Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đỗ Thanh Như muốn biết thân phận của cố chủ, hỏi: “Ông có thể nói cho tôi biết cố chủ là ai không?”

Ông cụ nhẹ nhàng lắc đầu: “Thân phận của cổ chủ, chúng tôi không thể tiết lộ, hơn nữa cho dù muốn tiết lộ, chúng tôi cũng không biết đối phương là ai. “Có thể bán đồ ở buổi đấu giả của Hồn Điện, chắc chắn đều không phải đồ sạch sẽ, hai người là người mua, nhất định phải cất bảo vật thật tốt, lén sử dụng, không thể để lộ ra ngoài."

Cố chủ là ai không quan trọng, Đỗ Thanh Như đã đạt được bảo vật, tất nhiên Hồn Điện sẽ đưa cho cố chủ khoản tiền này.

Lúc này Tiêu Hào nói: “Tôi muốn biết lai lịch của huyết ngọc, mong ông nói cho tôi biết

Vẻ mặt ông cụ áy náy nói: “Thực sự rất xin lỗi, lai lịch chân chính của huyết ngọc, Hồn Điện chúng tôi thực sự không biết, là một sát thủ của Hồn Điện chúng tôi khi hoàn thành nhiệm vụ giết chết một cường giả, phát hiện ra huyết ngọc từ trên người người này, vì thế cầm tới giao cho cấp trên của chúng tôi xét duyệt, sau khi thông qua xét duyệt, thì để chúng tôi bán đấu giá.

Tiêu Hào cũng không hỏi nhiều, thản nhiên nói: “Bây giờ chúng tôi có thể đi chưa?”

Ông cụ cười nói: “Tôi sẽ sắp xếp người hộ tống hai vị trở về an toàn, hai người yên tâm, đây là công việc của chúng tôi. “Còn nữa, sau này người của Thiên Địa Môn có bất cứ bảo vật gì muốn mua, có dự án gì cần hợp tác, đều có thể liên lạc với tôi.” “Tôi đảm bảo có thể giải quyết giúp hai người. “Tên của tôi là... Lô Nhật Bách”

Trước khi đi, ông cụ cho biết tên, Tiêu Hào biết chắc chắn là tên giả, chỉ là một danh hiệu mà thôi.

Rất nhanh, bốn người đeo mặt nạ đi tới, khí tức trên người bốn người đều vô cùng cường đại, tất cả đều là cường giả Kim Đan.

Ông cụ hạ lệnh, bảo bốn người đưa Tiêu Hào và Đỗ Thanh Như tới nơi an toàn.

Tiêu Hào cười nói: “Vậy tôi cảm ơn các vị đã hộ tống.”

Kế tiếp bốn người đeo mặt nạ dẫn theo Tiêu Hào và Đỗ Thanh Như rời khỏi du thuyền, đi tới một du thuyền loại nhỏ.

Tiêu Hào nói với bốn người, đưa hai người tới cảng là được. Du thuyền nhanh chóng lao nhanh trên mặt biển, biển mất trong đêm đen mờ mịt.

Tiêu Hào và Đỗ Thanh Như mới rời khỏi du thuyền, ở sâu trong khoang thuyền du thuyền, ở căn phòng Tiêu Hào mới vào, một người phụ nữ đeo mặt nạ tiến vào.

Người phụ nữ ngồi xuống trước mặt ông cụ kia, đúng là vị trí Tiêu Hào mới ngồi.

Trên vị trí còn lưu lại khí tức của Tiêu Hào, cùng với nhiệt độ của anh.

Ông cụ đeo mặt nạ lên một lần nữa, ông ta nhìn người phụ nữ trước mặt, nói: “Thân phận của số mười tám cô cũng thấy rồi đấy, người của Thiên Địa Môn”

Lúc trước ông cụ nói chuyện với Tiêu Hào, người phụ nữ vẫn luôn ẩn nấp ở phòng bên cạnh, cô ta muốn biết thân phận của Tiêu Hào.

Người phụ nữ lại nói: “Người của Thiên Địa Môn sao? Anh ta nói là người của Thiên Địa Môn, chẳng lẽ ông tin tưởng anh ta là người của Thiên Địa Môn? Anh ta hoàn toàn không cần phải tháo mặt nạ ra, nhưng anh ta lại tháo ra, vì sao anh ta phải làm như vậy?”

Ông cụ có chút nghĩ mãi không ra, vì hành động vừa rồi của Tiêu Hào quá trực tiếp, ông ta nói muốn biết thân phận của Tiêu Hào, hai người trao đổi thân phận, sau đó

Tiêu Hào cởi mặt nạ ra, ông cụ kia chỉ có thể cởi mặt nạ ra. Ông cụ nói: “Người của Thiên Địa Môn không sợ hãi nơi nào, nhìn phong cách làm việc của Thiên Địa Môn là biết vô cùng đặc biệt. “Số mười tám này làm việc quỷ dị bán đấu giá năm bảo vật, bây giờ để lộ gương mặt, cũng không có gì kỳ lạ” “Cô cũng thấy rồi đấy, dung mạo của cậu ta là thật, cậu ta không sợ bị lộ thân phận, nói lên không sợ Hồn Điện chúng tôi.” "Có lẽ cậu ta đã sớm biết buổi đấu giá là của Hồn Điện chúng tôi, bởi vì khi tôi nói ra thân phận, vẻ mặt cậu ta không có một chút thay đổi, không có một chút thay đổi nào”

Người phụ nữ nói: “Tôi muốn Hồn Điện các ông điều tra tất cả thông tin về người đàn ông số mười tám này, tôi phải biết rốt cuộc anh ta là ai, tên của anh ta, tin tức của anh ta, toàn bộ về anh ta.

Người phụ nữ muốn điều tra Tiêu Hào, vào buổi đầu giá ngày hôm nay, cô ta bị Tiêu Hào áp chế, không mua được thứ cô ta cần, thua thất bại thảm hại.

Cô ta lớn như vậy, chưa từng chịu nhục như thế, cũng không bị người ta ép buộc, trào phúng như vậy, thậm chí còn nhục nhã.

Nhớ tới những thứ này, trong lòng người phụ nữ tràn ngập tức giận.

Đương nhiên trong lòng người phụ nữ còn có dự định khác, Tiêu Hào có tiền như vậy, tài lực hùng hậu, tuyệt đối vượt qua gia tộc bọn họ.

Nếu liên thủ với lão đại như vậy, sau này mình làm việc sẽ thuận lợi hơn nhiều, tài chính của gia tộc thỉnh thoảng xuất hiện vấn đề nhỏ, cũng sẽ nhanh chóng được bù lại.

Ông cụ nói: "Số mười tám và người phụ nữ bên cạnh cậu ta hành động bí mật, hơn một tiếng trước, khi số mười tám mua được hai bảo vật, chúng tôi cũng đã điều tra quỹ tích di chuyển của số mười tám.” “Chúng tôi tra được thông tin căn bản không có tác dụng, mới đầu khi hai người tiếp xúc với nhân viên công tác của chúng tôi, đã đeo mặt nạ khác “Vé vào của bọn họ là mua ngầm ở trên mạng, cũng không có bất cứ thông tin gì Cập nhật chương mới* nhất tại Truyện88.vip

Người phụ nữ cảm thấy hơi kỳ lạ: “Ông là nói khi số mười tám và người phụ nữ này tới đã chuẩn bị đầy đủ, tôi còn tưởng Hồn Điện các ông biết tất cả thông tin của khách, hóa ra cũng có lúc không điều tra ra thân phận của khách.

Ông cụ cười nói: “Hồn Điện chỉ chú ý nhân vật lớn trong thế lực lớn, giống như nhân vật lớn như cô đây, chúng tôi chắc chắn sẽ chú ý nhiều, mà đối với những người mua vé ở chợ đêm, những nhân vật nhỏ này, bình thường chúng tôi không điều tra. “Khách ở nơi này có hơn phân nửa chúng tôi không biết thông tin, người biết thông tin đều là khách quen ở chỗ chúng tôi.” “Số mười tám và người phụ nữ này đã rời khỏi du thuyền, buổi đấu giá cũng kết thúc, chúng tôi sẽ không xâm nhập điều tra, chuyện này vô cùng xin lỗi.”

Giọng nói của người phụ nữ lạnh xuống: “Nếu Hồn Điện các ông không làm được, vậy tôi tự mình làm, bây giờ nói cho tôi biết số mười tám đi đâu? Tôi phải biết du thuyền của các ông chở bọn họ đi nơi nào” “Tôi sẽ tự mình hỏi anh ta, rốt cuộc anh ta là ai!”

Ông cụ vô cùng bất đắc dĩ: "Quy tắc của Hồn Điện chúng tôi, hộ tống bọn họ tới nơi an toàn, nếu cô tìm bọn họ gây phiền phức, chuyện này sẽ có ảnh hưởng không tốt tới Hồn Điện chúng tôi.

Người phụ nữ nói: “Đương nhiên là tôi sẽ không phá hoại quy tắc của Hồn Điện các ông, thực ra rất đơn giản, người của các ông hộ tống anh ta tới nơi an toàn xong, đợi người của các ông rút lui hết, số mười tám xảy ra chuyện gì, cũng không liên quan tới các ông?” “Chuyện này.” Ông cụ nhìn vẫn hơi khó xử, nhưng mà ông ta nghĩ một lát vẫn đồng ý: “Vậy được rồi, cô đã muốn làm, vậy thì tôi sẽ nói cho cô biết bọn họ đi đâu.”

Ông cụ lập tức gọi điện thoại, hỏi người trên du thuyền địa điểm số mười tám đi.

Rất nhanh ông cụ nhận được đáp án, nói cho người phụ nữ: “Số mười tám đi tới cảng số chín của Bình Châu, số mười tám yêu cầu người của chúng tôi đưa bọn họ tới đó."

Người phụ nữ cười: “Cảm ơn.

Người phụ nữ cũng rời khỏi du thuyền, trên du thuyền rất nhiều khách cũng lục tục rời đi, người của Hồn Điện phải du thuyền đưa toàn bộ khách quý trở về.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK