Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ninh Khinh Vân cũng nói: “Không bao lâu nữa, chúng ta sẽ đối phó với nhà họ Tần, lần này có sự giúp đỡ của Thần y, cho dù nhà họ Tần có lợi hại thế nào, cuối cùng cũng chỉ có thể diệt vọng mà thôi.”

Mọi người nghe thấy Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân khai chiến với nhà họ Tần, đều kinh ngạc không nhẹ.

Bởi vì trong mắt người nhà họ Bạch, nhà họ Tần luôn cao cao tại thượng, là một gia tộc lớn chân chính, đến cả Đôi Chủ Kinh Đô, tổ trưởng Long tổ cũng đều phải hành lễ ba phần với nhà họ Tần, cho bọn họ thể diện.

Hôm nay người của Thần y giết người của mười ba nhà Kinh Đô, giết Đô Chủ Kinh Đô, bọn họ đều nhìn thấy được sức mạnh to lớn của thần y, nhưng khi nghe thấy Tiêu Hào muốn trực tiếp chống đối với nhà họ Tần, vẫn kinh ngạc không thôi.

Tiêu Hào cười: “Chuyện này tôi và Khinh Vân xử lý là được rồi, mọi người không cần lo lắng, giống như hôm nay người của các thế lực Kinh Đô đến đối phó với người nhà họ Bạch, không phải bọn họ đều chết hết sao?” Mời đọc truyện trên truyen88.vip

“Tóm lại, bất kỳ người nào đối phó với nhà họ Bạch, đối phó với người bên cạnh tôi chỉ có một con đường chết”

Trong mắt Tiêu Hào tràn đầy tự tin. Không ai phản đối quyết định của Tiêu Hào. Mặc dù mọi người đều kinh ngạc nhưng đều tin Tiêu Hào nhất định sẽ nắm chắc rồi mới quyết định.

Mọi người ăn cơm xong thì trở về phòng nghỉ ngơi, Liễu Nguyệt Hân kéo Tiêu Hào về phòng.

Liễu Nguyệt Hân pha cho Tiêu Hào một ly trà, đặt trước mặt Tiêu Hào: “Anh nói cho em biết, anh có phải là Thần y không?”

Tiêu Hào ngẩn ra, vô cùng ngạc nhiên: “Nguyệt Hân, sao em lại hỏi như vậy?”

Liễu Nguyệt Hân nói: “Anh chỉ cần trả lời em là đúng hay không thôi”

“Đừng nói dối, đừng lừa em.”

Liễu Nguyệt Hân vô cùng nghiêm túc nhìn Tiêu Hào.

Mắt của Tiêu Hào và mắt của Thần y không hề giống nhau chút nào, nhưng khi Tiêu Hào nhìn Liễu Nguyệt Hân, và khi Thần y nhìn Liễu Nguyệt Hân, trong mắt hai người đều mang theo ánh sáng quen thuộc ấm áp đó, cảm giác mà hai người mang lại cho Liễu Nguyệt Hân giống nhau y hệt.

Tiêu Hào thấy Liễu Nguyệt Hân đoán anh là Thần y, cũng không phải che giấu nữa.

Vì vậy, Tiêu Hào trực tiếp thừa nhận: “Đúng vậy. Vợ à, anh chính là Thần y”

Liễu Nguyệt Hân ngẩn ra, bất kỳ người nào nghe thấy điều này, đều hoàn toàn kinh ngạc.

Mặc dù Liễu Nguyệt Hân đã chuẩn bị từ trước, nhưng khi nghe thấy Tiêu Hào thừa nhận, vẫn ngẩn ra.

“Tên khốn nạn này, khốn nạn” Liễu Nguyệt Hân đột nhiên không nhịn được, giơ nắm đấm lên, đấm hết đấm này đến đẩm khác vào lồng ngực Tiêu Hào.

“Có phải anh vẫn luôn lừa em đúng không? Anh hoàn toàn không chết, anh cũng không trở về, anh vẫn luôn ở bên ngoài đúng không?”

“Hoặc là nói, anh muốn luôn ở bên ngoài với cô Khinh Vân đúng không?” Liễu Nguyệt Hân đều đoán trúng hết.

Tiêu Hào rất ngạc nhiên, thuật dịch dung của anh là thiên hạ vô song, anh có thể lừa được bất kỳ ai trên thế giới này, nhưng anh lại không thể lừa được vợ mình.

Quả nhiên Liễu Nguyệt Hân là người hiểu Tiêu Hào nhất trên thế gian này.

“Xin lỗi, Nguyệt Hân”

Tiêu Hào ôm Liễu Nguyệt Hân vào trong lòng, nói: “Chuyện lần này rất nghiêm trọng, lần trước công lực của anh bị phế, Giang Yến Thanh hẹn anh ra ngoài, đây hoàn toàn là một âm mưu.”

“Người của Âm Quy Tông giả danh Giang Yến Thanh và bạn của cô ấy, giả vờ hẹn anh ra ngoài, gài bẫy giết chết anh, hơn nữa còn lấy huyết mạch trong cơ thể anh, kiểm tra xem anh có ma huyết không.

“Là người của Hồn Điện sắp xếp cho người của Âm Quy Tông giết anh, chủ mưu phía sau chính là Tần Thiếu Chủ, vì vậy anh liền tương kế tự kế. Nếu như mọi người đều cho rằng anh đã chết rồi, vậy anh sẽ cùng Ninh Khinh Vân trốn đi.”

Liễu Nguyệt Hân nghiêm túc nghe Tiêu Hào nói

Tiêu Hào nhẹ giọng nói: “Thật ra mỗi đêm anh đều qua đây thăm mọi người, thăm em, anh không xuất hiện, chỉ là không muốn đánh rắn động cỏ, không muốn có người nghi ngờ anh chưa chết.”

“Mục đích của anh chính là muốn người bắt nạt nhà họ Bạch, người bắt nạt em đều bị bại lộ, mục đích cuối cùng chính là lôi kẻ đứng phía sau Tần Thiếu Chủ ra ngoài.”

Sau khi Liễu Nguyệt Hân nghe thấy vậy, ôm chặt eo Tiêu Hào.

“Anh có biết mấy ngày nay em lo lắng cho anh thế nào không? Anh biết em vượt qua thế nào không?”

“Tên khốn nạn này, khốn nạn. Nếu như anh đã âm thầm đến thăm em, sao anh lại không hiện thân chứ? Tại sao không nói với em rằng anh vẫn còn sống chứ?” Mời đọc truyện trên truyen88.vip

“Hu hu hu.” Liễu Nguyệt Hân bật khóc trong lòng Tiêu Hào.

Mấy ngày nay, Liễu Nguyệt Hân vẫn luôn nghĩ, nếu như Tiêu Hào chết rồi, thì cô phải làm sao?

Cô sợ mình không thể sống được nữa.

Liễu Nguyệt Hân vẫn luôn rất kiên cường, đối mặt với các thế lực lớn Kinh Độ, đối mặt với Đô Chủ và Long Vũ, cũng đều không cúi đầu.

Đối mặt với chuyện khó khăn và đáng sợ, cô đều không khóc. Nhưng, ở trong lòng chồng mình, cô là một cô gái nhỏ vô cùng yếu ớt.

Người phụ nữ có kiên cường thế nào, cũng cần một người đàn ông yêu thương.

“Được rồi nhóc ngốc, sao anh có thể chết được chứ? Anh là Thần y đấy, Thần y cao cao tại tượng, anh vĩnh viễn sẽ không chết. Bây giờ anh nói với em, trên thế giới này không ai có thể giết được anh.”

Liễu Nguyệt Hân khóc một lúc, phát tiết hết cảm xúc tiêu cực trong lòng ra, lại bật cười.

“Nói cho em biết, sao anh lại là Thần y?” Liễu Nguyệt Hân ôm cánh tay Tiêu Hào, nằm trong lòng Tiêu Hào, cảm nhận vòng tay ấm áp của Tiêu Hào.

“Anh nói với em, anh còn giấu em bao nhiêu chuyện nữa? Thần y là một trong hai người có y thuật cao nhất thế giới, sao anh lại là Thần y chứ?”

Sau khi Liễu Nguyệt Hân bình tĩnh lại, trong lòng vô cùng ngạc nhiên. Cô lại nghĩ, buổi sáng khi Thần y vừa xuất hiện, tất cả mọi người đều hành lễ, đều vô cùng kích động và tôn kính.

Hai người thay đồ ngủ, ôm nhau ngů.

Tiêu Hào nói với Liễu Nguyệt Hân rất nhiều chuyện, nói với Liễu Nguyệt Hân về việc anh tham gia trận chiến Kỳ Hạ và Ma Đô, nói cho cô anh từng bước một học tập y thuật lớn mạnh thế nào, cuối cùng trở thành Thần y.

Tiêu Hào chỉ nói với Liễu Nguyệt Hân quá trình trở thành Thần y, những chuyện khác anh không hề nói.

Ví dụ như Ám Dạ Vương, ví dụ như Nam Đế - một trong năm Đế Vương của Kỳ Hạ. Những thân phận khủng bố này có nói ra cũng không hề có chỗ nào tốt, đợi sau khi Liễu Nguyệt Hân trở thành cường giả chân chính, anh sẽ nói mọi


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK