Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Chương 41: Sự thật đáng sợ
"Đừng giết tôi, tôi cái gì cũng sẽ không nói!" "Các người đừng giết tôi, đừng giết tôi..." Đột nhiên, Thái Lệ Quyên vẻ mặt hoảng sợ, liên tục lùi về phía sau, lùi vào góc tường, ôm đầu, run bần bật.
Tiêu Hào đi đến, từ trong túi anh mang theo lấy ra một hộp thuốc nhỏ, lấy ra một loạt ngân châm.
Tiêu Hào dùng cồn theo thứ tự khử độc mấy cây ngân châm. "Băng Sương, ấn đầu cô ta lại, tôi phải kích thích dây thần kinh phế vị của cô ta, huyệt bách hội, cô ta sẽ tạm thời khôi phục tỉnh táo."
Băng Sương khống chế đầu Thái Lệ Quyên,
Tiêu Hào chẩn đoán chính xác huyệt vị, chọn đúng thời cơ, một châm đâm về hướng huyệt bách hội trên đỉnh đầu
Sau khi châm đâm vào, Tiêu Hào cầm lấy đầu kim, nhẹ nhàng vân về.
Thái Lệ Quyên lạnh run ngẩng đầu lên, thần sắc khôi phục rất nhanh.
Tiêu Hào lại lấy ra bốn cái ngân châm, lần lượt đâm vào dũng tuyền lòng bàn chân, cẳng chân 3 lượt, huyệt đàm trung ở ngực. "Khụ khụ khụ!"
Thái Lệ Quyên liên tục ho khan vài tiếng, phun ra một ngụm đờm có máu đen. "Nước!"
Băng Sương bưng một chén nước tới. Tiêu Hào lấy ra một viên thuốc từ trong hộp đưa cho Thái Lệ Quyên uống.
Thái Lệ Quyên thần sắc phờ phạc dần dần khôi phục, ánh mắt đục ngầu cũng bắt đầu có ánh sáng.
Băng Sương nói: "Nam đế, y thuật của anh, có thể chữa khỏi bệnh bất trị này?"
Tiêu Hào nói: "Phải trị tận gốc, còn phải trị liệu mấy đợt nữa, trước mắt chỉ có thể làm cho cô ta tạm thời tỉnh táo."
Y thuật trên toàn thế giới này, có hai cái thần thoại bất bại, thần y và thánh y
Nam đế y thuật hơn người, đúng là một trong hai loại, thần y
Với anh ta mà nói, không có bệnh không thể tri!
Nhưng mà Tiêu Hào rất ít khi ra tay chữa bệnh, cũng rất ít người biết được thân phận thần y của anh.
Anh từng có cơ duyên chữa bệnh cho nữ hoàng Anh Quốc, từng chữa bệnh cho mấy công tước công chúa của vài quốc gia.
Vài phút sau, Thái Lệ Quyên hoàn toàn khối phục bình thường, cô ta trước tiên thích ứng hoàn cảnh bốn phía, thần kinh căng thẳng, sắc mặt khẩn trương, dần dần trong lòng mới dần bình tĩnh trở lại. Cô ta nhìn Tiêu Hào, lòng có chút áy náy, không biết nên đối mặt như thế nào, mạnh mẽ rơi lê.
Cô ta tưởng Tiêu Hào đã sớm chết, nghĩ đến Liễu Nguyệt Hân gả cho người khác, sau khi nói một số chuyện mới biết được Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân vẫn còn ở bên nhau.
Tiêu Hào cất giọng ôn hòa: "Lệ Quyên, cô là bạn thân nhất của Nguyệt Hân, sau này, cô thế mà lại vu hãm tôi." "Nói cho tôi biết tình hình thực tế ngay lúc đó đi." "Anh... Anh không trách tôi sao?" Lúc trước, Thái Lệ Quyên một mực chắc chắn Tiêu Hào cưỡng hiếp mình, nhưng hôm nay Tiêu Hào không có nửa điểm ý tứ trách tội cô ta. Tiêu Hào nói: "Tôi biết là cô cũng bị người hại, bất đắc dĩ, lúc đầu là cũng từng hận cô, hiện tại, một chút cũng không hận." "Nói cho tôi biết, người phía sau là ai?" Truyện88.net website cập nhật truyện nhanh nhất
Thái Lệ Quyên trên mặt xuất hiện vẻ hoảng sợ: "Tiêu Hào, anh đừng hỏi có được không?" "Người phía sau, anh không đấu lại được." "Hơn nữa...anh căn bản là không nên biết đáp án, anh biết rồi... cũng sẽ không tiếp thu được." "Nguyệt Hân sợ là càng không tiếp thu được. "Anh cùng Nguyệt Hân ở bên nhau chính là sống vui vẻ qua ngày tháng, tôi không muốn nhìn thấy hai người xa nhau."
Tiêu Hào nghe vậy, thần sắc biến đổi. "Vốn dĩ, tôi không biết, hiện tại... tôi đã biết rồi." Băng Sương bên cạnh ngẩn ra, cũng đoán được: "Chẳng lẽ là...nhà họ Liễu?"
Thái Lệ Quyên vẻ mặt hoảng sợ: "Các người... các người làm sao mà biết được..."
Tiêu Hào hít sâu một hơi, trong mắt cực kỳ căm hận: "Người có khả năng không phải hung thủ nhất, thường chính là hung thủ!" "Biến cố nhà họ Tiêu năm đó, rất nhiều tài sản nhà họ Tiêu không biết đi đâu, đương nhiên chính là bị người ta chiếm đoạt!" "Nếu có người muốn hại nhà họ Tiêu, sau khi gây án, ai cũng sẽ không hoài nghi đến nhà họ Liễu!" "Bởi vì lúc ấy, tôi với Liễu Nguyệt Hân mới kết hôn được mười ngày, nhà họ Liễu và nhà họ Tiêu là thông gia!"
Băng Sương sắc mặt cũng là cực kỳ khó coi: "Năm đó thương hội nhà họ Tiêu, nhà họ Liễu nịnh bợ đều không kịp, anh cùng Liễu Nguyệt Hân kết hồn, đã muốn quan hệ thống gia, vì sao nhà họ Liễu vẫn muốn đối phó nhà họ Tiêu?" "Vì cái gì phải mạo hiểm lớn như vậy?"
Tiêu Hào giải thích nói: "Bố tôi thân là hội trưởng thương hội, thái độ làm người chính trực, làm việc mạnh mẽ vang dội, lúc ấy có rất nhiều thế lực muốn chen lấn gia nhập thương hội nhà họ Tiêu, nhà họ Liễu là thứ nhất." "Thương hội nhà họ Tiêu sừng sững nhiều năm, nhưng vẫn không có chỗ cho nhà họ Liễu nhỏ nhoi, công trình hạng mục nhà họ Liễu thiếu cần thiếu lạng, không tuân thủ chất lượng, tư chất không đủ, cho dù hai nhà chúng tôi thông gia, bố tôi cũng sẽ không cho nhà họ Liễu tiến vào thương hội. "Tôi nhớ rõ ràng, lúc ấy bố tôi cùng ông cụ Liễu cãi nhau một trận, tính tình của bố tôi, đương nhiên là chỉ trích cay đẳng ông cụ Liễu" "Còn nữa, tôi và Liễu Nguyệt Hân kết hôn, là bởi chúng tôi yêu nhau, liên hôn, chỉ là cho người ngoài nhìn thôi."
Băng Sương phụ trách bàn việc ba thành phố, gần đây kiểm tra nhiều khu vực thế lực trong ba thành, toàn lực điều tra việc nhà họ Tiêu diệt vong. "Nhà họ Liễu vài năm nay phát triển phí thường nhanh, còn có, nhà họ Trương, nhà họ Đường, đều có một ít tài chính không rõ ràng ở nước ngoài rót vào." "Mà số tài chính đó, ở ngân hàng Thụy sĩ, người bình thường không với đến, nhưng không làm khó được Huyền Vũ dưới trướng anh" "Huyền Vũ vừa mới tra được, người nắm giữ tài chính, là một người phụ nữ ở nước Lạc Mễ, mà sau lưng người phụ nữ này, cô ta kết giao mật thiết với một tên đàn ông." "Người đàn ông này..." Đọc truyện mới nhất tại Tru yện88.net
Băng Sương nói bên tên Tiêu Hào: "Liễu Kiến
Hưng!"
Những tin tức này quá quan trọng rồi! Chân tướng dần dần trồi lên mặt nước.
Nhà họ Liễu, nhà họ Trương, nhà họ Đường ba nhà phát triển nhanh nhất, nhất định là bọn họ chiếm đoạt tài sản của nhà họ Tiêu!
Nhà họ Trương chiếm lấy tổ trạch nhà họ Tiêu, rất nhiều sản nghiệp của nhà họ Tiêu đã đổi chủ, trên danh nghĩa nhà họ Trương.
Liễu Kiến Phong cưới con gái của chủ nhân nhà họ Đường.
Nhà họ Đường trực tiếp từ tầng lớp tam lưu tiến vào gia tộc nhị lưu, thậm chí có thể so sánh với nhà họ Lương.
Tất cả điều này, đều cần một lượng tài chính vô cùng to lớn duy trì. "Thái Lệ Quyên, nói cho tôi biết, năm đó người sai sử cô, có phải Liễu Kiến Hưng hay không?"
Nước mắt Thái Lệ Quyên lại trào ra :"Tôi chỉ biết... lúc trước Liễu Kiến Hưng sai tôi hãm hại anh..."
Năm đó nhà họ Tiêu xảy ra hỏa hoạn, Tiêu Hào cùng Liễu Nguyệt Hân vừa kết hôn vài ngày, hưởng tuần trăng mật ở nơi khác.
Tiêu Hào sau khi biết trong nhà gặp chuyện không may, lập tức trở về, cùng người nhà âm dương cách biệt.
Tiêu Hào không khống chế được lệ rơi đầy mặt.
Buổi tối hôm đó, Liễu Nguyệt Hân cùng Tiêu Hào uống rượu, Thái Lệ Quyên cũng ở đó.
Sau đó Tiêu Hào uống rượu say, cái gì cũng không biết, đợi đến khi anh tỉnh lại, lại ngủ cùng Thái Lệ Quyên.
Hai người thân thể trần truồng, bị chụp ảnh, Thái Lệ Quyên một mực chắc chắn Tiêu Hào cưỡng hiếp cô ta, Tiêu Hào vào tù.
Thái Lệ Quyên nói: "Sau khi anh vào tù, nhà họ Liễu muốn giết tôi bịp miệng, lấy lý do tinh thần bị tổn thương, đưa tôi vào viện tâm thần, mới làm cho án tù càng thêm chân thật!" "Ở bệnh viện tâm thần, bọn họ vẫn tiêm cho tôi một loại thuốc, làm cho tôi thật sự bị bệnh tâm thần, đầu óc không tỉnh táo, mơ mơ màng màng....
Người phía sau màn, quả là thủ đoạn độc ác.
Sau khi Tiêu Hào vào tù, vài người trong tù bị mua chuộc muốn lấy mạng Tiêu Hào, nhưng Tiêu Hào được tổ chức đặc công bí mật Kỳ Hạ coi trọng, mang đi!
Bằng không, Tiêu Hào đã sớm bỏ mạng trong ngục.
Tiêu Hào trong lòng ngập tràn hận ý.
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK