Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!

Chương 172: Mạnh Mối Điều Tra

Hiệu trưởng bất lực thở dài nhìn Châu Long. "Châu Long, cậu đã bị đuổi học. Bây giờ cậu đến gặp người hướng dẫn của cậu rồi làm thủ tục bàn giao." “Cái gì?” Châu Long không thể tin được: “Hiệu trưởng, ông dám đuổi học tôi sao? Ông không muốn làm hiệu trưởng nữa hả.”

Hiệu trưởng cũng xấu hổ: "Châu Long, đây là quyết định từ trên xuống. Phiền toái của cậu lần này quá lớn, không thể áp chế. Tôi chỉ theo lệnh thôi, không được quyết định. Nếu cậu có điều gì không vừa lòng, cậu có thể gửi đơn khiếu nại. Tôi không thể giúp cậu được.

Châu Long thất thần, có thể thấy hiệu trưởng đã xấu hổ rồi. Anh ta nhìn Tiêu Hào hét lên: "Là anh làm phải không?" “Thế thì sao?” Tiêu Hào khinh thường nhìn Châu Long “Nếu làm sai sẽ bị phạt. Cậu nghĩ rằng mình có thể thoát khỏi nó sao? Cậu đã bị đuổi học, còn chưa cút đi!"

Châu Long nghiến răng nghiến lợi nhìn bộ dáng kiêu ngạo của Tiêu Hào, không khỏi tức giận: "Tiêu Hào, tôi nói cho anh biết, tôi với anh chưa xong đâu, anh chờ tôi." Châu Long nói những lời độc ác rồi bỏ đi trong sự phẫn uất.

Hiệu trưởng biết Tiêu Hào không phải người bình thường, có quan hệ với ông chủ phía sau đại học Giang

Nam thì tất nhiên có lại lịch rất lớn. “Anh Tiêu, chuyện vừa rồi chỉ là hiểu lầm. Hiệu trưởng rót trà cho Tiêu Hào cười nói: "Về phần Giang Yến Thanh, người luôn là học sinh đứng đầu trường chúng tôi, đương nhiên sẽ không bị đuổi học. Mọi người cứ yên tâm, trường học của chúng tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức dạy bảo Giang Yến Thanh." Giang Yến Thanh không ngờ Tiêu Hào lại có năng lực như vậy. Sau khi Châu Long bị đuổi, hiệu trưởng cũng rất kính trọng Tiêu Hào.

Tiêu Hào nói: "Hiệu trưởng, tôi biết ông ngồi vào vị trí hiệu trưởng không dễ dàng. Thời gian tại chức của ông căn bản không có chuyện xấu xa gì lớn. Chuyện của ngày hôm nay tôi không làm ông khó xử. Sau này dù có chuyện gì xảy ra, cho dù có ai uy hiếp, tôi cũng sẽ vô tư xử lý, hiểu không?"

Hiệu trưởng cảm ơn lặp đi lặp lại nhiều lần. Tiêu Hào dễ dàng điều tra ra lai lịch của hiệu trưởng, ông ta là một hiệu trưởng tốt, từng bước leo lên vị trí này mà không cần bất cứ tham ô gì. Nhiều khi xảy ra chuyện, những người lương tâm, không có lý lịch sẽ bị một số kẻ xấu lợi dụng, nếu không sẽ bị oan sai. Thế giới này thật tàn nhẫn. "Yến Thanh, đi thôi." Tiêu Hào đưa Giang Yến Thanh rời khỏi văn phòng hiệu trưởng. “Anh Bí Ngô, anh thật là tuyệt vời.” Giang Yến Thanh nhìn Tiêu Hào cẩn thận, có chút khó tin, như muốn xem đúng người không. Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Tiêu Hào cười nói: "Anh có rất nhiều chỗ tuyệt vời, em cứ từ từ tìm hiểu đi." “Yến Thanh, món quà này là cho em." Tiêu Hào lấy ra một mặt dây chuyền bằng ngọc bích hình lưỡi liềm rồi đưa cho Giang Yến Thanh “Thật đẹp, cảm ơn anh Bí Ngô." Giang Yến Thanh rất vui vẻ: "Hiện tại anh có thể đeo vào cho em không?” Giang Yến Thanh cột lại mái tóc dài, lộ ra cái cổ trắng nõn. Tiêu Hào cầm lấy mặt dây chuyền bằng ngọc quần trên sợi dây đỏ, đeo ngọc bội vào cổ Giang Yến Thanh. “Rất đẹp.” Tiêu Hào mỉm cười: "Mặt dây chuyền bằng ngọc này là một tấm bùa hộ mệnh, đặc biệt hiệu quả. Em phải đeo nó trên người trong hai mươi tư giờ. Em không thể cởi nó ra cho dù có chuyện gì xảy ra, cũng không thể để người khác chạm vào nó. Nhớ chưa?"

Mặt dây chuyền ngọc bích này không phải là mặt dây chuyền ngọc bích bình thường, mà là một khối ngọc bích trắng do Tiêu Hào tự mình luyện chế ra, sức mạnh bên trong có thể chịu được ba đòn chí mạng. Vốn dĩ Tiêu Hào muốn phải người đến bảo vệ Giang Yến Thanh, nhưng sau này nghĩ lại, Giang Yến Thanh dù sao cũng là học sinh, hơn nữa ai cũng biết Giang Yến Thanh và Âu Dương Chanh Kỳ là bạn tốt. Cho nên không ai dám khiêu khích Giang Yến Thanh, cộng thêm thực lực của chính Giang Yến Thanh cũng không yếu. Người duy nhất lo lắng chính là Châu Long này. Và mặt dây chuyền bằng ngọc này đủ để bảo vệ Giang Yến Thanh. Hơn nữa, chỉ cần Giang Yến Thanh kích hoạt sức mạnh bảo vệ, Tiêu Hào sẽ cảm nhận được điều đó ngay lập tức và sẽ đến giúp đỡ. Loại mặt dây chuyền ngọc bích này rất hiếm. Với hàng tồn kho hiện tại của Tiêu Hào, chỉ có hai chiếc. Tiêu Hào đã đưa một chiếc cho Liễu Nguyệt Hân

Giang Yến Thanh gật đầu: "Nhớ kỹ rồi, chỉ cần anh Bí Ngô nói thì em sẽ nhớ. Đừng lo lắng, cho dù người có chết, em cũng sẽ không quên" “Nói nhảm gì vậy” Tiêu Hào liếc mắt nhìn Giang Yến Thanh: “Anh đi đây, em chuẩn bị đi học đi.” "Được.” Giang Yến Thanh có chút mong đợi nói: "Vậy khi nào thì anh lại đến gặp em?”

Tiêu Hào cười nói: "Anh khi nào rảnh sẽ tới gặp em."

Ở góc xa, Châu Long nhìn hai người đang say sưa nói chuyện quanh co ngọt ngào, trên mặt lộ ra vẻ hung ác. Giang Yến Thanh, tôi nhất định sẽ giết cô. Nhưng, trước khi giết cô, tôi phải bắt được cô trước. Tôi sẽ tra tấn cô một cách nghiêm khắc. Còn anh Tiêu Hào, tôi phải làm cho anh sống không bằng chết. Sau khi Tiêu Hào rời trường đại học Danh Nam, anh lấy xe của Liễu Nguyệt Hân rồi về nhà. Gần đây xảy ra quá nhiều chuyện, Tiêu Hào định ở nhà nghỉ ngơi thật tốt mấy ngày. Cũng dành thời gian cho vợ. Trong bữa ăn tối vào buổi tối, Tiêu Hào nhận được một cuộc gọi Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Tiêu Hào ra ban công nghe điện thoại.

Liệt Diễm nói: "Tôi phát hiện ra rằng những kẻ giết người nhà họ Đường là do người của nhà họ Tần ở Kinh Đô sắp xếp. Nhà họ Tần ở Kinh Đô có mối liên hệ với những người có địa vị rất cao trong Vương triều Ám Dạ của chúng ta." "Đoán xem, người này là ai...? "Liệt Diễm chen vào.

Tiêu Hào mỉm cười: "Nhà họ Tần ở Kinh Đô là gia tộc đứng đầu ở Kinh Đô, nếu muốn hợp tác với người của Vương triều Ám Dạ, nhất định sẽ không thể không biết. Vương triều Ám Dạ có nhiều bộ phận kiểm tra, cũng như có sự giám sát của bộ quân sự. Nếu những người có địa vị thấp không tuân theo các quy tắc, họ đã bị Vương triều Ám Dạ phát hiện từ lâu rồi. Chỉ có người có sức mạnh to lớn trong Ám Dạ mới có thể điều khiển mọi thứ trong bóng tối mà không hề ai hay biết. Nếu tôi đoán đúng, người đó phải là một trong Thập Tam Thái Bảo?"

Liệt Diễm bất lực: "Chẳng vui gì cả, nếu đoán được thì còn gì vui? Vậy thì lại đoán xem, người có quan hệ mật thiết với nhà họ Liễu là ai?" “Tôi không biết.” Điều này Tiêu Hào thực sự không biết, mặc dù Vương Triều Ám Dạ do Tiêu Hào thành lập, nhưng Thập Tam Thái Bảo đều được lựa chọn từ những chiến binh lớn của các thế lực lớn trên toàn quốc.

Những người này, Tiêu Hào thực ra cũng không biết rõ lắm, cũng không có hứng thú tìm hiểu, điều mà Tiêu Hào muốn làm là những người này phải ngoan ngoãn và hành động theo quy tắc của Vương triều Ám Dạ. Vương triều Ám Dạ là thế lực tồn tại trong thế giới bóng tối Mối liên hệ giữa mỗi thành viên được kết nối bằng mã số và con số. Đã hình thành một mạng lưới quan hệ vô cùng bí mật và phức tap.

Liệt Diễm cảm thấy mình đã thắng một hiệp: "Có muốn bây giờ tôi bắt mấy người này, gửi cho anh nhổ sạch lông chúng không?" “Không cần. Tiêu Hào không muốn làm chuyện này: “Tất cả mọi người trong Thập Tam Thái Bảo đều có thân phận bí ẩn và quyền lực ở Kỳ Hạ, nếu nhổ được thì chỉ là bằng chứng hợp tác với nhà họ Tần, còn chưa đủ." "Nếu thật sự đủ chứng cứ thì anh đã bắt người từ lâu rồi phải không?"

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK