Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cập nhật nhanh nhất trên Tr*uyện88.vip


Con rắn khổng lồ ư?

Tiêu Hào cảm thấy vui mừng, những con rắn sống ở những nơi cực kỳ u ám thì tám chín chín phần đều là những con Linh Xà.

Đạo trưởng Nguyên nhấp một ngụm trà và nói tiếp: “Sau khi chúng tôi điều tra, hóa ra con rắn khổng lồ kia đã ngủ trong hang sâu một trăm mét dưới lòng đất. Tôi không biết nó đã ngủ bao nhiêu năm, nhưng nó đã bị người của chúng tôi vì khai thác Âm Linh Thạch mà bừng tỉnh rồi phá hang động mà chui ra.” “Tận trong sâu của hang động Huyền Âm là nơi cư trú của con rắn khổng lồ. “Con rắn khổng lồ sống trong hang Huyền Âm, nó ngăn cản chúng tôi khai thác Âm Linh Thạch. Đây là một đòn giáng mạnh vào môn phái của chúng tôi.” “Nửa năm trước, sư phụ môn phải chúng tôi cùng hai vị đàn anh của chúng tôi đích thân ra tay. Kết quả... Môn chủ và hai vị đàn anh đều chết trong đó rồi... “Để báo thù cho sư phụ môn phái và các đệ tử mà tôi không còn cách nào khác là tung tin tức vàtìm kiếm sự giúp đỡ của các cường giả từ mọi phía. “Nhưng nhiều thế lực cùng môn phái tu luyện đều là những công pháp chính thống, nên họ cũng không có hứng thú với những nơi cực âm. Vì vậy họ không giúp chúng tôi, hơn nữa con rắn khổng lồ kia còn có thể giết chết cả cường giả Huyền Thông khiến không ít người chỉ dám đứng nhìn mà ngừng bước.

Một con rắn khổng lồ mạnh như vậy thật khiến người ta sợ hãi.

Nói xong, đạo trưởng Nguyên lấy điện thoại di động ra và mở một số hình ảnh cho mọi người xem. Đó là những bức ảnh và video do máy bay không người lái quay chụp được.

Vì ánh sáng trong hang rất tối nên hình ảnh và video rất mờ.

Từ video có thể nhìn thấy đó là một con rắn khổng lồ màu đen, dài hơn ba mươi mét.

Trong video có hơn mười giây giao đấu và đánh nhau, con rắn khổng lồ đen thở ra âm sát khí và nhấn chìm hai đệ tử. Cái lưỡi màu đỏ tươi của nó hút hai đệ tử thành hai cái xác chết khô.

Những người có cảnh giới Tiên Thiên, sức mạnh của họ đánh vào con rắn khổng lồ cũng không có tác dụng gì và không thể phá vỡ lớp vảy phòng thủ trên con rắn khổng lồ.

Mặc dù hình ảnh hơi mờ nhưng nó còn kích thích hơn cả thảm họa rắn săn mồi khổng lồ.

Từ các bức ảnh và video, Tiêu Hào đánh giá rằng con rắn khổng lồ này là một con Âm Linh Xà.Bạch Ái Linh đã rất hoảng sợ khi nhìn thấy bộ mặt thật của con rắn khổng lồ này. “Con rắn có uy lực như vậy, lại biết phun ra pháp khí và con rắn khổng lồ này biết thần thông, chắc hẳn là linh vật rồi.” “Thực lực của nó cao hơn Huyền Thông lại cộng với phòng ngự vững chắc, e rằng những cường giả Huyền Thông dưới cấp năm cũng không phải là đối thủ của rắn khổng lồ này. Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải Truyệ*n88.vip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại Truyện*88.vip để ủng hộ bên mình nhé !

Đạo trưởng Nguyên cho biết: “Con rắn khổng lồ hẳn là một linh vật vô cùng mạnh mẽ. Kể từ khi xuất hiện con rắn khổng lồ, âm khí của cả hang động Huyền Âm cao vút lên tận trời xanh. “Cũng may là con rắn khổng lồ đó chỉ chiếm cứ trong hang chứ không ra ngoài. Bằng không, nếu nó chui ra làm hại người thì môn phái Huyền Âm của chúng tôi đã bị tiêu diệt từ lâu rồi.”

Tiêu Hào đã xác định đây là Âm Linh Xà, có tu vi hơn hai trăm năm và thực lực của nó là khoảng Huyền Thông cấp năm.

Không ai khác biết điều đó và họ cho rằng đó là một con rắn hấp thụ Âm Linh khí và tu luyện thành một con rắn tinh.

Lãnh Quế Anh phản bác nói: “Chắc chắn con rắn khổng lồ này đã hấp thụ uy lực của Âm Linh Thạch mà luyện thành tinh. “Chỉ là một con rắn mà đã dọa cho mọi người sợ hãi như thế này rồi sao?” “Chỉ cần Bàng đại sư bên cạnh tôi ra tay thì đừngnói tới một con rắn khổng lồ mà giết cả mười con cũng không thành vấn đề gì.

Bạch Ái Linh liếc Lãnh Quế Anh rồi cười chế nhạo: “Đến lúc đó cô không bị con rắn khổng lồ dọa cho sợ hãi khóc ngất đi là được rồi.” “Nếu cô bị dọa đến nỗi khóc thét lên thì cũng không ai đến dỗ cô đâu.”

Lãnh Quế Anh tức giận nói: “Bạch Ái Linh, có phải cô đang cố ý gây sự không?”

Lãnh Quế Anh định tiếp tục cãi nhau với Bạch Ái Linh nhưng đã bị Bàng đại sư ở bên cạnh can ngăn.

Nếu một con rắn khổng lồ trở thành tinh thì quả thực một cường giả Huyền Thông có thể giết chết nó nhưng tình hình cũng không giống nhau. Tiêu Hào nói: “Đây là Âm Linh Xà, không chỉ có công kích thể chất mạnh mà nó còn có lực phòng ngự mạnh mẽ, tốc độ nhanh. Còn đáng sợ hơn là nó còn công kích về tinh thần nữa.” “Âm Linh Xà có một số sức mạnh ma thuật nên sẽ khiến người ta khó lòng phòng bị “Đến lúc đó, mọi người nên cẩn thận.”

Tiêu Hào nhắc nhở mọi người.

Lãnh Quế Anh khẽ liếc Tiêu Hào: “Nhóc con, anh biết Âm Linh Xà sao? Âm Linh Xà làm sao có thể to lớn như vậy được chứ?” "Không biết thì đừng nói bừa." Cập nhật chương mới nhất tại Truyệ*n88.vip

Đạo trưởng Nguyên cũng nói: "Trên đời hiếm có Âm Linh Xà, lại có kích thước nhỏ. Làm sao có thể làÂm Linh Xà được?"

Bạch Ái Linh không nói lời nào, nhưng trong mắt cô ta cũng hiện lên sự nghi ngờ.

Âm Linh Xà là một trong ba loại rắn quý hiếm nhất, người khác từng thấy trong sách cổ, khác hẳn với rần khổng lồ.

Tiêu Hào không giải thích bất cứ điều gì, họ tin cũng được, không tin cũng chẳng sao.

Đến lúc đó, sau khi Tiêu Hào tìm thấy thứ mình cần, anh sẽ rời đi.

Đạo trưởng Nguyên nói: "Lần này, tôi sẽ hợp tác với cô Bạch và cô Lãnh. Tôi tin rằng các người có thể tiêu diệt rắn khổng lồ" "Thỏa thuận của chúng ta, tôi hy vọng mọi người sẽ không quên nó." "Vị trí của động Huyền Âm, ngoài sư môn thì chỉ có tôi biết, và chỉ có tôi mới có thể đưa mọi người ra vào an toàn." "Mọi người sẽ ở đây vào đêm nay, và chúng ta sẽ vào núi vào ngày mai."

Bàn bạc xong xuôi mọi người ở trong biệt thự, ăn tối xong mọi người nghỉ ngơi sớm.

Mười giờ tối, phòng của Lãnh Quế Anh trên tầng hai.

Lãnh Quế Anh ngồi trên ban công uống trà, nhìn sao trên bầu trời, ánh mắt thâm thúy, đáy mắt hiện lên một tia thăng trầm.

Vài phút sau, Bàng đại sự xuất hiện trước mặtLãnh Quế Anh. "Cô chủ, vừa rồi cô gọi điện thoại cho tôi làm gì? Sao cô không nói qua điện thoại?"

Giọng điệu của Bàng đại sư có chút lạnh lùng, ômg ta luôn rất không hài lòng với cách làm việc của Lãnh Quế Anh, nếu không phải cô ta là cô chủ thì ông ta đã trở mặt với cô ta từ lâu rồi.

Lãnh Quế Anh nhấp một ngụm trà, nhàn nhạt nói: "Tại sao hôm nay ông lại xen vào chuyện của tôi với Bạch Ái Linh? Tại sao lại nói những điều đó vào tai tôi?" "Chẳng lẽ tôi không biết phải giết hết mọi người sao?" "Thế nhưng ông lại thì thầm vào tai tôi ở nơi công công?" "Hiện tại có mấy cường giả Huyền Thông, ông có thể bảo đảm lời nói của mình sẽ không bị người khác nghe thấy?"

Bàng đại sư đen mặt nói: "Cô chủ, cô cho rằng cô có thể tranh luận được với Bạch Ái Linh sao? Cô hoàn toàn không phải tranh cãi với nhà họ Bạch chút nào." "Tiếp tục tranh cãi, sẽ chỉ làm cho nhà họ Lãnh xấu hổ" "Và cô sẽ chỉ là trò cười của mọi người." “Ông nói gì? Trò cười?” Lãnh Quế Anh cầm lấy một cái cốc đột nhiên đập mạnh vào đầu đại sư. "Tôi là cô chủ hay ông là cô chủ? Từ khi nào ông có thể xen vào việc của tôi?"

Nhớ đọc truyện trên Truyện88.vip để* ủng hộ team nha !!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK