Liệt Diễm cũng rời đi. Anh vẫn còn nhớ nhung mỹ nữ đã từng ám sát mình ở thủ đô Võ Thần.
Mọi người chào tạm biệt lẫn nhau, sau này còn gặp lại!
Tiêu Hào cùng Liễu Nguyệt Hân cùng nhau về quê. Đỗ Thanh Như vẫn luôn đi theo Tiêu Hào, đột nhiên rời khỏi Tiêu Hào nên trong lòng hơi cô đơn. Ninh Khinh Vân cũng có cảm giác tương tự. Thực ra cô vẫn muốn ở bên Tiêu Hào, tiếc rằng người ở bên cạnh Tiêu Hào lại là Liễu Nguyệt Hân.
Hiện giờ thù lớn đã trả hết, Tiêu Hào muốn đi tế bái cha mẹ, báo cho bố mẹ người nhà biết mình đã làm được!
Tối hôm đó, Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân đã ngồi hơn bảy tiếng máy bay trở về thành Đế Nam. Vợ chồng Liễu Kiến Quốc đã sớm biết Tiêu Hào và con gái sắp về nhà, hai người vốn định đón gió cho hai vợ chồng ở khách sạn, nhưng Tiêu Hào vẫn thích đồ ăn gia đình hơn. Vì thế Lưu Ngọc Lan đã sớm chuẩn bị, Liễu Kiến Quốc lái xe tới sân bay đón vợ chồng Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân.
Đã lâu cả nhà không cùng nhau ăn cơm. Tiêu Hào và Liễu Kiến Quốc uống chút rượu. Hai cụ không hỏi nhiều về chuyện đã xảy ra gần đây, tóm lại chỉ cần con gái với Tiêu Hào hòa thuận với nhau là được rồi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện App
Công ty của nhà họ Tiêu kinh doanh rất tốt đẹp. Nguyện vọng của bố năm đó, Tiêu Hào cũng đã thực hiện được.
Buổi tối, Liễu Nguyệt Hân nằm trong lòng Tiêu Hào, nhu tình nói: "Tiêu Hào, sau này chúng ta sẽ ở lại thành Đế Nam, cùng nhau sống một cuộc sống yên bình, được không anh?”
Liễu Nguyệt Hân nhớ Tiêu Hào từng nói chờ anh trả thù xong sẽ không để ý tới những chuyện khác, sẽ ở lại bên Liễu Nguyệt Hân. Liễu Nguyệt Hân vẫn liều mạng tu luyện là vì muốn đuổi kịp bước chân của Tiêu Hào, không muốn bị Tiêu Hào kéo xa khoảng cách. Cô vốn cho rằng còn lâu lắm Tiêu Hào mới có thể trả thù, chờ đến khi mình tu luyện đến độ cao nhất định thì có thể cùng Tiêu Hào trả thù. Nhưng cô không ngờ thực lực của Tiêu Hào quá mạnh, hết lần này tới lần khác khiến cô bất ngờ, bây giờ đã thành công trả thù.
Tiêu Hào cười dịu dàng: “Anh đã hứa với em thì đương nhiên sẽ làm được. Trả thù xong, anh sẽ cử hành một lễ cưới long trọng cho em, sau đó hai chúng ta sống một cuộc đời bình dị, không có bất cứ kẻ nào quấy rầy chúng ta. Sau này anh còn rất nhiều thời gian ở bên em.”
Liễu Nguyệt Hân vô cùng vui vẻ, hạnh phúc rúc vào lòng Tiêu Hào. Cô chờ ngày này đã lâu lắm rồi. Trước kia cô đã chờ sáu năm. Sáu năm sau Tiêu Hào quay về, nhưng Tiêu Hào vẫn rất bận rộn, có rất nhiều việc, không rảnh ở bên Liễu Nguyệt Hân. Bây giờ mọi chuyện đã giải quyết xong, hai người đều có rất nhiều thời gian.
Sáng hôm sau, hai người lái xe đi đến nghĩa địa nhà họ Tiêu. Lúc đi ngang qua tổ trạch của nhà họ Tiêu, Tiêu Hào thấy tổ trạch đã trở nên rực rỡ, cũng trang hoàng xong xuôi, cần thoáng gió mấy tháng thì mới có thể dọn vào.
Sau khi tới mộ viên, hai người xách đồ cúng đi đến trước mộ cha mẹ. Giang Đinh vẫn sống ở đây, thấy hai vợ chồng Tiêu Hào thì vội chào hỏi. Mỗi ngày Giang Đinh đều sẽ tảo mộ, quét dọn sạch sẽ nghĩa địa.
“Anh Bí Đỏ!” Sau lưng Giang Đinh còn có một mỹ nữ vóc dáng cao gầy, chính là Giang Yến Thanh. Lúc trước khi đến đây, Tiêu Hào đã gọi điện cho Giang Đinh. Giang Yến Thanh biết chuyện này, cô muốn gặp Tiêu Hào nên đã đến từ đêm qua, ở cùng bố mình suốt đêm.
Lần trước Tiêu Hào xảy ra chuyện là vì Giang Yến Thanh gọi tới. Giang Yến Thanh kia là do người của Âm Quỷ Tông ngụy trang bằng bí pháp. Thực ra khi đó Giang Yến Thanh đã đi nơi khác học tập, tham dự một trận đấu, di động bị hacker xâm nhập, số điện thoại bị người của Âm Quỷ Tông đánh cắp. Giang Yến Thanh vẫn không có bạn trai, trong lòng cô vẫn còn Tiêu Hào. Hơn nữa trước khi tốt nghiệp đại học, cô không có dự định tìm bạn trai. Cho dù tìm thì cũng phải tìm một người như Tiêu Hào, một người đàn ông yêu thương trân trọng mình.
“Anh Bí Đỏ!” Thấy Tiêu Hào, Giang Yến Thanh rất vui vẻ, chỉ muốn nhào vào lòng Tiêu Hào ôm lấy anh. Nhưng thấy Liễu Nguyệt Hân bên cạnh Tiêu Hào, cô lại dừng bước, kìm nén cảm xúc.
Giang Yến Thanh cười nói: “Chị Nguyệt Hân cũng tới.”
Sáu năm trước Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân kết hôn, vì chuyện này nên Giang Yến Thanh đã bỏ nhà trốn đi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện App
Giang Đinh vẫn ở bên ngoài tìm con gái. Cũng vì sự tùy hứng của Giang Yến Thanh nên tối hôm nhà họ Tiêu bị cháy, hai cha con không có mặt ở hiện trường nên mới thoát được một kiếp. Hồi đó Giang Yến Thanh còn nhỏ, mới yêu lần đầu, hơn nữa còn đang nổi loạn. Cô thích Tiêu Hào, đương nhiên không chấp nhận được Tiêu Hào cưới Liễu Nguyệt Hân. Bây giờ cô đã trưởng thành, mặc dù vẫn còn thích Tiêu Hào, nhưng khúc mắc đã sớm giải tỏa. Trước kia cô từng hận Liễu Nguyệt Hân, bây giờ lại coi Liễu Nguyệt Hân như chị gái.
Sau khi hàn huyên một lát, mọi người cùng đi tế bái cha mẹ của Tiêu Hào. Bốn người đều quỳ trước mộ người nhà Tiêu Hào, hóa vàng mã dâng hương cúng, tế bái cầu nguyện.
"Ba mẹ, thằng con bất hiếu tới thăm ba mẹ đây. Em gái, anh tới thăm em đây. Nói cho mọi người một tin tốt lành, con đã trả thù cho mọi người rồi. Bao nhiều năm trôi qua, cuối cùng con cũng đã làm được!”
Trong lòng Tiêu Hào vẫn tràn ngập đau đớn. Trả thù không mang lại bất cứ khoái cảm nào cho anh, ngược lại càng khiến anh đau đớn. Nỗi đau này là vì mất người thân, cho dù đã trả thù, người thân cũng không thể quay lại.
“Cả chú Phúc, dì bảo mẫu, anh bảo vệ đã khuất của nhà họ Tiêu, mọi người nghe thấy tôi nói gì không? Tôi đã trả thù cho mọi người rồi. Tôi đã tìm được kẻ thù, đưa chúng lên đường!”
Người hầu của nhà họ Tiêu không được chôn cất ở đây, nhưng Tiêu Hào nhớ rõ tên từng người và gương mặt của mỗi người. Tiêu Hào đều chịu trách nhiệm vì cái chết của mỗi người, trả thù hết cho họ.
Kế tiếp, Tiêu Hào dâng hương cho mỗi một người chết, nghiêm túc cầu nguyện. Cầu nguyện xong, Tiêu Hào nói rất nhiều chuyện với cha mẹ và em gái, kể lại những trải nghiệm của mình suốt mấy năm qua. Anh ở bên người nhà rất lâu, từ khi mặt trời mọc tới lúc mặt trời
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK