Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 862: Đi thẳng vào vấn đề

Chuyện này thực sự rất tàn nhẫn, đứa trẻ nào cũng bị hành hạ.

Rõ ràng Thanh Nhã không muốn nói ra chuyện mình bị tra tấn, chính xác hơn cô ta hoàn toàn không có cách nào mở miệng.

Mỗi khi nghĩ về những buồn và đau đớn, đôi mắt cô ta đỏ hoe, như muốn khóc mà không thể khóc, đầy tức giận nhưng không thể trút ra ngoài. Trong lòng cô ta vẫn tràn ngập sợ hãi.

Lại là Hồn Điện, lần trước Tiêu Hào đã tự tay phá hủy một căn cứ bí mật của Hồn Điện. Sau đó hạn lệnh cho vương triều Ám Dạ bí mật điều tra, dọn dẹp toàn bộ căn cứ bí mật của Hồn Điện trên lãnh thổ của Kỳ Hạ.

Vương triều Ám Dạ đã tìm thấy một số căn cứ bí mật, nhưng những người của Hồn Điện trên đảo đã sớm rời đi.

Tiêu Hào không ngờ Hồn Điện lại có nhiều căn cứ bí mật như vậy, không chỉ hợp tác với một số người có thể lực ở Kỳ Hạ, mà còn hợp tác với người ở thủ đô Võ Thần.

Xem ra Hồn Điện vẫn còn rất nhiều căn cứ nữa.

Trong lòng Tiêu Hào có một suy nghĩ, anh muốn diệt trừ hoàn toàn Hồn Điện

Hồn Điện là tổ chức giết người thuê số một thế giới, hoạt động kinh doanh của Hồn Điện rất rộng rãi. Có nhiều doanh nghiệp phát triển mạnh ở nhiều nước trên thế giới. Những việc làm vô nhân tính của Hồn Điện quá nhiều khiến Tiêu Hào không thể tha thứ được.

Nhưng Tiêu Hào quá bận không có thời gian để đối phó với Hồn Điện, anh phải cứu Liễu Nguyệt Hân, phải tìm kẻ chủ mưu đứng sau cuộc chiến tranh giữa Kỳ Hạ và Ma Đô năm đó, còn phải điều tra chuyện của cha mẹ.

Tiêu Hào thở dài, anh thật sự muốn phân thân để đi làm những việc mà anh muốn.

Tiêu Hào nói: “Thanh Nhã, cô đừng lo, tôi sẽ nghĩ cách chữa trị cho cô. Hiện tại Tiêu Hào chưa có cách gì, tủy xương trong người Thanh Nhã đã hợp nhất với cơ thể, không có cách nào lấy ra được.

Nhưng có một cách để giải quyết, chính là tìm ra nguồn gốc của tủy xương này, mà nguồn gốc này chắc chắn ở Yêu tộc.

Chỉ cần huyết mạch Yêu tộc trong người Thanh Nhã và và sức mạnh của huyết mạch Yêu tộc, hai loại sức mạnh này có thể hoàn toàn hợp nhất thì có thể dùng sức mạnh huyết mạch này để chữa lành cho Thanh Nhã

Thanh Nhã nói: "Cơ thể tôi có được chữa lành hay không không quan trọng. Tôi chỉ muốn giết chết Tam hoàng tử để báo thù cho người nhà. Anh Trương Lôi, anh nghĩ lần này chúng ta có làm được không?"

Tiêu Hào gật đầu: “Cô yên tâm, tôi sẽ khiến Tam hoàng tử phải trả giả, dù tất cả kế hoạch đều thất bại, tôi cũng sẽ tự tay giết chết Tam hoàng tử

Việc không thành, Tiêu Hào sẽ dùng để kế hoạch cuối cùng chính là ám sát Tam hoàng tử.

Sáng sớm hôm sau, người hầu đã chuẩn bị xong bữa sáng, mọi người vừa ăn vừa nói chuyện phiếm, Long Vũ Trị rất nhiệt tình. "Tiêu Hào, tôi đã gọi điện cho chủ tịch thành phố, nửa tiếng nữa chủ tịch thành phố sẽ đích thân qua đây

Tiêu Hào không ngờ Long Vũ Trị tiền trảm hậu tấu, anh còn chưa nói muốn gặp chủ tịch thành phố, anh ta đã tự ý gọi điện mời chủ tịch thành phố đến.

Tiêu Hào nói: “Dù muốn gặp thì phải là tôi đến hỏi thăm chủ tịch thành phố, sao lại để chủ tịch thành phố đến gặp tôi được?”

Long Vũ Trị cười nói: “Sau khi chủ tịch thành phố biết tình trạng huyết mạch của cậu, cả người kích động, muốn lập tức qua đây. Tôi không ngăn được, điều này chứng tỏ chủ tịch thành phố rất xem trọng cậu.”

Ăn cơm xong mọi người cùng ngồi ở sô pha đợi chủ tịch thành phố đến.

Mười mấy phút sau ngoài cửa có tiếng chuông. Long Vũ Trị và Lý Giai Phong đi mở cửa, Tiêu Hào và Thanh Nhã cũng theo sau.

Sau khi mở cửa, một người phụ nữ ngoài bốn mươi chậm rãi bước vào. Bà ấy mặc bộ vest màu xanh nước biển, chân đi giày da, tóc ngắn, đeo kính, khuôn mặt vuông trông rất giống một người phụ nữ thành thục.

Long Vũ Trị và Lý Giai Phong vội vàng hành lễ: “Kính chào chủ tịch thành phố.

Tiêu Hào và Thanh Nhã rất ngạc nhiên khi nhìn thấy người phụ nữ trước mặt.

Họ sớm đã biết chủ tịch thành phố là phụ nữ, nhưng không ngờ chủ tịch thành phố lại ăn mặc giống như nữ doanh nhân thế này.

Trên thực tế, kiến trúc của thành Di Thất và cách ăn mặc của tất cả mọi người ở đây giống hệt với con người ở các thành phố hiện đại, vì vậy điều này không có gì đáng ngạc nhiên.

Tiêu Hào và Thanh Nhã cũng lập tức chào chủ tịch thành phố.

Sau đó mọi người cùng ngồi xuống ghế và giới thiệu về nhau.

Chủ tịch thành phố cười nhìn Tiêu Hào và Thanh Nhã: “Tôi là Lục Vũ Dương, mọi người cứ gọi tôi Vũ Dương là được.

Lục Vũ Dương rất nhiệt tình giống như chị gái hàng xóm, không hề cảm thấy người phụ nữ thành thục trước mắt lại là chủ tịch thành phố của Yêu tộc, là Đế vương của một thành phố.

Tiêu Hào biết người phụ nữ trước mặt anh chắc chắn không đơn giản, có thể trở thành chủ tịch thành phố của Yêu tộc, quản lý một thành phố nhiều năm như vậy, người phụ nữ này vô cùng mạnh mẽ. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện* tại tamlinh247.org

Không nên đánh giá một người từ vẻ bề ngoài, cũng giống như cách ăn mặc hiện tại của Tiêu Hào, anh cũng mặc quần áo bình thường giống như những người khác đang đi dạo trên phố, ai biết được anh lại là Đế vương?

Hai bên nói chuyện một lúc, không khí rất sôi nổi, như những người bạn tốt cùng quây quần nói chuyện uống trà

Sau đó, Lục Vũ Dương đi thẳng vào vấn đề chính: “Cậu Bành Bối Nhĩ, Long Vũ Trị đã báo cáo với tôi tình hình của cậu. Nếu không ngại, tôi muốn kiểm tra ngọc bội và huyết mạch của cậu một chút."

Sau khi kiểm tra ngọc bội, Lục Vũ Dương vô cùng bất ngờ trước sức mạnh huyết mạch tỏa ra từ ngọc bội. Tuy nhiên vẻ mặt của Lục Vũ Dương nhanh chóng trở lại bình thường: “Miếng ngọc bội này đúng là bảo vật của hoàng tộc, nếu miếng ngọc này của cậu là tổ tiên để lại vậy tổ tiên của cậu chắc chắn là người của hoàng tộc Yêu tộc.

Tiêu Hào nói: “Ông nội từng nói với tôi, ông là thành viên của Long tộc cổ đại.”

Mấy lời này là Tiêu Hạo bịa ra, nhưng đôi mắt của Lục

Vũ Dương nói cho Tiêu Hào biết bà ấy tin vào điều này. Lục Vũ Dương cẩn thận trả miếng ngọc bội lại cho Tiêu Hào: “Thật khổng ngờ cậu Bành là hậu duệ của Long tộc, thật là thất lễ rồi.”

Tiêu Hào cười: “Thưa bà Vũ Dương, bà khách sáo quá

Sau đó Lục Vũ Dương kiểm tra huyết mạch của Tiêu rồi.”

Hào.

Sau khi kiểm tra, sắc mặt của Lục Vũ Dương thay đổi vài lần, lần này bà ấy không thể giữ bình tĩnh được nữa. Lục Vũ Dương buông tay Tiêu Hào ra, bà ấy dựa vào sô pha, tay phải cầm tách trà run rẩy.

Bà ấy uống liền mấy ngụm trà, trên trán toát mồ hội lạnh.

Sau đó, Lục Vũ Dương đi thẳng vào vấn đề: “Cậu Bành, cậu hoàn toàn không phải là người của thành Di Thất. Nói đi, cậu cầm bảo vật của hoàng tộc Yêu tộc, trong người có chín loại huyết mạch khác nhau, rất cục anh muốn gì?”

Tiêu Hào hơi ngạc nhiên, xem ra đối phương đã kiểm tra ra được huyệt mạch Yêu tộc của anh là giả, hơn nữa cũng kiểm tra ra được chín loại huyết mạch còn lại.

Bên kia hỏi trực tiếp như vậy, Tiêu Hào suy nghĩ một lúc, rồi cũng vào thẳng vấn đề: “Theo như tôi biết, Tam hoàng tử của thủ đô Võ Thần và Yêu tộc có một giao dịch bí mật. "Lần này tôi tới đây, việc muốn làm có liên quan đến chuyện này."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK