Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Chương 36: Đoạt lại tất cả

Giờ phút này, Liễu Kiến Phong chỉ có thể dùng địa vị của mình, quyền lợi của thầy để trấn áp người khác!

Khu chín bắc cảnh là nơi có cơ cấu cực kỳ thần bí, địa vị của phó đốc trưởng cực kỳ cao quý “Vậy sao?” Tiêu Hào cười khinh: "Vậy để tôi xem thử, thầy của anh có thể làm được gì. Chuyện này, nếu có bất cứ ai xen vào, Tiêu

Hào lần này tuyệt đối sẽ không bỏ qua! “Hai người nghe rồi chứ!” Bộ dạng suy sụp của Liễu Kiến Phong hoàn toàn biến mất, bỗng chốc khí thế ngời ngời, lạnh lùng nhìn hai người của khu bắt giam. "Thầy của tôi là phó đốc trưởng của khu chín, bây giờ, chuyện này, do người của khu chín tiếp nhận!" "Lấy chứng cứ của các người ra, nói cho tôi biết, đoạn video này rốt cuộc là từ đâu mà có!"

Người bên trái nói: "Liễu thiếu vệ, chúng tôi chỉ phụng lệnh hành sự, chúng tôi có lệnh bắt giữ của quân đoàn thứ nhất, xin cậu đừng làm khó dễ!" "Ha ha..." Liễu Kiến Phong giễu cợt: "Quân đoàn thứ nhất lợi hại như thế từ khi nào? Người của phó tổng đốc khu chín mà các người cũng dám bắt?" "Các người ăn nào gan hùm mật gấu rồi đúng không!" "Lập tức gọi điện cho tôi nói chuyện với trưởng quản của các người."

Giờ đây, thầy của anh ta chính là ngọn cỏ cứu mạng duy nhất của Liễu Kiến Phong.

Bắt buộc phải giải quyết nguy cơ lần này!

Nếu là người khác, nghe được thân phận của thầy Liễu Kiến Phong chắc chắn sẽ không dám khinh suất.

Nhưng mà, hai người này, là đang nghe theo mệnh lệnh của cấp trên.

Người bên trái lạnh lùng nói: "Cậu có tư cách gặp trưởng quan của chúng tôi sao, cho dù là thầy của cậu, cũng không có tư cách đó!"

Người bên phải nói: "Liễu thiếu vệ, nếu cậu không ngoan ngoãn đi theo chúng tôi, chúng tôi chỉ có thể dùng biện pháp cưỡng chế."

Liễu Kiến Phong nghe vậy rất là tức giận, nhưng anh ta nhìn thấy thái độ cứng rắn của hai người này, trong lòng đột nhiên hoảng sợ.

Nhất định phải nén chuyện này lại, không được để đoạn video được đưa đến bắc cảnh.

Liễu Kiến Phong gọi điện cho thầy của anh ta ngay trước mặt nhiều người.

Cuộc gọi nhanh chóng được kết nối, Liễu Kiến Phong bước sang một bên đem mọi chuyện đại khái nói lại cho thầy của anh ta. Chuyện lớn như vậy, anh ta cũng không dám giấu diếm. "Khốn kiếp!" "Súc sinh!" "Mới cứu mày ra hai ngày, mày lại gây chuyện nữa!" "Não của mày chứa rác sao!"

Sau một hồi mắng chửi, ông ta mới bình tĩnh lại, xem ra bản thân ông ta vẫn còn yêu thương người học trò này lắm.

Cho nên chuyện này nhất định phải xử lý cho tốt, nếu mà xử lý không tốt, học trò xảy ra chuyện, thì mặt mũi của ông ta biết vứt đi đâu chứ. "Đừng lo, tôi nhất định sẽ bảo vệ được cậu, chỉ cần đoạn video kia không truyền đến bắc cảnh, thì không sao nữa." "Cậu nói cho tôi biết, bọn họ là thuộc quân đoàn nào, bây giờ tôi gọi điện cho trưởng quan của bọn họ, bảo họ rút lệnh bắt giữ." Đọc truyện mới nhất tại Truyện88.net

Liễu Kiến Phong thở phào nhẹ nhõm, anh ta tin rằng chỉ cần thầy giúp đỡ thì mọi chuyện sẽ ổn thỏa. "Họ là người của quân đoàn số một"

Sau khi cúp điện thoại, Liễu Kiến Phong vẻ mặt đắc thắng: “Tiêu Hào à Tiêu Hào, thầy của tôi đã giúp tôi xử lý chuyện này rồi." "Các người cứ chờ đi, mấy phút sau, thầy của tôi có thể rút lại lệnh bắt giữ!"

Tiêu Hào mỉm cười: “Tôi có rất nhiều thời gian, đợi anh mấy phút nữa cũng chẳng sao.

Không tới một phút sau, phó đốc trưởng gọi điện thoại đến. "Kiến Phong, vấn đề này rất quan trọng. Các lãnh đạo cao cấp của Quân đoàn số một đã nhận được video, và... video đã được công khai." "Trước mắt tôi cũng không còn cách nào, cậu tự mà xử lý đi."

Sau đó, phó đốc trưởng cúp máy, cũng chẳng giải thích gì thêm! "Thầy, thầy...

Chuyện gì thế này!

Liễu Kiến Phong ngay lập tức sững sờ, não của anh ta giống như bị kẹp lại, ngọn cỏ cứu mạng duy nhất cũng bị đứt rồi!

Đoạn video đã được công khai ở bắc cảnh, lần này lớn chuyện rồi, không ai có thể cứu được anh ta nữa!

Tiêu Hào chế giễu: “Liễu Kiến Phong, không phải thầy của anh lợi hại lắm sao? Bây giờ cũng không giúp được anh rồi hả?"

Liễu Kiến Phong giống như một con sư tử đang tức giận, vẻ mặt méo mó, điên cuồng gầm lên. "Tiêu Hào, là mày... là mày..." "Mày đã hủy hoại tao!" "Tao sẽ giết mày!"

Liễu Kiến Phong biết mình xong đời rồi, tiền đồ bị hủy, chuyện này gây lớn như vậy, bắc cảnh cũng sẽ lấy mạng anh ta

Ngay cả nhà họ Liễu cũng sẽ bị liên lụy Liễu Kiến Phong thuận lợi cầm lấy con dao trên bàn bên cạnh, lao về phía Tiêu Hào như một tên điên.

Tiêu Hào không hề di chuyển.

Hai người kia trực tiếp rút súng ra. "Dừng tay!" "Lập tức đưa tay chịu trói!"

Tuy nhiên, lúc này Liễu Kiến Phong như không nghe thấy gì nữa, sớm đã mất đi lý trí, biết mình sắp tiêu đời, nên muốn giết chết Tiêu Hào!

Đoàng! Đoàng!

Hai tiếng súng vang lên.

Một viên đạn găm vào đùi Liễu Kiến Phong.

Một viên đạn khác gắm vào ngực Liễu Kiến

Phong.

Mấy cô gái có mặt ở đó la hét thất thanh.

Mọi người thất kinh hồn vía, không ai ngờ được là, người của trại giam lại trực tiếp nổ súng! "Kiến Phong!" "Kiến Phong!"

Liễu Kiến Phong ngã trên vũng máu, sắc mặt tái nhợt.

Người nhà họ Liễu đều đến dìu Liễu Kiến Phong. Mời bạn đọc truyện tại Truyện88 .net

Hai người của trại giam chĩa súng vào người nhà họ Liễu: “Lấy pháp hành sự, ai dám ngăn cản!”. Liễu Kiến Phong ôm ngực, cắn răng cố kìm "Giải kẻ tình nghi đi!" nén cơn đau, không để bản thân hét lên. Liễu Kiến Phong bị thương nặng, nhưng không nguy hiểm đến tính mạng.

Anh ta cũng là người của bắc cảnh, anh ta biết hậu quả khi bị bắt về, biết hậu quả việc làm hại người khác.

Chuyện này, Liễu Kiến Phong đã suy nghĩ rất nhiều, lòng như chết lặng.

Bắt giữ, ép vào đường cùng, cục diện bây giờ, ngay cả thầy anh ta cũng bó tay, chỉ đành đi theo bọn họ trước, đến bắc cảnh, thầy anh ta nhất định sẽ giúp được anh ta! "Tôi đi với các người!"

Liễu Kiến Phong bị giải đi.

Người nhà họ Liễu nhìn Liễu Kiến Phong bị bắt đi, bất lực không ai dám ngăn cản.

Bước tới cửa, Liễu Kiến Phong quay đầu, hung hằng nhìn chằm chằm Tiêu Hào: “Tiêu Hào, chờ đấy, tao sẽ trở lại!" "Đến lúc đó, tao sẽ trả lại cho mày gấp mười lần!"

Tiêu Hào chỉ cười lạnh, không đáp lại, lần này, Liễu Kiến Phong mãi mãi cũng sẽ không bao giờ trở lại! “Tạo nghiệp mà!” Ông cụ hét lên một tiếng, tức đến nỗi không còn sức lực.

Mấy người nhà họ Liễu như chết lặng, Liễu Kiến Phong là trụ cột hi vọng của nhà họ Liễu, rất nhiều thế lực gia tộc muốn kết thân với nhà họ Liễu, đều là vì nể mặt Liễu Kiến Phong.

Nhà họ Liễu và nhà họ Lương liên minh, cũng là vì có một chút liên quan đến Liễu Kiến Phong.

Nếu như Liễu Kiến Phong có xảy ra chuyện gì, thì nhà họ Liễu thật sự tiêu tan rồi!

Công ty hợp tác với nhà họ Liễu, những người qua lại trước đây với nhà họ Liễu, sợ là đa phần sẽ tan rã hết!

Bầu không khí vô cùng đè nén, ai nấy cũng đều hận Tiêu Hào thấy xương!

Lương Thiếu Thu nãy giờ không lên tiếng thở phào nhẹ nhõm, may mà anh ta hợp tác với Tiêu Hào, nếu không thì kẻ hôm nay chết không những có Liễu Kiến Phong, mà còn có anh ta "Xin mọi người yên tâm, nhà họ Lương chúng tôi đã ký hợp đồng với nhà họ Liễu, chúng tôi sẽ không vi phạm hợp đồng. "Nhà họ Lương chúng tôi, sẽ ủng hộ cho cô

Liễu!"

Ý của Lương Thiếu Thu rất rõ ràng, không phải ủng hộ nhà họ Liễu, mà là ủng hộ Liễu Nguyệt Hàn! Kể từ bây giờ, nhà họ Liễu sẽ do Liễu Nguyệt

Hân đứng đầu!

Liễu Kiến Phong đã là người của quá khứ rồi!

Đây chính là kế hoạch của Tiêu Hào, Liễu Kiến Phong muốn tiễn anh tới nhà tù hắc ám đó, thế thì anh sẽ tiễn anh ta đến đó!

Nhà họ Liễu muốn sa thải vợ của anh, muốn tịch thu nhà của vợ anh.

Hôm nay, vợ anh đã đoạt lại công ty của nhà họ Liễu! Đoạt lại tất cả của nhà họ Liễu

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK