Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net

Hai ngày sau.

Vụ án thảm sát nhà họ Tiêu xảy ra vào Sáu năm trước, chính thức được mở phiên tòa.

Tiêu Hào, Liễu Nguyệt Hãn, và cả đội vợ chồng Liễu Kiến

Quốc đều đến tham dự. Nhà họ Đường có Đường Minh Tam và bạn gái phải ra hầu tòa.

Nhà họ Lương, nhà họ Trương thi không có một ai đến, ông cụ nhà họ Liễu và Liễu Vĩnh không thấy xuất hiện.

Về phía chính phủ, họ có thái độ đề cao tính quan trọng của vụ án này, thế nên có rất nhiều người trong bồi thẩm đoàn chuyên nghiệp đến tham gia bồi thẩm

Vụ án này được toàn thể nhân dân chủ ý.

Tại hiện trường trực tiếp.

Đường Thiên Quân thừa nhận tất cả mọi chuyện, ông ta cũng trực tiếp đứng ra làm chứng ngay tại chỗ rằng Liễu Kiến Hưng và cả Trương Hồng Long của nhà họ Trương cũng chính là đồng mưu với ông ta.

Ông ta nói tóm gọn lại mục đích muốn hủy diệt nhà họ Tiêu, chính là vì đồng tiền của nhà bọn họ, là để cho Thương hội Tiêu gia phải lụn bại, từ đó ăn hội được lợi nhuận to lớn. Kết quả thì đã diệt được cả nhà họ Tiêu, song lại không thể xơ múi được đồng hào nào từ nhà họ Tiêu.

Khả năng ăn nói của Đường Thiên Quân rất trôi chảy, những kẻ làm chuyện lớn thì luôn tự có năng lực tư duy rõ ràng. Đường Thiên Quân tự hiểu rõ ràng mình chỉ có một đường chết mà thôi, ông ta cũng chẳng cần thiết phải kéo đảm đồng bạn chết chùm làm gì.

Người ông ta đứng ra chỉ điểm chính là hai kẻ đã đã bị ông ta giết chết mà thôi.

Ông ta tự mình thừa nhận, Trương Hồng Long và Đường Tuyết Như là do ông ta giết, Liêu Kiến Hưng cũng là do ông ta giết vậy.

Ông ta nói rằng mấy ngày trước đó, ông ta đã âm thầm phá thuốc độc cho Liễu Kiến Hưng rồi. Thực tế, ông ta đã nói dối về cái chết của Liễu Kiến Hưng, dù sao ông ta cũng sắp chết đến nơi rồi, có thể gánh vác hết thấy tội danh.

Đường Thiên Quân chính là chủ mưu

Tinh mạng của mười bốn người trong nhà họ Tiêu, mười bốn người chết oan chết uổng, còn Đường Thiên Quân thì trực tiếp bị phán quyết tử hình ngay tại tòa

Người nhà họ Đường và nhà họ Tiêu đều không có dị nghị gì thêm.

Sau khi Tòa tuyên án xong, vụ án sáu năm trước của nhà họ

Đường đã chính thức được khép lại.

Tiêu Hào cũng được thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Về chuyện tài chính của Thương hội Tiêu gia khi đó đã chảy về đầu thì bên chính phủ có giải thích rằng, sáu năm trước đã được mang đi ủng hộ cho từ thiện rồi.

Đối diện với nội tình đen tối trong đó, chuyện ba gia tộc lớn trộm xâu xé tiên tài cũng không thể nào điều tra ra được bất cứ bằng chứng có tính xác thực đáng kể nào cả

Chỉ có thể tra ra được rằng Liễu Kiến Hưng có gửi một khoản tiền một trăm hai mươi triệu ở ngân hàng Thụy Sĩ, về sau đã được rút ra tiêu hết rồi.

Tiêu Hào đã hiểu được chân tướng sự việc năm đó, nhà họ Tẫn không thiếu tiền, diệt cả nhà họ Tiêu là vì huyết ngọc, nhà họ Tân sẽ không cầm tiền của nhà họ Tiêu để trả thù lao cho nhà họ Đường được, chắc chắn sẽ tự bỏ tiền túi ra.

Về phương diện bồi thường, bởi vì năm xưa chính phủ đã ra ra phán quyết sai lầm về vụ của ăn cưỡng bức của Tiêu Hào, lại thêm chuyện nhà họ Tiêu bị giết cả nhà lại không được lập thành án, Tiêu Hào được bồi thường gần mười hai tỉ Nhà họ Đường, Trương, Liêu không hề bồi thường cho Tiểu Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Hào được một xu nào.

Đường Thiên Quân bị giải đi, ba ngày sau sẽ được chấp hành án xử tử.

Phiên tòa thẩm vấn chấm dứt, nhưng Tiêu Hảo lại không hề có chút vui mừng nào cả.

Tiêu Hào hiểu, cuộc báo thù mới chỉ bắt đầu mà thôi.

Anh mới chỉ đang thắng thế ở bước đầu tiên mà thôi. sau buổi xét xử thẩm vấn chấm dứt, trên mạng vẫn có rất nhiều người lên tiếng thay cho sự bất công mà Tiêu Hào phải chịu đựng.

Năm đó nhà họ Tiêu đã có bao nhiêu người chết như vậy mà trong một phiên tòa thẩm vấn lại chỉ có một mình Đường Thiên Quân bị xét xử và phán quyết

Có rất nhiều người chưa bị bóc ra, Tiêu Hào hiểu rằng, những người này, anh sẽ để cho lính ở biên cảnh phía Bắc xử lý hết thảy.

Anh sẽ khiến bọn chúng phải sống trong địa ngục Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân vừa đi đến cổng viện kiểm sát thì Đường Minh Tam ở đằng sau gọi với lại Tiêu hào. “Em hai, chúng ta cần nói chuyện” Lumos hỗ trợ đẩy xe lăn. Tiêu Hào hỏi: "Nói chuyện gì?" Đường Minh Tam nhìn đảm phóng viên và truyền thông đứng đầy bên ngoài, nói: “Ở đây nhiều người, vào trong xe tôi rồi nói.”

Hai người đi lên xe của Tiêu Hào, Tiêu Hào lái xe đến một chỗ yên lặng hơn.

Đường Minh Tam rút thẻ ngân hàng ra đưa cho Tiêu Hào: “Ba mươi triệu, dùng tạm. “Cậu phải lần nữa xây dựng lại Thương hội Tiêu gia, tôi sẽ toàn lực giúp đỡ cậu.

Tiêu Hào không nhận thẻ: "Định mua chuộc tôi à?"

Đường Minh Tạm nhìn Tiêu Hào, nói rất chân thành: “Cuối cùng là có cần hay không?"

Tiêu Hào không nhận thẻ: "Đang yên đang lành lại đến xun xoe, không lừa lọc thì cũng là phường trộm cướp, nói đi, rốt cuộc là có chuyện gì?"

Đường Minh Tam nói thẳng: "Việc hợp nhất ba tòa thành đã bắt đầu rồi.” "Các phương diện đều đang được hợp nhất, thương nghiệp, nông nhiệp, công nghiệp, giới y học, vv.. “Vị trí hội trưởng thương hội của ba thành phố không phải là em hai thì sẽ không là ai khác, tôi sẽ giúp cậu có được vị trí này." “Thế nhưng, tôi cũng muốn em hai giúp tôi, nằm giữ được vị trí hội trưởng hiệp hội y học ba thành phố.

Tiêu Hào không thể không cảm thấy bội phục Đường Minh

Tam.

Ấy thế mà anh ta lại có thể đoán được đường đi nước bước tiếp theo trong kế hoạch của Tiêu Hào.

Tiêu Hào lại lắc đầu: "Tôi sẽ không bắt tay với anh, cũng không muốn hợp tác với ai khác, hy vọng là anh có thể hiểu được điều này. “Tôi sẽ tự dựa vào sự cố gắng của chính mình mà giành được chức vị hội trưởng thương hội đó, chứ không cần sự hỗ trợ của anh." “Anh yên tâm, tôi không có hứng thú gì với vị trí hội trưởng hiệp hội y học gì đâu, tôi sẽ không tranh giành với anh, dù sao cũng chẳng có ý nghĩa gì hết."

Đường Minh Tam rất bất đắc dĩ: "Em hai, tôi biết tiếp theo cậu định làm cái gì, bất kể cậu quyết định điều gì thì tôi cũng sẽ hết sức giúp đỡ, ủng hộ cậu." “Thành lập thương hội, thôn tỉnh nhà họ Trương, họ Liễu, thậm chí tổn tính cả sản nghiệp nhà họ Đường nhà tôi, tất cả đều là kế hoạch của cậu. “Tôi sẽ toàn lực giúp đỡ cậu hoàn thành. Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Sắc mặt của Tiêu Hào càng lúc càng trở nên lạnh lẽo “Đường Minh Tam, rốt cuộc anh có ý định gì? Tôi để lại cho anh một cái mạng đó, đừng có làm trò mèo vờn chuột trước mặt tôi"

Đường Minh Tam cười cười. "Kẻ thù của nhà họ Tiêu nhà cậu có Liễu Kiến Hưng, Trương Hồng Long, thậm chí là cả bố của tôi, tất cả đều là tự tay tôi tiền bọn họ lên đường" "Bây giờ, tôi vừa muốn giúp cậu chiếm trọn tất cả tài sản của đảm kẻ thù của cậu, em hai, tôi làm nhiều chuyện như vậy mà cậu không thấy cảm kích chút nào à?" Đột nhiên, trong lòng Tiêu Hào cảm giác như thế anh đang bị người ta đùa giỡn trong lòng bàn tay vậy. Nhưng dù sao thì, sự thật lại không phải như vậy.

Đường Minh Tam giết người, là do không có sự lựa chọn nào khác, là bị Tiêu Hào dồn vào đường cùng.

Hơi lạnh trên người Tiêu Hào dân với bớt đi: "Anh đã có ý muốn giúp... Vậy thì tôi xin nhận.

Tiêu Hào nhận lấy thẻ ngân hàng Đường Minh Tam đưa: “Để tôi xem xem, anh định làm thế nào.

Chiêu này, gọi là ngược đường mà đi. Tiêu hào vốn còn định từ chối mọi ý tốt của Đường Minh

Tam, khi không lại tới xun xoe, không phải đảm lừa đảo thì cũng là phường trộm cướp.

Anh muốn xem xem, Đường Minh Tam định làm cái gì. Nụ cười trên mặt Đường Minh Tam lại càng thêm khắc sâu: “Em hai, có nhiều khi, tôi không thể nào nhìn thấu cậu được. “Sức mạnh của cường giả Tiên thiên, lại thêm y thuật tuyệt đỉnh, sau lưng cậu vẫn đang che giấu bí mật gì nhỉ?" “Có muốn chia sẻ với anh cả một chút không?"

Tiêu hào cười nói: "Nếu tôi nói ra thật, sơ là sẽ hù chết anh đấy.” “Anh muốn nghe không?” "Có chứ." Đường Minh Tam tỏ vẻ rất mong chờ háo hức: "Nói đi, em hai."

Tiêu Hào nghiêm trang nói: “Anh biết năm đại Đế vương của Kỳ Hạ chứ?” “Đế vương bốn phương, Đông đế, Nam đế, Tây đế, Bắc đế Đế vương Trung tâm, Viêm đế" "Nghe đồn từng vị Đế vương đều có sức mạnh thần thông vô thượng lên trời xuống đất không gì không làm được.

Tiêu Hào lại chân thành nhìn Đường Minh Tam: "Tôi chính là một trong những người đó. “Haha.." Đường Minh Tam cười phá lên, đây cũng là lần đầu tiên anh ta cười ngay trước mặt người khác.

Đường Minh Tam trước giờ luôn là một người rất trầm tính lại chín chăn, mấy năm nay, trước mặt bố mình anh ta cũng chưa từng để lộ một phần luống cuống thất lễ nào, cũng chưa từng bật cười to tiếng mo. Thế nhưng ngay trước mặt Tiêu Hào, anh ta lại cực kỳ cởi

Anh ta nghĩ gì nói đó, muốn cười là cười, chẳng cần phải đè nén bản thân mình, cũng chẳng phải dùng thứ gì để che đậy ngụy trang. "Này Tiêu Hào, cậu đừng có nói rằng, cậu chính Đế vương phương Nam, Nam để đấy nhé."

Tiêu Hào cười nói: "Đúng đấy, nhưng mà, Nam để là Đế vương phương Bắc, còn Bắc để lại là Đế vương phương Nam.

Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK