Âm đảo chủ cũng lạnh lùng cất giọng nói: "Số mười tám, mày đã trúng thuốc độc mạnh nhất của Hồn Điện chúng tao, Thập Hương Nhuyễn Cân Tán!"
"Bây giờ thì thần tiên cũng không thể cứu được mày" Nụ cười trên gương mặt sáu người khác cũng biến mất, họ vừa rồi còn đối với Tiêu Hào vô cùng tôn kính nhiệt tình, họ đều thể hiện hết sức chân thành và tôn kính anh ta, không ngừng kính rượu rồi lại nịnh nọt vỗ mông ngựa Tiêu Hào, thế nhưng bây giờ họ nói trở mặt liền trở mặt, mặt mày của ai cũng lạnh lùng như băng, đẳng đẳng sát khí.
"Số mười tám lần này mày chết chắc rồi, mày đã trúng phải Thập Hương Nhuyễn Cân Tán của chúng tao thì chỉ có thể mặc cho chúng tao chậm rãi tra tấn mày mà thôi."
"Số mười tám, mày giết chết mười sáu anh em của chúng tạo, còn phế đi cánh tay của Dương đảo chủ vậy mà mày còn dám đòi Hồn Điện chúng tao bồi thường cho mày một nghìn hai trăm tỷ, mày quả thực quá vô liêm sỉ, không biết xấu hổ rồi. Đây là kết cục của kẻ dám xảo trá Hồn Điện chúng tao!" Bạn đang đọc truyện tại truyen88.vip
"Mọi người xem kìa, tên số mười tám bị dọa ngây người rồi, đã không thể cử động được nữa, sức lực của tên đó cũng sắp tiêu tán hết rồi!"
"Tên này rõ ràng là không biết sự lợi hại của Thập Hương Nhuyễn Cân Tán. Số mười tám để tao phổ cập khoa học cho mày một chút, Thập Hương Nhuyễn Cần Tán của Hồn Điện chúng tao là không màu không mùi, sau khi dùng nó thì gân cốt sẽ mềm nhũn chỉ có thể mặc cho người xâu xé, mày chỉ có đường chết thôi!"
Mọi người đều đang chế nhạo Tiêu Hào, họ đều cho rằng lần này anh đã chạy trời không khỏi nắng chắc chắn phải chết rồi.
Âm đảo chủ hét lớn một tiếng: "Số mười tám, mày còn không mau quỳ xuống nhận tội."
Dương đảo chủ ánh mắt ác độc cất giọng đầy lãnh khốc nói: "Số mười tám mày đã không còn sức lực nữa rồi, tao thấy mày bây giờ đã không khác gì một con chó, hoàn toàn không thể cử động được đến cả sức quỳ xuống cũng không có."
"Số mười tám, mày nghe cho rõ những lời tao nói đây, tao sẽ chặt đứt tay chân của mày, rồi đem mày chế tác thành người lợn, tao còn sẽ phải người đến chăm sóc cho mày, để mày còn sống, tuyệt đối sẽ không để mày chết đơn giản như vậy."
"Cho mày làm người lợn cả đời này, khiến mày cả đời đều sẽ sống không bằng chết!"
Dương đảo chủ muốn chậm rãi tra tấn Tiêu Hào, cho nên họ cũng không có lập tức bắt anh mà để thân thể anh hoàn toàn bị độc tố cắn nuốt rồi mới bắt lấy Tiêu Hào mà tra tấn cực hình.
Tiêu Hào đầy bình tĩnh không chút biến sắc nhìn vẻ mặt đầy ghê tởm của những người này, nhìn họ đang lãnh khốc chế giễu anh.
Lúc này Tiêu Hào rốt cuộc cũng mở miệng: "Hết lần này đến lần khác đều là tôi nhượng bộ, còn các người vẫn luôn muốn giết tôi."
"Tôi không muốn giết người, nhưng chính các người đã lần lượt ép tôi phải giết người."
"Vậy thì chớ có trách tôi tàn nhẫn độc ác."
Dương đảo chủ lạnh lùng nhìn Tiêu Hào: "Mày không cần giả vờ làm gì, không có thuốc giải Thập Hương Nhuyễn Cân Tán thì sẽ không thể khôi phục sức lực được."
"Hiện giờ mày vốn đã không còn cử động được nữa, mày còn muốn đối phó chúng tao sao?" Bạn đang đọc truyện tại truyen88.vip
Tiêu Hào nói: "Các người nói rất đúng, Thập Hương Nhuyễn Cần Tán đúng là vô cùng lợi hại, dùng nó đối phó với người cảnh giới kim đan thì chắc chắn có thể khiến đối phương trúng độc chỉ có thể mặc người xâu xé đến chết."
"Nhưng đối với cường giả có cảnh giới trên kim đan thì lại không làm gì được."
"Thực ngại quá, tôi đã không còn là cảnh giới kim đan nữa."
Không phải cảnh giới kim đan? Mọi người vừa nghe lời Tiêu Hào nói thì đều sững người ra.
"Số mười tám, không lẽ mày đã vượt qua khỏi cảnh giới kim đan?"
"Sao lại có thể? Trên cảnh giới kim đan, như vậy đó chính là đại tông sư chân chính, người như vậy sao có thể xuất hiện ở trong này?"
"Cho dù là ở kinh đô cũng không có người đạt đến cảnh giới trên kim đan!"
"Số mười tám, mày không cần phối trương thanh thế!"
Không ai tin lời nói của Tiêu Hào, nhưng trong lòng của hai vị đảo chủ lại có dự cảm không lành.
Mọi người đột nhiên nhìn thấy sắc mặt của Tiêu Hào không có chút khẩn trương, vừa rồi mặt hắn chỉ thoáng có chút trắng nhợt nhưng rồi rất nhanh lại hồng hào trở lại.
Người bị trúng Thập Hương Nhuyễn Cần Tán không thể nào có sắc mặt hồng hào như vậy, hơn nữa bọn họ đã cười nhạo Tiêu Hào một thời gian thế nhưng anh vẫn không hề ngã xuống, cũng không có quỳ rạp dưới đất.
Tiêu Hào vẫn yên lặng ngồi trên chiếc ghế kia, thậm chí họ còn thấy Tiêu Hào cầm bình rượu bên cạnh, rót một ly rượu rồi sau đó chậm rãi uống vài ngụm.
"Không thể không nói loại rượu này rất ngon, sau khi cho thêm Thập Hương Nhuyễn Cần Tán thì mùi hương của rượu lại càng thêm nồng đậm hơn, vị cũng ngon hơn, quả thực là rất ngon."
Dưới ánh mắt vô cùng khiếp sợ của mọi người, Tiêu Hào trực tiếp cầm chai rượu lên một hơi rót hết vào miệng mình, tiếng lộc cộc vang lên theo động tác uống rượu của anh.
Đây là kẻ điên sao? Rượu trước mặt rõ ràng là kịch độc thế mà cậu ta còn uống cạn không những thế còn khen ngợi rượu ngon!
Mọi người kinh hãi, chẳng lẽ cậu thực sự không có trúng độc?
Dương đảo chủ sắc mặt lạnh lùng quát lớn: "Không có khả năng! Không thể nào lại như vậy được!"
"Bất luận kẻ nào bị trúng Thập Hương Nhuyễn Cân Tán đều sẽ ngã quỵ xuống thôi!"
"Độc này chỉ có thể giải bằng thuốc giải của nó mà thôi, những người khác vốn dĩ là không có khả năng giải độc được!"
Âm đảo chủ đen mặt nói: "Mày không có thể nào là cường giả trên Kim Đan được, cường giả như vậy sẽ không bao giờ xuất hiện ở nơi này!"
"Cường giả trên Kim Đan, sẽ không vì chút ít bảo thạch và một nghìn hai trăm tỷ mà làm khó bọn tao!"
Tiêu Hào cũng chẳng giải thích nhiều chỉ nói: "Lúc này rồi các người còn không mau quỳ xuống cầu xin tha thứ!"
"Còn có đem một nghìn hai trăm tỷ giao cho tôi, tôi sẽ tha cho các người được toàn xác!"
Âm đảo chủ hét lớn: "Số mười tám chỉ đang giả vờ dối gạt mọi người thôi, lên cho tôi!"
Nói rồi có hai cường giả của Hồn Điện bắt đầu tiến đến ra tay, lực lượng huyết sắc khổng lồ từ phía hai người bay về hướng Tiêu Hào.
Tiêu Hào giảng hai cú đấm vào hư không.
Rầm rầm!
Lực lượng khổng lồ của hai người cứ thế bị Tiêu Hào dễ dàng hóa giải, không chỉ thế quyền phong từ cú đấm của Tiêu Hào còn đánh thẳng vào ngực của hai người.
Khiến trái tim của họ cũng bị nổ tung, ngã xuống đất mà chết!
Tiêu Hào trong giây lát đã giết chết hai cường giả Kim Đan, điều này khiến tất cả mọi người đều đã hiểu rõ rằng Tiêu Hào thực sự không có trúng độc!
Vừa rồi người của Hồn Điện còn đợi Tiêu Hào hoàn toàn trúng độc, mà trong lúc đó Tiêu Hào đã âm thầm giải độc, đem những độc tố trong người dần dần đào thải ra khỏi cơ thể. Bạn đang đọc truyện tại truyen88.vip
Mọi người rất ngạc nhiên, Thập Hương Nhuyễn Cân Tán chính là kịch độc vô cùng mạnh của Hồn Điện chuyên dùng để đối phó với cường giả Kim Đan, lần nào cũng thành công!
Nhưng lần này lại thất bại. "Rút lui!"
Âm đảo chủ hét lớn một tiếng.
Hô!
Hô!
Những người có mặt tại đó đều nhanh chóng rút lui đi, còn lại vài người thì dùng huyết độn.
khiến cả nhà hàng bỗng chốc tràn ngập máu, người của Hồn Điện vì đào tẩu mà thật đã tốn không ít công sức, sử dụng đến cả thuật huyết độn cường đại.
"Chạy đi đâu!"
Tiêu Hào chỉ giơ tay nhẹ nhàng bắt lấy hư không, thế nhưng đã dễ dàng phá giải được huyết độn của ba người.
"Đảo chủ, chạy mau!"
Rầm rầm oanh!
Ba người bị Tiêu Hào phá giải thuật huyết độn, thì bị lực lượng phản phê, nên cơ thể họ bỗng nổ vang mười tiếng lớn, khiến lục phủ ngũ tạng đều vỡ tan, cứ thế ba người đang sống lại bị nổ chết.
Hai vị đảo chủ, Lô Nhật Bách và một cường giả khác. Bốn người cùng nhau bỏ trốn.
Cường giả Kim Đan dùng huyết độn mạnh hơn cường giả Huyền Thông nhiều lần. Trước đó ở Núi Bàn Long,
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK