Chương 355: Bàn bạc kỹ hơn
Mười mấy người này là người của Thế Nhật đường nhà họ Đỗ.
Hai người Đỗ Bá Đặng đổ mồ hôi lạnh đầy đầu. Chuyện bọn họ giết người nhà họ Uông là tuyệt mật, sao người trong gia tộc lại biết?
Tại sao lại truyền đến tai gia chủ?
Người Long tổ còn tra được nữa!
Tại sao lại xảy ra chuyện như vậy? Người của Thế Nhật đường bắt hai người lại. “Thả tôi ra!” “Tôi không phục!” “Hai anh em chúng tôi đã làm việc cho nhà họ Đỗ nhiều năm, trung thành tuyệt đối, các người lại muốn phạt chúng tôi!” “Chúng tôi muốn gặp gia chủ!”
Trên mặt hai người Đỗ Bá Đặng và Đỗ Văn Sáng tràn đầy không cam lòng, phẫn hận!
Hai người cũng được coi là cường giả cấp cao trong nhà họ Đỗ, thậm chí còn chưa thấy mặt gia chủ đã bị bắt đi, bọn họ không phục. Nhưng đối với sự đuổi bắt của Thế Nhật đường, bọn họ chỉ có thể nói không tuân theo ngoài miệng, không dám ra tay chống lại.
Người cầm đầu Thế Nhật đường mở điện thoại ra, bật một đoạn video. “Các anh tự xem đi!”
Trong video là cảnh hai người giết người. Gọn gàng mà linh hoạt, giết Uông Mạc, Uông Hùng và Uống Viết Long.
Sau đó, hai người bọn họ xoá toàn bộ dấu vết giết người, bỏ đi với nụ cười lạnh âm độc.
Sắc mặt hai người đều trắng bệch ngay tức khắc! Có người chụp lén, mà hình ảnh còn rất rõ ràng! Người cầm đầu lạnh lùng nói: “Nhà họ Uông là đồng bạn hợp tác với chúng ta, các người nhiệm vụ lần này, là nghe theo sắp xếp của gia chủ Uông, giết chết Tiêu Hào” “Nhưng các anh chẳng những không giết Tiêu Hào, ngược lại giết đồng bạn hợp tác với nhà họ Đỗ. “Bây giờ đã làm lớn chuyện, nhà họ Đỗ chúng ta rất xấu hổ” “Người Long tổ đang điều tra chuyện này, hai người các anh chỉ có một đường chết!”
Lúc này, Đỗ Bá Đặng và Đỗ Văn Sáng mới hiểu được, Tiêu Hào phải bọn họ ra ngoài giết người, âm thầm quay video, giám sát mọi hành động của bọn họ.
Sau đó tiết lộ video bọn họ giết người, thậm chí liên hệ với người Long tổ để điều tra.
Âu Dương Kiến Đình là người Long tổ “Cạm bẫy, đây là cạm bẫy của Tiêu Hào!” “Chẳng trách Tiêu Hào lại sảng khoái thả chúng ta đi như vậy, anh ta đang mượn đao giết người. “Tiêu Hào, Tiêu Hào đáng chết!” “Thả chúng tôi ra, chúng tôi là người bị hại... “Gia chủ, tôi muốn gặp gia chủ!” “Cho chúng tôi một cơ hội...
Hai người đau khổ xin tha, bọn họ bị Tiêu Hào đùa giỡn, Tiêu Hào hoàn toàn lợi dụng bọn họ l
Tiêu Hào thả bọn họ đi, bởi vì anh biết bọn họ trở về cũng chỉ là một đường chết!
Hai người bị người Thế Nhật đường kéo đi.
Thứ đang chờ bọn họ là hình phạt tàn khốc.
Lầu ba biệt thự, trên ban công. Một người đàn ông trung niên sắc mặt uy nghiêm đứng chắp tay, ánh mắt lạnh lùng vẫn luôn nhìn xuống dưới lầu. Lúc này, một cô gái xinh đẹp vóc người thon dài đi tới bên cạnh người trung niên. “Bố.” Người đẹp nhìn Đỗ Bá Đặng và Đỗ Văn Sáng bị bắt đi, nói: “Bố định xử lý chuyện này như thế nào”
Trong mắt người trung niên lộ ra lạnh lẽo: “Giết người thì đền mạng, giết chết hai tên vô dụng này, cho Long tổ một câu trả lời. “Bình ổn mọi chuyện lại.”
Người trung niên chính là gia chủ nhà họ Đỗ, Đỗ Bình
Yên.
Người đẹp là em gái Đỗ Kỳ Phong, Đỗ Thanh Như. Đỗ Thanh Như khẽ thở dài, hai người này là cường giả nhà họ Đỗ, cứ như vậy mà chết thì rất đáng tiếc.
Nhưng để ăn nói với Long tổ, ăn nói với người đã khuất, nhất định phải có người gánh chịu trách nhiệm. “Bố, bước kế tiếp chúng ta nên đối phó với Tiêu Hào như thế nào?”
Đỗ Bình Yên giương mắt nhìn về phương xa, nói: “Án binh bất động, bàn bạc kỹ hơn. Đỗ Thanh Như không hiểu, cô ta còn tưởng rằng gia tộc sẽ phải người mạnh hơn đi giết Tiêu Hào. “Bố, Tiêu Hào giết anh hai, lại lợi dụng người của nhà họ Đỗ chúng ta, còn lợi dụng Long tổ để chèn ép nhà họ Đỗ chúng ta.” "Không giết Tiêu Hào, chúng ta phải ăn nói với anh hai làm sao đây?” “Hơn nữa, nhà họ Đỗ chúng ta còn mặt mũi nào mà tồn tại?”
Sao Đỗ Bình Yên lại không muốn giết Tiêu Hào chứ, ông ta muốn tự tay xé Tiêu Hào ra thành từng mảnh.
Nhưng mà ông ta có điều kiêng dè. “Kỳ Phong thân thiết với Uông Giang Cần của thành Đế Nam, Uộng Giang Cần có quan hệ nhất định với cậu chủ nhà họ Tần ở Kinh Đô. “Mọi chuyện đã đi đến bước này, chẳng lẽ con còn không nhìn rõ?” “Là cậu chủ nhà họ Tần muốn giết Tiêu Hào!” “Chúng ta đều đã xem tài liệu chi tiết về Tiêu Hào "Không cần biết đối thủ hay kẻ địch của Tiêu Hào là ai,
Tiêu Hào đều chưa từng thất bại” “Thực lực mà Tiêu Hào bộc lộ ra ngoài ngày một mạnh mẽ, bối cảnh của anh ta dần dần lớn mạnh hơn. "Để đối phó với Tiêu Hào, tất nhiên người nhà họ Trần sẽ có hành động, cho nên chúng ta không thể nóng vội, hành sự tùy theo hoàn cảnh”
Tất nhiên Đỗ Thanh Như cũng hiểu những đạo lý này, nhưng cô ta muốn báo thù cho anh hai.
Cô ta không muốn kéo dài nữa.
Cô ta biết Tiêu Hào rất mạnh, nhưng có mạnh hơn nữa cũng chỉ là một người nho nhỏ trong thành Đế Nam.
Bất kể nhà họ Tần và Tiêu Hào có thù hận gì, Đỗ Thanh Như đều không muốn biết.
Cô ta không tin Tiêu Hào có ba đầu sáu tay, cô ta cho rằng, chỉ cần phải người càng mạnh hơn thì chắc chắn có thể giết chết Tiêu Hào. “Bố, con biết bố lo rằng Tiêu Hào quá mạnh, nếu chúng ta phải người đi thì chỉ sợ sẽ thất bại lần nữa. “Nhưng mà ông nội là cấp chín Huyền Thông, chỉ cần ông nội ra tay, tuyệt đối có thể giết chết Tiêu Hào. “Giết Tiêu Hào chẳng những có thể báo thù, chúng ta còn có thể tạo mối quan hệ tốt với cậu chủ Tần.” Trước đó Đỗ Bình Yên cũng nghĩ giống như kế hoạch của con gái, nhưng ông ta không muốn hành động nhanh như vậy. Có thể trèo cao lên nhà họ Tần ở Kinh Đô tất nhiên là chuyện tốt, nhưng trong lòng ông ta cũng hiểu rõ, dưới tình huống bình thường, lợi ích và nguy hiểm luôn đi đôi với nhau. Cập nhật nhanh nhất trê*n Truyện88.vip
Không phải ai cũng đi lên chiếc thuyền lớn nhà họ Tần được. “Thanh Như, anh của con đã gặp nạn rồi, sau này, con chính là người thừa kế nhà họ Đỗ chúng ta. "Làm chuyện gì nhất định phải bình tĩnh, anh của con gặp nạn cũng có liên quan đến tính cách của nó.” “Ăn ở ngang ngược, không coi ai ra gì... Mới chọc tới người không nên chọc.” “Có rất nhiều người muốn lấy mạng Tiêu Hào, bên ta hãy xem trước các thế lực khác sẽ hành động như thế nào” “Chúng ta tạm thời không cần phải gấp gáp, cần bàn bạc kỹ hơn, hành sự tùy theo hoàn cảnh”
Đỗ Bình Yên ra quyết định, vô cùng bình tĩnh, lấy đại cục làm trọng, đi mỗi một bước đều cẩn thận từng li từng tí.
Đỗ Thanh Như khuyên bố mình lần nữa: “Bố, cái chết của anh hai khiến mọi người trong gia tộc đều bàng hoàng, hiện tại người báo thù cho anh hai lại gây ra chuyện lớn như vậy, hiện tại không giết Tiêu Hào, e rằng người trong tộc sẽ có ý kiến rất lớn.” “Bố, để ông nội ra tay đi, nhất định có thể thành công” Đỗ Bình Yên lạnh mặt. “Thanh Như, con phải rõ ràng, nhà họ Đỗ chúng ta có được địa vị như hôm nay, ông cụ có vai trò rất quan trọng. “Ông cụ là căn cơ của nhà họ Đỗ chúng ta, sở dĩ chúng ta ở Bình Châu lâu ngày không suy yếu, là vì thực lực của ông cụ!” “Trừ phi gặp được chuyện liên quan đến sự tồn vong của gia tộc, ông cụ mới có thể ra tay, bất cứ chuyện gì khác ông cụ đều không thể động vào "Chuyện này bố đã quyết định rồi, không phải bàn lại nữa. “Con nhớ kỹ cho bố, ông cụ đang bế quan, tuyệt đối không thể nói cho ông cụ về việc anh của con gặp chuyện!”
Đỗ Thanh Như thấy bố bắt đầu tức giận, không dám nói chuyện này nữa. Nếu gia tộc không xếp người đối phó với Tiêu Hào, chính cô ta sẽ nghĩ biện pháp, mau chóng báo thù cho anh hai.
Rạng sáng hôm sau, Đỗ Thanh Như đi tìm ông nội, cường giả bậc nhất nhà họ Đỗ, Đỗ Đình Khiêm.
Mấy năm nay Đỗ Đình Khiêm vẫn luôn bế quan ở ngọn núi phía sau gia tộc, thanh tu quả dục, cũng không hề hỏi chuyện gia tộc, bất kỳ ai đều không được quấy rầy.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK