy cách lễ tiết cao như vậy nữa.
Vị Ông Viên này có thể là đã phá lệ của Thành chủ rồi, đương nhiên quản gia Trọng biết không phải vì Ông Viên này đặc biệt, mà là hưởng sái cô cả nhà họ Đường thôi.
Quản gia Trọng nghĩ nghĩ, nếu như trước đây Quỷ Vực Chi Thành và nhà họ Đường không có mấy mâu thuẫn kia, thì có phải Thành chủ có thể trực tiếp cầm danh thiếp đến nhà họ Đường thăm viếng không, như thế thì có thể trực tiếp gặp cô cả nhà họ Đường rồi.
Nhưng, trước đây Quỷ Vực Chỉ Thành và nhà họ Đường đích thực đã xảy ra quá nhiều chuyện, lần đầu tiên suýt nữa đã huỷ Đường Lăng, lần thứ hai suýt nữa đã huỷ Đường Vân Thành, nếu như Thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành thật sự đến thăm nhà họ Đường, thì chỉ e sẽ trực tiếp bị nhà họ Đường đuổi đánh ra ngoài, chứ đừng nói là gặp cô cả nhà họ Đường.
Quản gia Trọng đang nghĩ thì Trương Minh Hoàng lại bổ sung một câu: “Hôm nay.”
Quản gia Trọng khẽ sững sờ, sau khi phản ứng lại thì không nhịn được mà muốn cười, quản gia Trọng đương nhiên biết Thành chủ chắc chắn là muốn đến thăm nhà họ Viên vào hôm nay rồi, dù sao chỉ có tối nay là cô cả nhà họ Đường mới đi đến nhà họ Viên thôi.
Thành chủ nhà mình nhắn mạnh rõ ràng như vậy là sợ ông ta không hiểu sao? Ông ta theo bên cạnh Thành chủ 40 năm rồi, sao có thể không hiểu?
Thành chủ rõ ràng là nghĩ nhiều rồi!!!
Nhưng điều này cũng đủ thể hiện sự đặc biệt và xem trọng của Thành chủ đối với cô cả nhà họ Đường.
“Tôi hiểu, bây giờ tôi đi sắp xếp ngay.” Quản gia Trọng đáp, khoé môi khẽ cong lên, lúc rời đi, cảm giác như bước chân cũng nhẹ nhàng đi không ít.
Quản gia Trọng rời khỏi phòng tranh xong thì trực tiếp đến Viên phủ, đúng lúc Ông Viên vẫn chưa ra ngoài, quản gia Trọng liền trực tiếp đưa danh thiếp của Thành chủ nhà mình.
Khi quản gia của Viên phủ nhận được danh thiếp thì có chút kỳ quái, bây giờ ai còn dùng danh thiếp chứ, không phải đều dùng điện thoại liên lạc hết sao? Vừa nhanh vừa tiện nữa!
Nhưng mà quản gia Viên phủ mở danh thiếp ra, nhìn thấy mấy chữ Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành thì sắc mặt lập tức thay đổi, quản gia Viên phủ nhanh chóng ngẳng đầu nhìn về phía quản gia Trọng: “Đây, đây là thật sao?!”
“Đương nhiên là thật, kính xin quản gia giao cho Ông Viên, tôi và thành chủ cũng xem như là bạn cũ của Ông Viên.” Quản gia Trọng nói ra lời này vẻ mặt rất tự nhiên, nếu hôm nay không vì chuyện của cô cả nhà họ Đường, thành chủ nhà ông sợ là cũng không nhớ nổi có một người Ông Viên này, nhưng mà dù thế nào, năm đó đúng là Thành chủ đã cứu Ông Viên, có ân cứu mạng với Ông Viên, nói là bạn cũ cũng không xem là quá đáng.
Huống chỉ, chỉ sợ không ai không muốn kết giao với Quỷ Vực Chỉ Thành.
“Được, được, tôi đi ngay.” Quản gia Viên phủ đâu còn dám trì hoãn, ông ta thân là quản gia Viên phủ nên biết nhiều chuyện hơn người khác, huống chỉ gần đây lộ ra nhiều chuyện liên quan đến Quỷ Vực Chỉ Thành như vậy, bây giờ sợ là không ai không biết sự lợi hại của Quỷ Vực chi Thành.
Quản gia Viên Phủ vốn là muốn trực tiếp mời quản gia Trọng vào, nhưng mà quản gia Trọng kiên trì đợi bên ngoài.
Quản gia Viên phủ trực tiếp chạy vào nhà chính, Ông Viên vừa thay xong quần áo chuẩn bị ra ngoài, nhìn thấy quản gia vội vã chạy đến có chút bắt ngờ: “Sao vội vã như vậy? Có chuyện gì?”
“Thưa ngài, danh thiếp.” Quản gia đưa danh thiếp trong tay đến trước mặt Ông Viên, thầy Ông Viên lộ vẻ nghỉ hoặc, nhanh chóng giải thích: “Danh thiếp của Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành.”
“Danh thiếp của Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành?” Ông Viên rõ ràng kinh sợ: “Danh thiếp của Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành?”
Ông Viên nói lại hai lần, nhưng mà giọng điệu hai lần lại khác biết.