Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Độc Cô Lão Nhân nói: "Ngài không cần khách khí đâu, đây chỉ là chuyện nhỏ thôi, bây giờ tôi trở về lấy thuốc."

Vì thế, Độc Cô Lão Nhân và Thượng Quan Linh Nguyệt cáo từ rời đi, trở về lấy thuốc.

Tiêu Hào ở trong khách sạn.

Tiêu Hào đã sớm bảo vợ chồng Liễu Kiến Quốc trở về, còn phải người xóa một phần trí nhớ của bọn họ, không để bọn họ lo lắng chuyện của Liễu Nguyệt Hân.

Thất Sát cũng mang theo người của nhà họ Bạch rời đi, chuyện còn lại bọn họ không giúp được gì.

Ba người Thanh Long, Huyền Vũ, Bạch Hổ cũng lần lượt rời đi, bọn họ còn có việc khác phải làm.

Băng Sương còn phải xử lý rất nhiều chuyện phía sau hiện trường hôn lễ hôm nay, Tiêu Hào cũng bảo Liệt Diễm mang Hạ Tử Thanh rời đi.

Chu Tước mang theo Đỗ Thanh Như, Bạch Ái Linh, Trương Mạn, còn có Khả Như đi núi Bàn Long trước.

Ngoài Ninh Khinh Vân ra, Tiêu Hào đều bảo những người khác rời đi, bởi vì những người khác đều không giúp được gì.

Sau khi mọi người rời đi, Tiêu Hào mới đem biện pháp chữa trị sư phụ vừa nói nói cho Ninh Khinh Vân.

Sau khi Ninh Khinh Vân nghe xong quyết định của Tiêu Hào, nói: "Lần này tôi sẽ giúp anh điều tra toàn diện chuyện này, nhưng mà, anh muốn tìm huyết mạch Yêu Hoàng, thật sự quá khó rồi." Truy cập truyenapp.com để đọc truyện hay mỗi ngày

Trong mắt Tiêu Hào mang theo vẻ kiên quyết: "Cho dù khó nữa, tôi cũng phải đi tìm."

Hôm nay, vốn dĩ là ngày Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân hạnh phúc nhất, anh muốn vì Liễu Nguyệt Hân mà tổ chức một buổi hôn lễ vạn người ngưỡng mộ, để Liễu Nguyệt Hân trở thành cô gái hạnh phúc nhất thế giới.

Hơn nữa, Tiêu Hào đồng ý với Liễu Nguyệt Hân, sau khi kết hôn, cùng cô ấy ở một chỗ, sống những này tháng bình thường thản nhiên, sinh con dạy cái, không để ý đến chuyện giới tu võ nữa.

Nhưng mà, Liễu Nguyệt Hân lại xảy ra chuyện.

Tiêu Hào căm thù chính mình, bản thân là một thế hệ đế vương, vậy mà bảo vệ không nổi người phụ nữ của mình.

Tiêu Hào ngồi bên giường, nhìn Liễu Nguyệt Hân mặc váy cưới, nhìn vòng cổ Thâm Hải Lam trước ngực cô ấy, trong lòng chua xót không thôi.

"Xin lỗi, Nguyệt Hân, là anh hại em trở thành như vậy."

Ninh Khinh Vân đi tới, nói: "Tiêu Hào, không cần quá khổ sở, anh cùng tôi liên thủ, không có chuyện chúng ta không làm được."

"Nguyệt Hân nhất định sẽ tốt lên thôi."

Tiêu Hào tin tưởng Ninh Khinh Vân, nhưng mà, anh chưa từng bất lực như vậy bao giờ. Bởi vì trong lòng anh Liễu Nguyệt Hân quá quan trọng!

Tiêu Hào thân là để vương, vẫn luôn không gì không thể làm được, nhưng mà Liễu Nguyệt Hân xảy ra chuyện, anh oán trách chính mình, thậm chí hận bản thân mình.

Anh tình nguyện chính mình mới là người gặp chuyện.

Ninh Khinh Vân an ủi Tiêu Hào một hồi, sau đó giúp Liễu Nguyệt Hân cởi váy cưới, giúp cô thay một áo ngủ thoải mái.

Hai người ở bên Liễu Nguyệt Hân.

Hai người Độc Cô Lão Nhân và Thượng Quan Linh Nguyệt sau khi rời khỏi khách sạn, lập tức đi Bình Châu.

Trong mắt Độc Cô Lão Nhân mang theo một tia vô cùng hưng phấn!

Lần này hành trình đi thành Đế Nam, ông ta là người thắng lớn nhất Cuối cùng cũng lấy được huyết mạch Cửu Âm tới tay rồi!

Trước khi chưa rời khỏi thành Đế Nam, Độc Cô Lão Nhân nhất định phải khiêm tốn, cái gì cũng không nói, sợ tai vách mạch rừng, thậm chí ông ta cũng không trao đổi với Trùng vương trong cơ thể.

Hai người lập tức ngồi máy bay đi Bình Châu, sau khi đến Bình Châu, Thượng Quan Linh Nguyệt và Độc Cô Lão Nhân lái xe lên núi Ngũ Trượng cách nhà họ Bạch không xa.

Ô tô dừng ở giữa sườn núi trong rừng, hai người đi bộ lên núi, nơi này hoang vu hẻo lánh, xung quanh không có người.

Hai người men theo con đường nhỏ đi xuống dưới một ngọn núi nho nhỏ, ngọn núi có hơn sáu mươi mét, vung quanh đều là vách đá, tay chân của Độc Cô Lão Nhân và Thượng Quan Linh Nguyệt giống như xúc tu vậy, trực tiếp bám lên vách đá, nhanh chóng leo lên.

Vách đá hơn sáu mươi mét, hai người giống như đang giảm trên đất bằng, sau một phút, hai người đã lên đến đỉnh ngọn núi.

Cách đó không xa, đó là hang động hai người sống và căn cứ nuôi dưỡng trùng độc.

Hai người về tới nhà, Độc Cô Lão Nhân cuối cùng cùng phát tác, ngửa mặt lên trời thét dài.

"Ha ha ha ha ha!"

"Hơn hai mươi năm rồi, chính xác là hai mươi bảy năm, vì huyết mạch Cửu Âm, tôi đã chờ đủ hai mươi bảy năm, hôm nay cuối cùng cũng thành công rồi! Không bao lâu nữa, tất cả lực lượng của tôi đều sẽ khôi phục!"

"Chờ sau khi lực lượng của tôi khôi phục, tất cả những thế lực năm đó hủy diệt Cửu Âm Môn, các người đều chờ đó cho tôi, tôi sẽ từng bước từng bước tìm ra các người, đem toàn bộ các người giết chết!" Truy cập truyenapp.com để đọc truyện hay mỗi ngày

"Chúc mừng sư phụ, chúc mừng sư phụ!" Thượng Quan Linh Nguyệt cũng vô cùng kích động, cô ta biết sư phụ mấy năm nay bồi dưỡng người có huyết mạch Cửu Âm, đã trả giá quá nhiều rồi, gần như là trả giá bằng tâm huyết cả một đời.

Lần này cuối cùng cũng thành công rồi, từ tận đáy lòng Thượng Quan Linh Nguyệt cũng vì sư phụ vui mừng, có huyết mạch Cửu Âm, thương thế và công lực của sư phụ có thể hồi phục rồi.

Lúc này Trùng vương trong cơ thể Độc Cô Lão Nhân mở miệng, Trùng vương từ trong cơ thể Độc Cô Lão Nhân bò ra, biến thành một con sâu to bằng bàn tay, giống như một con côn trùng bình thường vậy, phía trước là hai cái xúc tua lớn, nhìn qua tương đối ngốc.

Chính là Trùng vương có chút ngốc trước mắt này đã lấy đi huyết mạch Cửu Âm trong cơ thể của Liễu Nguyệt Hân, Trùng vương có thể biến hình, tùy to tùy nhỏ, có thể biến mắt thường không thể thấy, cũng có thể biến thành quái vật to lớn.

Trùng vương mở miệng ra, hé ra lại khép vào, vô cùng kỳ dị, miệng phát ra tiếng người, giọng nói khàn khàn: "Chủ nhân, trước đó tôi lấy đi huyết mạch trong cơ thể của Liễu Nguyệt Hân, tuyệt đối có thể trong giây lát giết chết cô ta, Liễu Nguyệt Hân mất đi tất cả huyết mạch sẽ biến thành một cái xác khô, tuyệt đối không cứu sống được!"

"Nhưng mà huyết mạch của tên Tiêu Hào này vậy mà lại có thể duy trì tính mạng cho Liễu Nguyệt Hân! Cái này quả thật là không thể tưởng tượng nổi!"

Cảm xúc của Trùng vương có chút kích động.

Thượng Quan Linh Nguyệt nói: "Trước đó ở nhà họ Bạch, thần y đại nhân đã từng nói, ông ta cứu Tiêu Hào, Tiêu Hào là huyết mạch Cửu Dương, âm dương tương sinh, cũng chỉ có huyết mạch Cửu Dương mới có thể duy trì tính mạng cho huyết mạch Cửu Âm.

"Cho nên, Tiêu Hào mới cứu được


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK