Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiêu Hào cũng do dự một hồi, anh nghĩ tới bùa hộ mệnh trên người bà cụ khẳng định là bùa hộ mệnh của Bắc để Trần Bắc Huyền, bây giờ nhớ tới lần trước anh và Trần Bắc Huyền đánh một trận, Trần Bắc Huyền tuy bình an vô sự rời đi, nhưng Tiêu Hào rất rõ ràng, Trần Bắc Huyền bị anh đả thương, hơn nữa còn bị thương không hề nhẹ, nhưng một năm rưỡi rồi không thấy ra mặt.

Tiêu Hào càng thêm rõ dàng, Trần Bắc Huyền và nhà họ Liễu ở khu Đế Vương có quan hệ thân thiết, trên người bà cụ có bùa hộ mệnh của Trần Bắc Huyền, vậy chứng tỏ Trần Bắc Huyền đối với bà cụ vô cùng quan tâm, hôm nay Tiêu Hào giết người của bà cụ mang đến, khả năng chuyện này không tính làm lớn, nếu giết chết bà cụ, vậy tám mươi phần trăm sẽ cùng Trần Bắc Huyền trở mặt.

Hai đại đế vương trở mặt, sự tình sẽ trở nên vô cùng khủng bố, tuy rằng nói là ân oán cá nhân, nhưng chắc chắn sẽ dính líu rất nhiều đến sự phân tranh thế lực, có thể sẽ tạo ra sự rung chuyển của giới tu võ.

Bùa hộ mệnh cấp đế vương, một khi động tới bà cụ, bùa hộ mệnh sẽ khởi động.

"Ha ha ha ha ha!"

Bà cụ nhìn thấy người bên cạnh Tiêu Hào đều bất động, lại phá lên cười, thậm chí còn mang theo sự giễu cợt: "Giết nhiều người của tao như thế, bây giờ lại không dám giết tao rồi, đúng không?" Bạn đang đọc truyện tại Truyện App

"Tao nói cho chúng mày biết, chúng mày không giết nổi tao đâu, sau khi tạo ra khỏi đây, tao sẽ đem toàn bộ chuyện xảy ra ở đây đăng báo, đến lúc đó tất cả Đế Vương Khu đều sẽ đến đây trừng trị Tiêu Hào, đến lúc đó mày có chạy đẳng trời!"

Tiêu Hào lạnh lùng nói: "Tất cả những chuyện ở nơi này không cần bà đi nói cho người của Đế Vương Khu đầu, đến lúc đó tôi sẽ tự mình đăng báo, còn có bà, hôm nay ai cũng không cứu nổi bà đâu, bùa hộ mệnh của Trần Bắc Huyền cũng cứu không nổi bà!"

Bà cụ nghe thấy ba chữ Trần Bắc Huyền xong, sắc mặt liền thay đổi, sông dám tin đối phương vậy mà lại biết cái bùa hộ mệnh này là cấp bậc Đế vương.

Bà cụ giận dữ: "Thật là láo xược, tên của Đế vương là thứ tôm tép như mày có thể gọi sao!"

Giây tiếp theo, Tiêu Hào trực tiếp ra tay, bóng dáng Tiêu Hào vừa lóe lên, đã tới trước mặt bà cụ, một cái lồng năng lượng cường đại vô hình vô ảnh vây lấy hai người.

Tay của Tiêu Hào đặt lên vai bà cụ, tiện tay quét qua cổ bà ta.

Một cái ngọc bội màu xanh lam xuất hiện trong tay Tiêu Hào, giây tiếp theo, tay Tiêu Hào siết chặt, rắc một tiếng, ngọc bội trực tiếp vỡ nát, biến thành bột phần.

Bột phần theo kẽ ngón tay của Tiêu Hào dần dần rơi xuống, rơi trên mặt đất, rơi trên chân của bà cụ.

Bùa hộ mệnh cấp Đế vương trong nháy mắt bị Tiêu Hào bóp nát, nhìn qua vô cùng thoải mái, vô cùng tùy ý, chỉ là một cái ngọc bội bị bóp nát mà thôi.

Thật ra, vừa rồi Tiêu Hào đã dùng lực lượng Đế vương của mình ngưng tụ trong lòng bàn tay, trực tiếp đem toàn bộ lực lượng Đế vương trong ngọc bội đều chặn lại, cứng rắn dùng lực lượng huyết mạch của mình phá nát.

Nếu những lực lượng này lộ ra ngoài, cũng không cần lo lắng, Tiêu Hào vừa mới sử dụng lồng năng lượng, sẽ ngăn cản tất cả lực lượng lại, sẽ không lan đến gần bất kỳ người nào.

Nếu không có lồng năng lượng của Tiêu Hào bảo vệ, thậm chí tất cả đại sảnh đều sẽ bị phá hủy, cả tòa khách sạn đều sẽ bị lực lượng đế vương phá thành mảnh nhỏ, ngoại trừ người bên phía Tiêu Hào, tất cả người khác đều sẽ bị lực lượng đế vương giết chết.

Đây là chỗ khủng bố của bùa hộ mệnh cấp Đế vương.

Một cỗ lạnh lẽo trực tiếp chạy thẳng từ chân đến đỉnh đầu bà cụ, sống nhiều năm như vậy rồi, bà ta chưa từng có cảm giác sợ hãi như vậy, bùa hộ mệnh trên người bà ta có bao nhiêu mạnh mẽ, không ai biết rõ hơn bà ta cả, thế nhưng lại bị tên đàn ông trước mặt này dùng tay bóp nát

"Đế vương, mày là Đế vương!" Bà cụ trong nháy mắt hiểu rõ.

Đặc xá lệnh Đế vương trước đó bị Tiêu Hào bóp nát, hiện tại bùa hộ mệnh Đế vương cũng bị Tiêu Hào bóp nát, vậy chỉ có một khả năng, chỉ có lực lượng ngang nhau mới có thể làm được, đem bùa hộ mệnh bóp thành bụi phấn!

"Không sai, tôi chính là Đế vương!" Tiêu Hào sử dụng lồng cách âm vô hình vô ảnh, híp mắt nói: "Lần trước ở nhà họ Tần tôi đã đánh bại Trần Bắc Huyền, tôi cũng đã cho Trần Bắc Huyền mặt mũi, tôi bảo anh ta đem ngọc Huyết Phật tạm thời để ở nhà họ Liễu các người, giao cho nhà họ Liễu các người đi nghiên cứu, Trần Bắc Huyền cũng đồng ý với tôi, nửa năm sau sẽ đem ngọc Huyết Phật trả lại, mà nhà họ Liễu các người thế mà vẫn không ngừng đối phó tôi, muốn dồn tôi vào chỗ chết."

Có lồng bảo hộ vây quanh hai người, âm thanh nói chuyện của hai người căn bản là không truyền được ra ngoài, ai cũng không biết Tiêu Hào và bà cụ đang nói cái gì.

"Xem ra Trần Bắc Huyền chưa nói cho các người biết, bảo các người đừng có trêu chọc tôi, hay là nói các người căn bản không thèm nghe khuyên bảo?"

Bà cụ nhất thời tâm như tro tàn, mềm nhũn ngã trên đất: "Cậu nói cậu đánh bại Trần Bắc Huyền... sao có thể chứ..."

"Không ai chuyển lời cho tôi cả, không ai báo cho tôi những tin tức này..."

Trước đó, sau khi Trần Bắc Huyền cứu Liễu Vĩnh và Châu Thiên Bắc đi, còn đặc biệt dặn dò bọn họ trở về nói cho bà cụ Liễu, đừng để người nhà họ Liễu tiếp tục đi trêu chọc Tiêu Hào nữa, nhưng chuyện này sau khi Liễu Vĩnh trở về căn bản không có báo lại cho bà cụ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện App

Liễu Vĩnh một lòng muốn giết Tiêu Hào báo thù cho người nhà, Châu Thiên Bắc cũng giống vậy, bọn họ làm sao có khả năng báo cho bà cụ Liễu?

Hơn nữa, bọn họ còn muốn lợi dụng ngọc Huyết Phật đối phó với Tiêu Hào, đây là một cơ hội vô cùng tốt, càng không có khả năng chuyển lời cho bà cu.

Có thể nói, lần này nhà họ Liễu xảy ra chuyện, là bị Liễu Vĩnh hại, hại chết chính mình, còn hại rất nhiều người nhà họ Liễu bị giết.

Giờ phút này bà cụ tâm đã như tro tàn, bà ta đã biết vì sao Tiêu Hào và người bên cạnh một chút mặt mũi cũng không cho bà ta, cuối cùng cũng biết vì sao Tiêu Hào không sợ Đặc xá lệnh Đế vương, cũng không sợ bùa hộ mệnh Đế Vương, một tên Đế vương làm sao phải sợ những cái này chứ?

Xâm phạm uy quyền của Đế vương chỉ có một con đường chết, bọn họ còn muốn giết chết Đế vương, quả thật là quá buồn cười rồi, ngay từ lúc bắt đầu bọn họ đã phạm vào một sai lầm vô cùng buồn cười.

Giờ phút này, bà cụ Liễu ngay cả dũng khí cầu xin tha thứ cũng không có.

Tiêu Hào nói: "Làm sai sẽ phải trả giá đắt"

Bà cụ nước mắt giàn dụa, bà ta thế mới biết mình đã hoàn toàn sai rồi, hối hận đan xen, nhưng mà tất cả đều không thể cứu vãn: "Tiêu Hào đại nhân, mong ngài bỏ qua cho nhà họ Liễu chúng tôi!"

Bà cụ trực tiếp quỳ gối trên mặt đất.

Tiêu Hào thản nhiên nói: "Hôm nay tôi đã giết quá nhiều người rồi, giết chết bà, chuyện khác, tôi cũng không muốn truy cứu nữa!"

"Chỉ có điều, nhà họ Liễu nếu lại lỗ


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK