Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 776: Hai bên lật mặt

Tiêu Hào lại nói: “Nhưng mà thứ huấn luyện của Tháp Ma Thần này của thực chả ra gì! Ai nấy trong Tháp Ma Thần này đều muốn giết tôi, người quản lí muốn giết tôi, hai chủ nhân của Tháp Ma Thần cũng muốn giết tôi!” “Tôi đã quá thất vọng vì buổi tập của Tháp Ma Thần rồi, bây giờ tôi thay đổi ý định rồi, tôi muốn tiến thẳng lên tầng thứ chín của Tháp Ma Thần, trực tiếp khiêu chiến với những sức mạnh ma để còn lại!”

Hai người kia nghe Tiêu Hào tự mình thừa nhận về cảnh giới đế vương, lòng kinh hoảng không thôi, họ không ngờ để vương đầu tiên của Kỳ Hạ lại xuất hiện ở Ma Đô để tham gia tập luyện của Tháp Ma Thần!

Giống như một cao thủ xuất hiện ở thôn gà mờ, chơi với đám gà mờ, những tên gà mờ kia đấu lại nổi sao? Đến cả chủ nhân của Tháp Ma Thần cũng không đấu được!

Hai vị chủ nhân cảm thấy như bị chơi đùa, nhưng Tháp Ma Thần mở rộng ra bên ngoài, người của cảnh giới nào cũng có thể tới đây tập luyện, dựa vào bản lĩnh.

Trước kia cũng từng có cường giả của cảnh giới đế vương tới, dù là ai cũng sẽ bị kìm chế, quy tắc công bằng với tất cả mọi người.

Nhưng trong lần này, chủ nhân của Tháp Ma Thần biết Tiêu Hào là người của Kỳ Hạ, lại tăng độ khó lên nhiều lần.

Lão già áo trắng hít sâu một hơi, giờ mới biết mọi chuyện nghiêm trọng, hỏi: "Tiêu Hào các hạ, Kỳ Hạ có bốn đại để vương, để vương trung tâm, không biết cậu là vị nào?”

Tiêu Hào lạnh lùng trả lời: “Bảy năm trước có một cường giả để vương tên Vô Danh từng tới Tháp Ma Thần, giết tới tầng thứ chín, lấy được chín giọt máu ma thần.” "Hai người cũng đoán được để vương vô danh đó là bố tôi, bây giờ tôi nói cho hai người biết, tôi chính là con trai của Vô Danh, thân phận của tôi quả thực là một trong ngũ đại để vương, nhưng rốt cuộc là ai thì tôi không thể nói.

Hai người họ nghe thấy thì càng kinh ngạc hơn, lúc này họ nói chuyện cẩn thận dè dặt, không dám đắc tội vị để vương trước mặt, tuyệt đối phải tính kế về sau sau khi làm rõ mọi chuyện.

Lão già ảo đen cố nén sự ngạc nhiên trong lòng: “Cậu là để vương của Kỳ Hạ, tại sao lại tới đây luyện tập? Rốt cuộc là ai bảo cậu tới?” “Cậu có biết, năm đó trong trận chiến giữa Kỳ Hạ và Ma Đô, thương vong vô số, người chết tới mấy vạn người, cuộc chiến tranh này khiến ai nấy đều đau khổ, bây giờ Ma Đô và Kỳ Hạ là kẻ địch" “Mà cậu là để vương cao cao tại thượng lại tới Tháp Ma Thần để luyện tập, rốt cuộc cậu muốn gì?”

Tiêu Hào lạnh lùng nói: “Hai người phải người điều ra quan hệ giữa tôi và hoàng thất Ma Đô, không phải sao? Hai người cũng biết tôi là người do hoàng thất Ma Đô đề cử, sao nào? Hoàng thất Ma Đô không nói cho hai người à?"

Lão già áo trắng giải thích: “Mười mấy phút trước tôi quả thực đã nhận được tin tức từ bên hoàng thất Ma Độ, hoàng thất bảo chúng tôi đừng điều tra thân phận của cậu, cứ làm mọi thứ theo quy tắc là được.”

Tiêu Hào lạnh lùng nói: “Nếu hoàng thất Ma Đô đã bảo hai người làm việc theo quy tắc, vậy hai vị đã làm theo quy tắc chưa? “Hai người tìm mọi cách giết tôi, là vì là con trai của Vô Danh sao? Hay là vì bảy năm trước bố tôi khiến hai người mất mặt, phải không?” “Hai người dùng chuyện công báo thù chuyện tư, có muốn giết tôi nhưng giết nổi sao?”

Hai người họ quả thực đã dùng chuyện công báo thù chuyện tư, vì bảy năm trước, Vô Danh đã khiến họ tổn thất quá lớn, mất hết mặt mũi, bị sỉ nhục vô cùng.

Vả lại chuyện này lại không thể công khai ra ngoài, không thể nói cho bất cứ ai, họ thấy con trai của Vô Danh tới, đương nhiên sẽ không tha. Tiêu Hào tiếp tục nói: “Tôi chỉ muốn giấu thân phận, chỉ muốn hoàn thành việc của mình một cách đơn giản, không muốn phá vỡ quy tắc nào!” “Tôi cũng không dùng thân phận của mình để bắt nạt ai, tôi cũng không dùng quan hệ giữa mình và Ma Đô.” “Tôi chỉ muốn tham gia tập luyện cùng những người bình thường, điều đáng tiếc là quá nhiều người muốn giết tôi.” "Bây giờ hai người đã biết thân phận của tôi rồi, cho nên chuyện tập luyện tiếp theo cũng không còn ý nghĩa gì nữa” “Hai người đã không tuân thủ quy tắc thì tôi cũng thế, hai người không tôn trọng tôi, tôi cũng không cần tôn trọng hai người! “Bây giờ đưa tôi lên thắng tầng chín Tháp Ma Thần, tôi muốn khiêu chiến với sức mạnh còn lại của các đời Ma

Lão già áo đen nghe Tiêu Hào bóc trần sự thực mình dùng chuyện công báo thù chuyện tư, còn đề ra yêu cầu như thế, giọng ông ta lạnh đi: “Các hạ Tiêu Hào, chúng tôi đã biết thân phận của cậu, cậu muốn trực tiếp khiêu chiến với sức mạnh còn lại của các đời Ma đế, cậu cảm thấy có thể sao? Cậu cảm thấy chúng tôi sẽ đồng ý sao?” “Bây giờ chúng tôi phải công khai thân phận của cậu, dù cậu và hoàng thất Ma Đô có quan hệ thế nào, chúng tôi cũng phải công khai chuyện này!” “Tới lúc đó ai đúng ai sai sẽ do Ma để đại nhân của Ma Đô thẩm phán, chúng tôi tuyệt đối không cho đế vương Kỳ Hạ làm loạn trên địa bàn của Ma Đô là Tháp Ma Thần.” tamlinh247.org trang web cập* nhật nhanh nhất

Lão già áo trắng ban nãy mới rất tôn kính Tiêu Hào, bây giờ lại tức giận: “Đúng đó, bảy năm trước chúng tôi vì danh dự của bản thân và Tháp Ma Thần nên đã nhẫn nhịn. “Bảy năm sau, chúng tôi nhất quyết không lặp lại sai lầm, lần này dù thế nào, chúng tôi cũng phải công khai chuyện này ra ngoài!”

Bảy năm trước, Tiêu Kình giết tới tầng chính của Tháp Ma Thần, lấy đi chín giọt máu Ma Thần, nếu bảy năm sau, con trai của ông ta là Tiêu Hào cũng giống với bố mình, giết tới tầng thứ chín, lấy đi chín giọt máu ma thần, vậy thì hai vị chủ nhân của Tháp Ma Thần sao chịu được?

Sỉ nhục một lần đã khó chấp nhận lắm rồi, bây giờ, mọi thứ của bảy năm trước dường như đang tái diễn. "Ha ha ha ha!” Tiêu Hào cười mấy tiếng: “Hai người thú vị thật, hai người muốn để Ma Đế của Ma Đô phán xét tôi.” “Hai người cảm thấy có thể sao? Hai người cảm thấy đề vương một đời tới Ma Độ sẽ không đánh tiếng với Ma Để của hai người sao?

Tiêu Hào không muốn lãng phí thời gian nữa, thân phận đã bại lộ, tuyệt đối không thể công khai, cũng không thể cho những người khác ở đây biết, nếu không sẽ bất lợi với mọi người.

Tiêu Hào cũng không muốn mọi người ở Kỳ Hạ biết anh chính là để vương của Kỳ Hạ.

Tiêu Hào móc ra một tấm lệnh bài trên người, đây là lệnh bài mà Ninh Khinh Vân giao cho anh trước khi vào Tháp Ma Thần tập luyện.

Ninh Khinh Vân lúc đó có dặn dò, nếu như gặp phải chuyện gì khó giải quyết ở trong đó thì cứ lấy lệnh bài này ra, nói Tiêu Hào là đệ tử của cô ta, có thể giải quyết mọi vấn đề.

Đây cũng là bước cuối cùng, không bất đắc dĩ thì Tiêu Hào cũng không muốn làm thế.

Nhưng lúc này, hai vị chủ nhân của Tháp Ma Thần lại làm khó Tiêu Hào. “Lệnh bài này hai người biết chứ!”

Hai vị chủ nhân thấy lệnh bài trong tay Tiêu Hào thì đều hoảng hồn, lập tức kiểm tra lệnh bài đó.

Sau khi kiểm tra, họ vô cùng ngạc nhiên mà phát hiện ra rằng lệnh bài trong tay Tiêu Hào là thật, là lệnh bài của Đế vương Ma Đô!

Hai người họ lập tức quỳ xuống bái lạy: “Tham kiếm

Ma Đế đại nhân!”

Thấy lệnh bài như thấy Ma Đế, mọi người đều phải bái kiến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK