Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lần này có người tìm cách giết chết Tiêu Hào, còn đối phó với Liễu Nguyệt Hân bằng âm mưu quỷ kế.

Long Tổ cũng có phần tham dự. Có người đang âm mưu bí mật tính kể xóa bỏ hai huyết mạch tuyệt thế.

Đúng là đáng sợ.

Người nói Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân là nội gián, kẻ đứng sau của người vạch trần càng giống nội giản hơn.

Giết chết hai huyết mạch tuyệt thế tương đương với tương lai của Kỳ Hạ thiếu đi hai cường giả tuyệt thế.

Cho nên Long Vũ lập tức nhận tội. Tiêu Hào không nói Long Vũ, Tiêu Hào đang nói Đô Chủ.

Biểu hiện của Long Vũ hôm nay không có bất cứ vấn đề gì, tất cả đều dựa theo quy tắc của Long tổ mà làm.

Tiêu Hào nói: “Tổ trưởng Long, chuyện lần này anh làm rất tốt, anh cũng luôn bảo vệ cho Liễu Nguyệt Hân và người của nhà họ Bạch không bị thương.

“Tiếp sau đây, người của Long tổ các người cũng nên cố gắng điều tra một chút kẻ bày ra chuyện này.”

“Anh đứng lên đi.” Mời đọc truyện trên truyen88.vip

Long Tường đứng dậy, bày ra dáng vẻ hứa hẹn son sắt: “Thần y đại nhân, Long tổ nhất định sẽ dốc hết sức điều tra chuyện này, truy xét rõ ngọn nguồn của chuyện này, tra ra manh mối”

Giờ phút này Hàn Trọng Duy hoàn toàn tuyệt vọng, một chuyện nhỏ lúc ban đầu, bây giờ đã tăng lên độ cao tuyệt đối.

Chuyện ngày hôm nay, lúc vừa bắt đầu, Trang Diệu Linh đưa chuyện ma huyết lên độ cao ngang với mức độ quốc gia, nói Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân là gián điệp của Ma Đô.

Bây giờ, Tiêu Hào cũng dùng cách giống như vậy xóa bỏ tuyệt thế huyết mạch, ai cũng không gánh nổi phủ Đô Chů.

Tiêu Hào rời khỏi bên cạnh Liễu Nguyệt Hân, anh đi về phía Hàn Trọng Duy ở bên kia.

Nhưng vừa đi được một bước thì đột nhiên có một cánh tay dịu dàng nắm lấy tay phải của Tiêu Hào.

Tiêu Hào quay người thì nhìn thấy Liễu Nguyệt Hân.

Đột nhiên trong mắt của Liễu Nguyệt Hân xuất hiện hơi nước và nước mắt, cô nắm lấy tay của Tiêu Hào, giọng nói có chút run rẩy: “Rốt cuộc anh là ai?”

Trong giọng nói của Liễu Nguyệt Hân tràn đầy sự bất lực và khủng hoảng, cũng mang theo chờ mong và hi vọng.

Cô vẫn luôn quan sát bên cạnh Thần y, khi cô nhiều lần nhìn thấy ánh mắt của Tiêu Hào, cảm nhận được tia sáng trong ánh mắt quen thuộc như vậy.

Bây giờ, bốn mắt nhìn nhau, Liễu Nguyệt Hân lại cảm thấy ánh mắt của Thần y vô cùng ấm áp, cực kỳ giống với người cô yêu, chồng của cô Tiêu Hào.

Liễu Nguyệt Hân sớm biết Tiêu Hào đã chết rồi, nhưng mà trong lòng của cô có một loại cảm giác Thần y ở trước mắt chính là Tiêu Hào.

Người của nhà họ Bạch, người xung quanh nhìn thấy Liễu Nguyệt Hân bắt lấy tay của Thần y thì đều vô cùng giật mình, Liễu Nguyệt Hân làm chuyện quá đột ngột như vậy, rốt cuộc cô muốn làm cái gì?

Bọn họ sợ Thần y sẽ tức giận.

Tiêu Hào cũng vô cùng giật mình, toàn bộ tướng mạo của anh, hơi thở, hình thể, chiều cao cũng thay đổi, ngay cả con mắt cũng thay đổi.

Bây giờ bất cứ kẻ nào cũng không nhận ra anh, nhưng Tiêu Hào cảm nhận được rất rõ ràng, vậy mà Liễu Nguyệt Hân lại nhận ra anh.

Lúc này tuyệt đối không thể nhận nhau được.

Tiêu Hào cười nói: “Cô Liễu, huyết mạch Cửu Âm trong cơ thể cô vừa mới được kích hoạt, bây giờ cô cần nghỉ ngợi cho khỏe.”

Tay của Tiêu Hào vỗ một cái lên tay của Liễu Nguyệt Hân, sau đó rút tay về, quay người rời đi.

Liễu Nguyệt Hân còn muốn nói cái gì đó, còn muốn bắt lấy tay của Tiêu Hào lần nữa, nhưng Đỗ Thanh Như ở bên cạnh đã bắt lấy cánh tay của Đỗ Nguyệt Hân, ngăn cản cô.

Liễu Nguyệt Hân cũng hiểu rõ, bây giờ không phải lúc, cho dù trong lòng cô có nghi ngờ thì cũng hẳn là nên âm thầm hỏi riêng Thần y.

Tiêu Hào đi về phía trước, mắt lướt qua bốn phía rồi lớn tiếng nói: “Tất cả mọi người đứng lên đi.”

Lúc này, Hàn Trọng Duy và tất cả mọi người đang quỳ xuống đất ở bên kia mới đứng dậy hết.

Tiêu Hào đi từng bước một đến trước mặt Hàn Trọng Duy: “Đô Chủ, bây giờ tôi nói cho anh biết, Liễu Nguyệt Hân là huyết mạch Cửu Âm, còn anh làm Đô chủ lại ở đây lạm sát người vô tội.”

“Bây giờ tôi muốn lấy tính mạng của anh, anh có phục không?”

Vừa nói như vậy xong, sắc mặt của Đô Chủ run lên, nghiến răng thật mạnh: “Thần y đại nhân, thân phận của ngài cao quý, nhưng ngài không có quyền giết tôi, ngài không có quyền chấp pháp."

“Không có quyền giết chết tôi.”

“Muốn giết tôi thì cũng phải bắt tôi lại, tất nhiên người ở phía trên sẽ điều tra tôi, nếu như tôi có tội, tôi đáng chết thì sau khi xét xử tôi sẽ tâm phục khẩu phục”

“Nếu như bây giờ đại nhân muốn giết tôi thì tôi không phục.”

Đô Chủ đang vùng vẫy lần cuối cùng, anh ta nói không sai, dựa theo trình tự bình thường cho dù ai điều tra chuyện này thì muốn định tội cho Đô Chủ cũng phải dựa theo trình tự mà làm.

Nhưng Tiêu Hào lại nói: “Ai cũng có thể diệt trừ kẻ lạm sát người vô tội, tôi mặc kệ anh có thân phận gì, hôm nay chắc chắn anh phải chết.”

“Bây giờ tất cả mọi chuyện đều đã điều tra rõ ràng. Long Vũ, anh nói cho tôi biết, Đô Chủ có tội không?”

Trước tiên Long Vũ đi lên phía trước, rồi nói: “Thần y đại nhân, trước đó tôi nhiều lần cầu xin cho Đô Chủ, nhưng Đô Chủ vẫn luôn u mê không tỉnh ngộ.”

“Anh ta đại khai sát giới, cố tình vi phạm, tội đáng xử chết.”

Thần y không có quyền chấp pháp, nhưng Long Vũ có.

Nếu như anh ta không phục thì Long Vũ có thể lập tức định tội anh ta, có thể giết chết ngay tại chỗ.

Cây cỏ cứu mạng sau cùng của Hàn Trọng Duy cũng không còn nữa, vừa rồi Long Vũ nhiều lần xin tha cho anh ta, anh ta rất cảm kích, nhưng mà bây giờ, chẳng những Long Vũ không có cầu xin mà trái lại còn nói anh ta có tội. Cập nhật chương mới nhanh nhất trên truyen88.vip

Nếu như hôm nay Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân không có ở đây thì Hàn Trọng Duy sẽ giết chết hết tất cả người nhà họ Bạch. “Bây giờ, anh có phục không?” Tiêu Hào lạnh lùng quát.

“Anh muốn giết tôi, anh cho rằng tôi sẽ ngồi đây chờ chết sao?” Đột nhiên Hàn Trọng Duy nhún người nhảy lên, trên người xuất hiện bốn luồng ánh sáng kinh khủng, trực tiếp giết về phía Tiêu Hào.

Tiêu Hào ra tay, tay phải nhẹ nhàng nắm chặt, sức mạnh giống với Ninh Khinh Vân.

Một tiếng phịch, một luồng ánh sáng trên người Hàn Trọng Duy vỡ vụn, sau đó luồng thứ hai luồng thứ ba, toàn bộ bốn loại năng lực hùng mạnh vỡ nát.

Cuối cùng là cổ của anh ta nát bét.

Đô Chủ chết rồi, hiện trường hoàn toàn yên tĩnh.

Chưa ai từng nghĩ đến Thần y có y thuật thiên hạ vô song lại có năng lực mạnh như thế, một chiêu thôi đã nhẹ nhàng giết chết được Đô Chủ.

Đô Chủ của Kinh Đô ngồi tít trên cao hôm qua anh ta vẫn còn là ông lớn đứng đầu Kinh Đô, nhưng mà hôm nay lại bị Thần y giẫm chết giống như một con kiến.

Ánh mắt của Tiêu Hào nhìn sang Trang Diệu Linh ở phía xa, lúc đầu anh muốn giết chết Trang Diệu Linh, nhưng mà trước đó Ninh Khinh Vân đã đồng ý buông tha cho Trang Diệu Linh.

Trang Diệu Linh cũng đã nói ra người giật dây là Tần thiếu chủ, Tiêu Hào định tạm thời sẽ buông tha cho Trang Diệu Linh.

Ánh mắt của Tiêu Hào quét qua tất cả mọi người: “Sau này nhà họ Bạch có Thần y tôi che chở, ai dám động đến nhà họ Bạch thì chính là kẻ thù của Thần y tôi.”


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK