Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi cúp điện thoại, Lương Thiếu Thu kiểm tra ổ khóa cửa phòng thêm một lần nữa, cửa sổ cũng khóa kín lại.

Ở phía sau cửa còn đặt thêm một cái ghế. Nếu như có người lặng lẽ không một tiếng động mở cửa ra thì nhất định cái ghế cũng sẽ truyền tới tiếng động.

Lương Thiếu Thu làm những thứ này, Tiêu Hào đều biết.

Tiêu Hào cũng không có đi ngăn cản.

Trải nghiệm của Lương Thiếu Thu còn quá ít. Anh ta có thể từ một vị con nha giàu quần là áo lụa rèn luyện thành bộ dạng như ngày hôm nay đã có thể coi như lột xác rất nhanh rồi.

Dục tốc thì bất đạt. Tiêu Hào đào tạo đồ đệ không có yêu cầu đặc biệt gì. Toàn bộ đều dựa theo tuần tự mà từ từ đi lên.

Thật ra thì sát thủ cũng sẽ không đến nhanh như vậy.

Quảng gia Dương mang theo linh thạch, mới đi trao đổi với sát thủ. Không nhận được hàng thì sát thủ sẽ không động thủ. Mời đọc truyện trên truyen88.vip

Tiêu Hào vừa mới nằm xuống không lâu thì Thanh Long gọi điện thoại tới.

“Chủ nhân, chuyện ngài muốn tôi điều tra tin tức của Vực chủ, tôi đã điều tra được.”

Điện thoại di động của Tiêu Hào nhận được một file văn kiện, chính là tài liện cặn kẽ về Vực chủ.

Tiêu Hào rất hài lòng nói: “Làm rất tốt. Cực khổ cho cậu rồi.”

Thanh Long nói: “Chủ nhân, xin ngài hãy giao chuyện lần này cho tôi xử lý. Nhất định tôi sẽ hoàn thành!”

Ngay thời điểm Tiêu Hào mới vừa xuống núi, chuyện đầu tiên anh làm chính là liên lạc với Thanh Long.

Sau khi Thanh Long biết chuyện phát sinh ở hang động Huyền Âm thì vô cùng tự trách muốn để cho Tiêu Hào trừng phạt.

Nhưng Tiêu Hào không có trừng phạt Thanh Long. Chuyện này cũng không phải là do Thanh Long làm sai mà là do Chu Uyễn Nhi làm việc quá mức độc ác.

Nam Đế phải xuống bốn đại thần tướng, còn được gọi là bốn đại sứ giả. Những năm này bọn họ đi theo Tiêu Hào làm bất kỳ chuyện cũng đều không phạm phải bất kỳ sai lầm nào.

Quả thật trong lòng Thanh Long có chút áy náy. Trước kia anh làm qua rất nhiều chuyện lớn kinh thiên động địa những cũng không có xảy ra bất kỳ vấn đề gì. Lần này chẳng qua chỉ là một chuyện cỏn con thì lại xảy ra vấn đề. Còn phải để Nam Đế ra tay giải quyết.

Cho nên, anh muốn đi ra ngoài giải quyết những hậu quả mà mình để lại.

Tiêu Hào cười nói: “Thanh Long, chút chuyện nhỏ như vậy cậu không nên để ở trong lòng. Toàn bộ chuyện này cứ để cho tôi xử lý. Tôi biết gần đây cậu bề bộn nhiều việc.”

“Cậu nên xử lý chuyện của cậu trước đi. Chu Tước ở bên người tôi. Có chuyện gì Chu Tước sẽ giúp tôi.”

Thanh Long nghe thấy Chu Tước được ở bên người Tiêu Hào thì vô cùng hâm mộ Chu Tước, có chút oán hận nói: “Chủ nhân, lúc nào thì ngài quay về vị trí cũ? Bốn người chúng tôi luôn muốn bầu bạn bên cạnh ngài.”

“Mặc dù cuộc sống hiện tại rất phong phú, nhưng tôi vẫn hay hoài niệm cuộc sống trước kia.”

Tiêu Hào hồi nào không hoài niệm cuộc sống trước kia, anh cùng bên trái Hữu hộ pháp tứ đại thần tướng chung một chỗ, đại sát tứ phương, bảo vệ quốc gia.

Tiêu Hào suy nghĩ một chút, nói: “Tôi không dám cho mọi người một câu cam đoan. Hiện tại Kỳ Hạ tứ hải thăng bình, quốc thái dân an. Cho dù tôi có trở về cũng không có bao nhiêu ý nghĩa. Mời đọc truyện trên truyen88.vip

(tứ hải thăng bình*: Một câu thành ngữ ý chỉ thế giới hòa bình.

quốc thái dân an*: ý chỉ quốc gia thành bình dân chúng an lạc.)

“Tôi đáp ứng với cậu, khi nào Kỳ Hạ cần tôi hay có ngoại nhân muốn gây bất lợi với Kỳ Hạ của tôi, thì lúc nào tôi cũng có thể trở về vị trí cũ.”

Đây là suy nghĩ thật sự của Tiêu Hào.

Tiêu Hào vì nước mà chiến, vì nhà mà chiến.

Thời điểm quốc gia cần Tiêu Hào, nhất định Tiêu Hào sẽ là người đầu tiên quay về lãnh binh giết địch!

Sau khi cúp điện thoại, Tiêu Hào bắt đầu đọc tin tức của Vực chủ.

Trần Nguyên Phong, Vực chủ vực thứ tám Nam Cảnh Kim Vực.

Trần Nguyên Phong làm Vực chủ mười một năm, cũng không có bao nhiêu chiến công, sở dĩ ông ta thăng tiến nhanh chóng là bởi vì ông ta điên cuồng luyện võ.

Chính bởi vì như vậy nên Trần Nguyên Phong rất thích dạy đệ tử, thích cùng đối luyện cùng với các cường giả, bạn bè rất nhiều.

Mặc dù Trần Nguyên Phong không có chiến công gì đáng nói nhưng lại có rất nhiều đệ tử có chiến công hiểm hách, cho nên, Trần Nguyên Phong đất đến Thần Thông cấp chín mới có thể trở thành Vực chủ.

Ông chính là một đề bạt ngoại lệ, tất cả mọi người đều biết một ngày nào đó Trần Nguyên Phong sẽ đột phá Thần Thông đạt đến cảnh giới cao hơn.

Ngoại trừ luyện võ ra thì cơ hồ như ông ta không có hứng thú với những thứ nào khác, lại càng không thích gây chuyện.

Chỉ là một người điên cuồng luyện tập võ thuật. Đối với một người như vậy mà nói thì Linh Trì chính là thứ cám dỗ trí mạng.

Trần Nguyên Phong còn có một thân phận khác chính là, người nhà họ Trần ở Long Hạ.

Long Hạ không thuộc về Bắc Cảnh, là ở châu riêng biệt nằm ở phía tây Nam Cảnh, nhà họ Trần là gia tộc cao cấp ở Long Ha.

Đối với Trần Nguyên Phong cũng không có bao nhiêu vết nhơ.

Thích tập võ, thích các loại pháp bảo, đã từng đoạt lấy rất nhiều pháp bảo, những chuyện này đều bị gia tộc đè ép xuống.

Cường giả có thể tu luyện tới Thần Thông đỉnh, thì tất nhiên là đã từng giết không ít người.

Nhưng giết người đều là do mâu thuẫn gia tộc hoặc là chém giết giữa cách thế lực với nhau

Từ Thanh Long gửi những tài liệu này đến hiện tại thì Trần Nguyên Phong cũng không có bất kỳ vết nhơ nào lớn.

Đây là tài liệu từ phía chính phủ. Là tài liệu bí mật tốn rất nhiều thời gian để thăm dò.

Trong tay Tiêu Hào có những tài liệu này là đủ rồi.

Trước kia bất kể là Trần Nguyên Phong có như thế nào nhưng nếu như lần này lại cố ý sắp đặt giết người một cách hoàn mỹ thì nhất định Tiêu Hào không bỏ qua cho anh ta.

Buổi sáng tám giờ này thứ hai, mọi người tập hợp ở đại sảnh.

Lương Thiếu Thu mang dáng vẻ mệt mỏi trên mặt. Tối hôm qua lo lắng sợ hãi suốt một đêm vì thế ngủ cũng không được ngon giấc.

Tiêu Hào cùng Ninh Khinh Vân, Lương Thiếu Thu tiếp tục đến Linh Trì.

Lục Việt muốn hành động chung với Tiêu Hào.

Tiêu Hào đã đồng ý, cho Lục Việt đi theo mọi người. Nếu anh ta muốn đi cùng mình thì Tiêu Hào cũng đồng ý.

Lục Việt muốn nhìn tận mắt Châu chủ sụp đổ.

Sau khi ăn sáng xong, mọi người mua vé ngồi trên tàu cao tốc, mua ghế ngồi hạng nhất khoang thương gia.

Muốn đi đến núi Bàn Long cũng cần khoảng bốn giờ.

“Thưa anh, thức uống miễn phí, có nước chanh, cà phê, trà sữa...

Một cô gái xinh đẹp phục vụ tại chỗ cho phòng hạng nhất khoang thương gia đưa đồ uống miễn phí đến.

Phần lớn các hành khách cũng không có tâm tư dùng đồ uống. Ánh mắt đều dừng ở trên người người đẹp phục vụ này.

Cô gái phục vụ chỗ ngồi thân cao một mét bảy trở lên. Đồng phục làm việc màu xanh tôn thêm cái đùi thon dài đẹp để cùng ngũ quan xinh xắn của cô. Giọng nói trong trẻo khiến ánh mắt của rất nhiều hành khách trong khoang trở nên nóng rực. Mời đọc truyện trên truyen88.vip

Thậm chí còn có người bắt chuyện, người đẹp chỉ khẽ mỉm cười, cũng không tức giận một chút nào.

Ngoại trừ những hành khách nữ ra thì, thì những hành khách nam đều muốn thức uống. Đến phiên Tiêu Hào thì Tiêu Hào

cùng Lương Thiếu Thu ngồi ở bên cạnh mỗi người muốn một ly chanh nước.

Người đẹp xoay người, đi về phía trước.

"Sư phụ, dáng dấp cô ấy cũng không tệ.” Lương Thiếu Thu thấp giọng nói: “Người phụ nữ này tựa như một bông hoa hồng vậy”

“Phải không?” Tiêu Hào nhàn nhạt nói: “Hoa hồng, đều có gai.”

Lương Thiếu Thu cười he he nói: “Lấy năng lực của sư phụ thì cho dù là có gai cũng không thể đâm người được.”

Ý của Tiêu Hào cũng không phải là như vậy.

Anh bưng ly nước lên, uống mấy ngụm nước.

Người đẹp đưa đồ uống miễn phí xong thì đi về chỗ ngồi.

Lúc này, giọng nói của Ninh Khinh Vân lại lần nữa xuất hiện trong đầu Tiêu Hào.

“Tiêu Hào, anh đi cùng không? Đi giết cô ta?”

Đây là truyền âm bằng suy nghĩ, những người khác không thể nghe được.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK