Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1082: Thái Hư Thánh Hỏa

Tiêu Hào vừa nhìn thấy bố đã trở lại, lập tức ôm chầm lấy ông ấy. “Đã nhiều rất nhiều năm rồi, con rất nhớ bố!” “Bố cũng rất nhớ con!” Tiêu Kình cũng giật mình.

Vốn năm đó ông ấy chạy trốn tới đây là bởi vì vết thương của ông ấy không thể nào lành được, đã bị đánh hiện nguyên hình.

Trong vòng trăm năm, không có cách nào biến thành dáng vẻ con người, cho nên mới trốn ở nơi đây, không cách nào rời khỏi.

Ông ấy không ngờ rằng mình lại có thể biến thành dáng vẻ con người, ông ấy cực kỳ kích động ôm chầm lấy con trai.

Tiêu Kình kích động nói: “Con trai à, không ngờ rằng sức mạnh của con lại mạnh đến vậy!” “Lần này con đã có ơn rất lớn với bố, vừa rồi bố nói mình không thể rời khỏi đây là bởi vì thân thể bố đã không thể biến thành hình người nữa, không thể rời khỏi đây, nhưng bây giờ bố đã có thể đi cùng với con!”

Lúc này, từ bên ngoài vang lên một tiếng hét lớn. “Huyết Kỳ Lân, ông nghĩ mình có thể rời khỏi đây sao?” “Hôm nay ông chắc chắn phải chết!”

Tiêu Kình và Tiêu Hào cùng nhìn ra bên ngoài.

Không ngờ ở bên ngoài đại điện lại có hơn hai mươi người đang đứng.

Những người này đều là Đế vương vô cùng mạnh, thực lực mỗi người đều từ cấp năm tới cấp bảy.

Mà những người đều còn rất trẻ, thoại nhìn chỉ khoảng cỡ ba mươi tuổi là cùng, trong đó có năm người phụ nữ, còn lại đều là đàn ông.

Người cầm đầu trông già dặn hơn, có vẻ khoảng cỡ ba lăm ba sáu tuổi.

Hơi thở trên người ông ta mạnh đến đáng sợ, Tiêu Hào không thể nhìn thấu được.

Điều này chứng minh thực lực của người này từ cấp bảy trở lên!

Tiêu Kình nói với Tiêu Hào: “Con đứng yên ở đây đi, bố ra ngoài đối phó với họ. Bóng dáng Tiêu Kình chợt lóe lên rồi phóng ra ngoài đại điện.

Tiêu Hào cũng không trốn ở trong mà nhanh đi ra ngoài với bố, đứng bên cạnh ông ấy.

Ánh mắt Tiêu Kình lạnh lẽo nhìn hơn hai mươi người có mặt ở đó.

Ông ấy cười lạnh nói: “Trước kia tôi luôn trốn tránh các người, trốn chui trốn lủi, đánh du kích với mấy người. “Lần này sau khi tôi độ kiếp, các người thừa dịp tôi độ kiếp suy yếu mà đến giết tôi." “Đáng tiếc là bây giờ sức mạnh của tôi đều đã khôi phục, nếu như thức thời thì nhanh cút về chỗ các người, nếu không hôm nay tôi sẽ giết sạch đảm các người!” "Ha ha!"

Vẻ mặt người cầm đầu đầy vẻ phẫn nộ: “Huyết Kỳ Lân, tuy rằng ông đã hóa thành hình người, nhưng ông chở quên rằng sau khi Huyết Kỳ Lân độ kiếp thì chỉ còn lại hai ba phần sức mạnh" “Hôm nay chính là thời cơ tốt nhất để giết ông, mấy năm nay vẫn chưa giết được ông, lần này thần tiên có tới cũng không cứu được ông đâu!”

Hai mươi mấy người này đều cho rằng sau khi Huyết Kỳ Lân độ kiếp thì sức mạnh sẽ suy yếu.

Cho dù bây giờ có khôi phục một chút thì cũng không phải đối thủ của bọn họ.

Lúc này, hai mươi mấy người đều cùng vọt về phía

Huyết Kỳ Lân.

Tiêu Kình hừ lạnh một tiếng, vung tay phải lên, một luồng sức mạnh huyết mạch cực mạnh điên cuồng bùng nổ.

Lao nhanh về hai mươi mấy người trước mặt, lúc này thời gian như ngừng lại. Tiêu Hào không thể nào nhìn thấy bố ra tay, tốc độ của ông ấy thật sự quá nhanh

Nhanh đến mức thời gian như ngừng lại!

Một luồng tia màu đỏ hạ gục cả hai mươi mấy người trong nháy mắt

Tiêu Hào không dám tin, anh biết bố rất mạnh, nhưng không ngờ rằng bố lại mạnh đến mức này!

Chỉ một chiêu đã có thể giết chết Đế vương cao cấp như vậy.

Nói cách khác, Viêm Đế mạnh nhất Kỳ Hạ cũng không phải là đối thủ của bối

Nháy mắt hai mươi mấy người Đế vương đã bỏ mạng. Còn Tiêu Kình đột nhiên phun một búng máu, kéo tay

Tiêu Hào, vội vàng nói: “Nhanh lên đi!”

Tiêu Hào không biết sao phải như vậy, anh cảm nhận sức mạnh của bố đang bao vây mình.

Sau mấy cái lắc người, “ù ù ù” hai người đã đến gần cửa thành Hư ẢO. Mà trước cổng Thành Hư Ảo có hai người đang đứng. Một đen một trắng.

Người bên trái mặc áo đen, người bên phải mặc áo bào trắng.

Hai người đều đeo mặt nạ không thể thấy rõ mặt mũi, giống như là Hắc Bạch Vô Thường đến từ địa ngục! Nhưng kỳ lạ chính là hai người đó vô cùng cao lớn, phải hơn hai mét rưỡi, cả người rất cường tráng.

Tiêu Hào cảm giác dường như hai người kia không phải là con người, tuy hơi họ có hơi thở của con người, nhưng cũng giống như những người trước đó, dòng máu chảy trong cơ thể họ là màu bạc.

Tiêu Hào cho rằng những người đó cũng là con người, nhưng anh không dám chắc.

Tiêu Kình nói: “Điều bố lo nhất vẫn tới. “Lúc trước bổ dùng tuyệt chiêu của mình để giết chết hai mươi mấy người, bây giờ đã tiêu hao phần lớn sức mạnh, bố luôn lo lắng hai tên này sẽ xuất hiện.” “Không ngờ rằng hai tên này vẫn luôn trốn ở đây!” Tiêu Hào hỏi: “Bố, hai người kia là người nào?”

Tiêu Kình nói: “Bọn họ không thuộc về nơi này, xem ra hôm nay còn có một trận chiến ác liệt!”

Người áo đen lạnh lùng nói: “Huyết Kỳ Lân, ông vẫn luôn núp trong cung điện không dám ra ngoài, cuối cùng ông đã dám hiện thân, có thể chính diện đối mặt với chúng tôi.

Người áo trắng nói: “Giao nội đan của ông ra, ông sẽ có thể đi khỏi đây, chúng tôi sẽ tha cho ông một con đường sống”

Bóng Tiêu Kình chợt lóe, cả người tràn ngập sức mạnh huyết mạch khủng bố

Tiêu Kình không muốn nói nhiều với đối phương, chỉ muốn đưa Tiêu Hào rời khỏi đây. Người áo đen và người áo trắng cười lạnh, trong tay hai người đó chẳng có vũ khí nào.

Trên người bọn họ toát ra luồng sức mạnh màu đen và màu trắng.

Hai luồng sức mạnh này hóa thành hai con rồng quấn quanh nhau bao vây lấy Tiêu Kình.

Nháy mắt ba người lao vào nhau đánh chém điên cuồng.

Trên người ai cũng tràn ngập sức mạnh huyết mạch khủng bố.

Xung quanh vang lên tiếng nổ mạnh. *tamlinh247.org trang web cập nhật nhanh nhất

Tốc độ của ba người cực nhanh, Tiêu Hào nhìn mà muốn hoa cả mắt.

Thần thức Tiêu Hào bao vây chiến trường của ba người họ, phải cố gắng cảm nhận lắm anh mới có thể nhìn thấy rõ ba bóng người. Tiêu Hào biết thực lực mình không cách nào so sánh với ba người họ được.

Nhưng mà Tiêu Hào nhận ra bố bị người áo đen và người áo bào trắng liên thủ tấn công, liên tục bị yếu thế, e là sẽ không cổ được bao lâu nữa!

Cùng lắm năm sáu phút nữa bố sẽ bị đánh bại thậm chí là bị giết chết.

Tiêu Hào nghiến răng, bây giờ cần phải ra tay!

Trong tay anh bùng lên ngọn lửa màu trắng, thân ảnh chợt lóe rồi vọt vào đoàn chiến.

Tiêu Hào tấn công người áo đen và người áo bào trắng. “Ầm ầm ầm!”

Trong nháy mắt, Tiêu Hào đã phá giải được đòn tấn công của người áo đen và người áo bào trắng. Hai bên lập tức kéo dãn khoảng cách.

Tiêu Hào cũng lùi ra xa hơn trăm mét sau đó mới ngừng bước.

Tiêu Hào vội vàng đi đến bên cạnh bố, nhìn thấy trên người ông ấy xuất hiện mười mấy miệng vết thương.

Tiêu Kình cảm nhận được sức mạnh ngọn lửa màu trắng trong tay Tiêu Hào, vô cùng giật mình! “Đây rốt cuộc là sức mạnh gì vậy con?”

Mà trông dáng vẻ của người áo đen và người áo bào trắng vô cùng kích động.

Người áo đen cười to hai tiếng: “Ha ha ha! Thái Hư Thánh Hỏa!” “Không ngờ rằng có thể nhìn thấy đã Thái Hư Thánh Hỏa biến mất từ mất mấy ngàn năm trước!”

Mà người áo bào trắng cũng là rất là hưng phấn. “Đúng là lần này trời giúp chúng ta rồi, chúng ta vẫn luôn tìm kiếm Thái Hư Thánh Hỏa, không ngờ rằng Thái Hư Thánh Hỏa lại nằm trên tay một con người!

Tiêu Hào nhớ mới vừa nãy anh đã dùng ngọn lửa màu trắng đánh bại người phụ nữ áo đen. Mà trước khi người phụ nữ áo đen chết còn dò hỏi Tiêu Hào làm sao có được Thái Hư Thánh Hỏa.

Người áo đen nói: “Thái Hư Thánh Hỏa quá mức mạnh mẽ, chúng ta phải cẩn thận!” Nhưng mà người áo trắng lại không cho là đúng, nói: “Tuy rằng Thái Hư Thánh Hỏa có sức mạnh mạnh nhất, nhưng mà tu vi của tên này này không cao, chúng ta hoàn toàn có thể giết chết nó!”

Người áo đen cười “ha ha”, nói: “Hôm nay chẳng những có thể lấy được nội đan Huyết Kỳ Lân mà còn có thể lấy được Thái Hư Thánh Hỏa, trời cao đối xử không tệ với chúng ta!”

Hai người nói giống như nắm chắc đã có thể giết được bố con Tiêu Hào.

Tiêu Hào nhìn thấy ngọn lửa màu trắng của mình chính là khắc tinh sức mạnh của đối phương.

Vì thế lập tức vọt qua, kết hợp với bố tấn công điện cuồng.

Lần này sức mạnh người áo đen và người áo bào trắng cũng thay đổi. Bọn họ cũng bộc lộ sức mạnh, hai địch hai, bốn người khó phân thắng bại.

Tuy rằng ngọn lửa màu trắng có thể tiêu diệt sức mạnh của đối phương, nhưng mà thực lực của đối phương quá mạnh, Tiêu Hào chỉ miễn cưỡng đánh ngang tay với đối phương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK