Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Giọng nói của Cao Thành Long vô cùng lạnh lùng: "Thì sao?" "Thiếu Vệ Cảnh Bắc không ở đó mà tới đây làm gì?" "Đô vệ Cao, tôi tới đây đương nhiên là để làm việc cho Bắc Cảnh rồi." Liễu Kiến Phong nói: "Chuyện ngày hôm nay tôi có toàn quyền xử lý, xin đô vệ Cao không nên làm khó tôi." "Cậu xử lý?" Cao Thành Long hỏi: "Cậu muốn xử lý như thế nào?" Giọng điệu của Liễu Kiến Phong trở nên lạnh lùng: "Tôi là người Bắc Cảnh, tôi xử lý như thế nào thì cũng không cần báo cáo cho đô về Cao chứ nhỉ?" "Đô vệ Cao quyền cao chức trọng, chỉ là ông đại biểu bộ môn địa phương, chứ không có quyền hỏi tới chuyện của Bắc Cảnh!" "Đúng là to mồm!" Cao Thành Long nổi giận, ông ta nói: "Một Thiếu Vệ nho nhỏ mà dám ngông cuồng như thế, nếu cho cậu vị trí càng lớn thì còn đến cỡ nào cơ chứ?" "Chuyện ngày hôm nay sẽ do tôi xử lý! Tôi sẽ dẫn Trương Hồng Vĩ, cậu cản được chắc?" "Cậu muốn cản thì tôi sẽ bắt luôn cả cậu!" "Người đầu, bắt Trương Hồng Vĩ đi."
Cao Thành Long không cho ai mặt mũi. "Dừng tay lại cho tôi."
Đúng lúc này có một chiếc chiếc Rolls-Royce đi tới. Có bốn người mặc đồ lính bước từ trên xe xuống.
Người cầm đầu hơn bốn mươi tuổi, ông ta lạnh lùng, khi thể kinh người. Nhìn quân hàm thì ông ta là Trung Vệ, địa vị cao hơn Liễu Kiến Phong một cấp.
Đừng nhìn chỉ cao hơn một cấp nhưng một cấp này có thể đè chết người, năm mươi Thiếu Vệ cũng kém một Trung Vệ.
Liễu Kiến Phong đi tới rồi cúi chào "Ba thành hợp nhất, thành chủ mới là người của Bắc Cảnh chúng tôi." "Tôi là Tần Khung, Trung Vệ Bắc Cảnh!" "Chuyện nơi này do Bắc Cảnh quản lý "Đô vệ Cao, ông không có quyền bắt người." "Cũng không có tư cách bắt người." "Hơn nữa chuyện ngày hôm nay do Tiêu Hào chịu trách nhiệm, nhà họ Trương thiệt hại nặng nề. Đô vệ Cao sao lại có thể đổi trắng thay đen, làm việc trái với pháp luật chứ!" Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.ne t
Một Trung Vệ áp chế tất cả mọi người.
Bầu không khí vô cùng áp lực. "Ha ha." Cao Thành Long cười to: "Đúng là đáng cười: "Cao Thành Long tôi bắt người thì có ai mà cản được chứ?" "Bắc Cảnh các người nói nhúng tay là những tay à? Không có công văn của Bắc Cảnh thì đừng hòng!" "Công Văn đúng không?" Trung Vệ nói với người bên cạnh. "Lấy công văn ra cho đồ vệ Cao xem
Một người bên cạnh lấy công văn cho Cao Thành Long xem.
Cao Thành Long nhận lấy rồi xem, đó là công văn phá dỡ, phía trên còn có con dấu của một bộ môn nào đó ở Bắc Cảnh. Thậm chí còn có lệnh bắt giữ, người bat Tiêu Hào!
Nguyên nhân là Tiêu Hào đánh người phá đồ, trở ngại việc chỉnh đồn và cái cách của ba thành Vẻ mặt của Cao Thành Long trở nên vô cùng khó coi, nếu như Bắc Cảnh xử lý chuyện này thật thì đúng là ông ta không có quyền nhúng tay vào
Bộ quân sự là lớn nhất, mà nếu Cao Thành Long nhúng tay vào chuyện của Bắc Cảnh thì chính là vượt quyền.
Trước khi Cao Thành Long đi ra khỏi nhà thì đã nhận được thông báo của bố, Tiêu Hào có ơn với bố Cao Thành Long cho nên cho dù xảy ra chuyện gì cũng phải ủng hộ Tiêu Hào
Nhưng tình hình bây giờ không có lợi cho Tiêu Hào.
Liễu Kiến Phong cười cười rồi nói: "Đô vệ Cao, bây giờ có công văn của Bắc Cảnh, ông còn có lời nào để nói?" Cao Thành Long hừ lạnh một tiếng rồi gọi điện cho cấp trên, gọi điện cho người phụ trách công trình xây dựng để xác minh chuyện này.
Sau khi xác minh thì đúng là do bộ quân sự quản lý.
Cao Thành Long cảm thấy rất sốt ruột, lòng nóng như lửa đốt, ông ta đang nghĩ cách. Nhất định phải giải quyết chuyện này, nhất định phải bảo vệ Tiêu Hào.
Trương Hồng Vĩ nhìn thất Trung Vệ cản Cao Thành Long được rồi thì thở phào nhẹ nhõm. Liễu Kiến Phong quá giỏi, phòng ngừa quá chu đáo, may mà mời một Trung Vệ tới nếu không thì chẳng cản được Cao Thành Long rồi. Đọc truyện mới nhất tại Tru yện88.net
Liễu Kiến Phong cũng không ngờ rằng Tiêu Hào sẽ mời Cao Thành Long, anh ta đã đưa ra át chủ bài lớn nhất của mình. Chuyện này thay đổi bất ngờ, tình hình càng lúc càng nghiêm trọng. Liễu Kiến Phong đi tới trước mặt Tiêu Hào rồi nói với vẻ khiêu khích: "Tiểu Hào, tôi đúng là xem thường cậu rồi." "Cậu mời được không ít người, lại còn quen biết cả đồ vệ
Danh Nam." “Nhưng cậu quên mất Liễu Kiến Phong tôi là người của Bắc
Cảnh" "Bắc Cảnh nhúng tay, cậu lấy gì để đấu với tôi chứ?"
Cao Thành Long nhìn thấy Tiêu Hào bị giễu cợt thì nói với vẻ tức giận: "Liễu Kiến Phong, chuyện ở đây thật sự là do Bắc Cảnh xử lý sao? Hay là các người làm giả?" "Nếu như chuyện chỗ này không phải là do Bắc Cảnh xử lý thì bố tôi chắc chắn sẽ tự mình đi về Bắc Cảnh báo cáo các người."
Đại đô đốc đã thông báo, cho dù xảy ra bất cứ chuyện gì, cho dù có đánh cược cả tính mạng cũng phải ủng hộ Tiêu Hào. Lần này Cao Thành Long cũng đã dùng hết sức để Tiêu
Hào, sắp tháng rồi lại xuất hiện người của bộ quân sự Trung Vệ cười cười rồi nói: "Đô vệ Cao, trước kia bố ông cao chức cao quyền, là tướng quân mà ai ai cũng sùng kính. Nhưng bây giờ thì sao chứ, ông cụ đã về hưu rất nhiều năm rồi?" "Chẳng lẽ ông chưa từng nghe nói cái gì gọi là người đi trà lạnh sao?" "Tôi sợ rằng bố ông còn chẳng vào được Bắc Cảnh ấy chứ.
Cho dù có vào được thì cũng không có người nghe lời ông ấy đâu!"
Cao Thành Long tức tới nỗi sần cả mặt: "Ông! Các người sẽ không bao giờ biết mình đã làm mích lòng ai đâu." "Nếu các người bắt Tiêu Hào đi thì các người sẽ chết rất thể thảm." "Thật sao?" Tôi muốn xem xem chúng tôi sẽ chết thảm tới cỡ nào." Liễu Kiến Phong hạ lệnh: "Người đầu, bắt Tiêu Hào đi!" "Cậu dám à?" Cao Thành Long rống lên: "Ai dám động tới Tiêu Hào? Phải hỏi xem tôi có đồng ý hay không?" "Có giỏi thì các người bắt tôi lại đi!"
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK