Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bạn đang đọc truyện tại truyen88.vip

Gương mặt Hàn Trọng Duy mang theo nụ cười tươi, chào tất cả mọi người có mặt ở đây.

Long Vũ nói: "Đô chủ đại nhân, anh đến muộn rồi, chúng tôi vừa nhận được kết quả kiểm tra, xin anh xem qua."

Đại độ trưởng Long Tổ đưa báo cáo kết quả kiểm tra cho Hàn Trọng Duy.

Hàn Trọng Duy cầm lấy bản báo cáo, cẩn thận đọc một lượt rồi lên tiếng: "Tổ trưởng, đúng là tôi đã đến muộn, kết quả cũng đã có rồi, dường như chỉ

còn đợi lệnh bắt người nữa là xong." "Nhưng theo như tôi thấy, có vẻ nhà họ Bạch không phục”

Liễu Nguyệt Hân quát lớn: "Tôi đâu chỉ không phục, các người giết chồng tôi, bây giờ lại gióng trống khuya chiêng bắt tôi đi, còn muốn phỉ báng nhà họ Bạch nữa."

"Đây là một âm mưu, chắc chắn là âm mưu của các người. Trong người Liễu Nguyệt Hân tôi không hề có ma huyết, tôi càng không phải người của Ma Đô."

Bạch Ái Linh cũng vô cùng phẫn nộ: "Liễu Nguyệt Hân là chị gái của tôi. Nếu trong người chị ấy có ma huyết, vậy thì trong người tôi cũng có ma huyết, các người giết luôn cả tôi đi, giết đi."

Hàn Trọng Duy hờ hững nhìn người nhà họ Bạch một lượt: “Nếu như tôi đã đến muộn rồi, vậy thì những chuyện tiếp theo giao cho tôi làm đi. Tôi giỏi nhất là bắt người, bây giờ bắt hết tất cả những người này lại cho tôi, bất cứ ai dám phản kháng, lập tức bắn chết.”

"Không một kẻ gián điệp nào của Ma Đô có thể chạy thoát, tôi thà rằng giết nhầm một trăm người, còn hơn là bỏ sót một người."

Nhìn Hàn Trọng Duy trông có vẻ giống như một thương nhân, nhưng vừa đến đây liền muốn giết người.

"Ha ha ha." Bạn đang đọc truyện tại truyen88.vip

Thất Sát cười vang, lớn tiếng nói: “Đô chủ đại nhân, cuối cùng thì anh cũng lộ ra gương mặt thật rồi.”

"Giết, giết đi, muốn giết bao nhiêu người thì giết, cho dù hôm nay máu nhà họ Bạch chảy dài thành sông thì chúng ta cũng quyết giữ vững tôn nghiêm của nhà họ Bạch cho đến hơi thở cuối cùng."

Hàn Trọng Duy hừ lạnh một tiếng: “Đám người này thật không biết điều, kết quả rõ mồn một ra đây, gián điệp của Ma Đô đã bị điều tra ra, vậy mà các người vẫn khăng khăng bảo vệ cô ta.”

"Nếu đã như vậy vậy thì hôm nay tôi sẽ đại khai sát giới, tiêu diệt tất cả những kẻ ở đây, hốt trọn một mẻ đám gián điệp của Ma Đô."

Hàn Trọng Duy phất tay, hơn hai mươi người lập tức xông tới, ai cũng hừng hực khí thế, tất cả bọn họ đều là người của phủ Đô chủ.

Long Vũ nhìn thấy Hàn Trọng Duy đằng đằng sát khí, vội vàng nói: “Đô chủ đại nhân, anh làm vậy e là không hợp với quy tắc.

Hàn Trọng Duy quay đầu nhìn Long Vũ: "Sao lại không hợp quy tắc? Chẳng lẽ giết đám gián điệp của Ma Đô này là không hợp quy tắc sao?"

Khi Long Vũ nhìn thấy Hàn Trọng Duy đến, anh ta đoán có lẽ Hàn Trọng Duy muốn nhúng tay vào việc này, liền có chút không hài lòng: “Việc này do Long Tổ chúng tôi chịu trách nhiệm, tuy chúng tôi đã điều tra ra được ai là giản điệp của Ma Đô, nhưng chúng tôi sẽ không lạm sát kẻ vô tội. Vậy mà Đô chủ đại nhân lại muốn ở đây đại khai sát giới, tôi e là không thích đáng.”

Giọng điệu của Hàn Trọng Duy giống như đang tuyên bố: "Từ giờ trở đi, mọi chuyện ở đây sẽ do tôi lo. Long Tổ các anh chỉ cần phụ trách việc điều tra, còn việc xử lý như thế nào thì vẫn nên để tôi đích thân giải quyết, như thế thì sẽ thích đáng hơn đấy."

Sắc mặt Long Vũ tối sầm lại: “Đô chủ đại nhân, ý của anh là gì? Lúc nãy anh tiến hành điều tra thì anh không xuất hiện, đến bây giờ có kết quả điều tra rồi thì anh mới có mặt. Nếu như trong cơ thể Liễu Nguyệt Hân không có ma huyết thì e rằng ngài sẽ không bao giờ xuất hiện đâu nhỉ?"

"Hiện tại thân phận gián điệp của Ma Đô của Liễu Nguyệt Hân cơ bản đã được xác nhận, vậy mà anh lại đến đây đòi giết người, lẽ nào anh muốn cướp công với chúng tôi sao? Chuyện này Long Tổ chúng tôi đã nhúng tay vào rồi, anh nghĩ liệu tôi có để anh chen chân vào không?"

Hàn Trọng Duy cười lạnh, lên tiếng đáp trả: "Tổ trưởng Long Vũ, câu nói vừa rồi của anh có chút quá đáng rồi, sao anh lại nói tôi đến cướp công của anh được chứ? Long Tổ các anh dựa vào điều lệ của các anh để làm việc, vậy thì tôi cũng chỉ dựa vào quy định của tôi mà làm thôi."

"Trước đây cô Trang của nhà họ Trang từng đích thân đến nhờ tôi đứng ra xử lý chuyện này, tôi cũng đã đồng ý với cô ấy rồi, bây giờ tôi không thể nói mà không làm, đúng không?"

"Hơn nữa, trong trận chiến giữa Ma Đô và Kỳ Hạ năm đó, đã có bao nhiêu chiến sĩ Kỳ Hạ ngã xuống? Có bao nhiêu người đã chết trong chận triển đó? Nếu như đã điều tra ra được giản điệp của Ma Đô, vậy thì nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, giết chết đám người này, phòng trừ hậu họa. "

"Cho nên chuyện này tôi có quyền lo liệu, tôi không làm gì sai cả. Nếu anh không hài lòng với tôi, không bằng lòng với kết quả xử lý của tôi, vậy thì anh hoàn toàn có thể kiện tôi."

"Tóm lại, chuyện ngày hôm nay sẽ do tôi tự tay giải quyết. Tổ trưởng, anh không cần phải nhọc lòng đâu."

Sắc mặt Long Vũ lúc này rất khó coi, anh ta cũng hiểu rõ rằng, Đô chủ Kinh Đô có thể xử lý chuyện này, thậm chí anh ta hoàn toàn có đủ quyền hạn để nhúng tay vào, ngoài ra, Trang Diệu Linh cũng đích thân đi nhờ anh ta giúp đỡ.

Nhiệm vụ chủ yếu của Long Tổ là điều tra, thẩm vấn, tìm kiếm bằng chứng, tuy bọn họ cũng có quyền giải quyết, nhưng chỉ có thể xử lý một mình Liễu Nguyệt Hân.

Còn nếu để Đô chủ trực tiếp xử lý, thì tính chất sự việc sẽ khác hẳn, anh ta sẽ đại khai sát giới, khiến nơi này ngập trong biển máu xác người.

Long Vũ suy nghĩ một chút rồi nói: "Chuyện này tôi có thể giao cho anh xử lý, nhưng anh không được ở đây đại khai sát giới. Nếu như anh cứ khăng khăng làm như vậy thì chỉ khiến lòng người hoang mang, sinh ra hỗn loạn, hoàn toàn không nhất thiết phải lạm sát người vô tội." Đọc truyện hay trên truyen88.vip

Hàn Trong Duy không muốn tiếp tục tranh cãi với Long Vũ nữa, lên tiếng đáp: “Tổ trưởng, hai chúng ta cứ ở đây tiếp tục tranh cãi e là cũng không có ích gì, tôi thấy hay là để những người có mặt ở đây đưa ra quyết định xem nên giải quyết chuyện này thế nào. Anh thấy sao?”

"Nếu như các hào môn ở đây đồng ý để Long Tổ các anh giải quyết vậy thì tôi xin rút lui, còn nếu như bọn họ muốn tôi đại khai sát giới, vậy thì tôi sẽ không buông tha cho toàn bộ đám người dám bao che cho Liễu Nguyệt Hân kia."

"Tổ trưởng, anh thấy thế nào?"

“Được.”

Long Vũ liền đồng ý: “Nếu như Đô chủ đã muốn những người ở đây làm chủ, vậy thì được, vô cùng công bằng”

Hàn Trọng Duy và Long Vũ lập một thỏa thuận ngay lập tức.

Long Vũ hét lớn: "Bây giờ, xin mọi người hãy quyết định xem ai sẽ người xử lý chuyện này. Những người đứng về phía tôi, xin hãy giơ tay."

Đám đông đột nhiên im bặt, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, không một ai giơ tay, chỉ có vài chục người ở đằng xa xa giơ tay lên, tuy nhiên nhìn thấy mọi người không giơ tay, bọn họ lại rụt rè hạ


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK