Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiêu Hào liếc mắt nhìn Lưu Cương, thản nhiên nói: “Tha cho ông một mạng, đã là tôi nhận từ lắm rồi.”

“Bởi vì hôm nay là tiệc sinh nhật của Ái Linh, tôi không muốn giết người ở trong bữa tiệc.

“Điềm xấu.”

Đúng là vậy, vừa rồi Lưu Cương muốn giết Tiêu Hào, Tiêu Hào hoàn toàn có thể giết chết Lưu Cương, nhưng anh không giết.

Lời nói của Tiêu Hào nhẹ nhàng bâng quơ, phế đi Lưu Cương, giống như là một chuyện không đáng để ý.

Người vừa mới giễu cợt Tiêu Hào đều ngậm miệng lại.

Bọn họ đều nhìn nhầm rồi!

Tiêu Hào là một cường giả vô cùng lợi hại!

“Lưu Cương!”

Lưu Quân đã sớm đi tới bên cạnh con trai, chữa trị vết thương cho con trai.

Kiểm tra thấy đan điền của con trai vỡ nát, lực lượng tan hết xong, ông ta giận tím mặt!

Ông ta không thể tin được, công pháp nhà họ Lưu, đại khai đại hợp, tu luyện đúng là ngoại công mình đồng da sắt.

Vậy mà đối phương có thể bóp nát xương tay con trai, còn phế đi công lực của con trai!

“Bố! Báo thù cho con!”

“Con muốn bố báo thù cho con!” Truy cập truyen88.vip để đọc truyện hay mỗi ngày

Lưu Cương vô cùng đau đớn, tay trái của ông ta nắm lấy cánh tay của Lưu Quân, nghiến răng, bảo bố bây giờ báo thù giúp ông ta.

“Khốn nạn, mày phế con tao, để mạng lại!” Lưu Quân bảo hai người nhà họ Lưu chăm sóc cho con trai, sau đó xông về phía Tiêu Hào.

Bạch Triều Vĩ cũng không ngăn cản, Bạch Trường Nhân cũng không quản.

Bọn họ thực sự không ngờ Tiêu Hào lại mạnh tới thế, vừa rồi bọn họ cho rằng Tiêu Hào chết chắc rồi, nhưng không ngờ Tiêu Hào đánh bại Lưu Cương.

Bây giờ người nhà họ Lưu nổi giận, muốn giết Tiêu Hào, người nhà họ Bạch chắc chắn sẽ không ngăn cán.

Bọn họ chỉ mong sao Tiêu Hào bị giết.

Đới Văn Quân và Hàn Dương Vũ ở trên đài cao không có một chút đồng tình nào với Lưu Cương.

Lưu Cương vốn là người cạnh tranh của bọn họ, bây giờ bị phế, bọn họ chỉ thoảng có cảm giác thỏ chết cáo khóc.

Hai người cho rằng Lưu Cương bị phế, là ông ta sơ suất.

Là ông ta khinh địch.

Lưu Quân đỏ mắt, giống như sư tử nổi giận xông về phía Tiêu Hào.

Thấy Lưu Quân sắp xông tới trước mặt Tiêu Hào, Thất Sát ra tay rồi.

“Dừng tay!”

Thất Sát chắn giữa Lưu Quân và Tiêu Hào, hóa giải sát khí của Lưu Quân.

“Gia chủ Lưu, ông muốn làm gì?” Thất Sát tức giận nói: “Luận võ kén rể, công bằng nghiêm minh, vì sao ông lại ra tay?”

“Công bằng nghiêm minh cái rắm!” Lưu Quân mắng to: “Tên khốn nạn Tiêu Hào này phế đi con tôi, tôi phải báo thù!”

“Thất trưởng lão, tránh ra!” Thất Sát không nhường bước.

Tiêu Hào cười nói: “Đúng là buồn cười.”

“Vừa rồi con trai của ông phế đi mấy người, người nhà của những người đó, có phải cũng muốn giết con trai của ông báo thù hay không?”

Lưu Quân tức giận nói với Tiêu Hào: “Những người đó mệnh tiện, sao có thể so được với người nhà họ Lưu chúng tôi, sao có thể so được với con tôi!”

“Những người đó bị phế đi thì phế thôi, giống như đồ bỏ đi bị phế bỏ.” “Con tao là thiếu chủ của nhà họ Lưu, địa vị cao thượng!

Những lời này vang lên, mấy người dự thi bị đánh thành tàn phế giận dữ, người nhà của bọn họ lại càng lửa giận ngút trời.

Nhưng mà bọn họ không dám nhiều lời, không dám xông lên đối nghịch với Lưu Quân, thân phận địa vị của gia tộc bọn họ quá thấp.

Mới vừa rồi có người là muốn con trai mình đi lên tôi luyện, thực không ngờ đối phương lại ra tay độc ác.

Tiêu Hào cũng rất phẫn nộ: “Tôi hiểu được, chỉ cho phép con trai của ông sỉ nhục người khác, phế người khác, không cho phép người ta đánh trả đúng không?"

“Vậy cuộc tỷ thí này còn có cái gì gọi là công bằng nữa?”

“Gia chủ Bạch, bây giờ có người làm trái với quy tắc, ông mặc kệ sao?”

Đương nhiên là Tiêu Hào không sợ người nhà họ Lưu, nhưng mà anh nhìn thấy người nhà họ Bạch đều cảm miệng không nói, thì nhất định phải kéo bọn họ xuống nước.

Trong lòng Bạch Triều Vĩ vô cùng bất mãn, vì sao Lưu Quân không trực tiếp ra tay?

Lưu Quân muốn giết Tiêu Hào, không phải Thất Sát, Thất Sát chắn trước mặt ông ta, Lưu Quân do dự rồi.

Bởi vì lúc trước Thất Sát đánh bay mười mấy người nhà họ Bạch, còn đả thương cả Bạch Trường Nhân, ông ta muốn ra tay, nhưng ông ta sợ mình không phải là đối thủ của Thất Sát.

Hiện trường có nhiều người của các thế lực nhìn, Bạch Triều Vĩ chỉ có thể phán quyết theo công bằng, nói: “Nhà họ Lưu làm trái với quy tắc, bị hủy bỏ tư cách dự thi.”

“Gia chủ Lưu, tôi không cho phép bất cứ người nào làm trái với quy tắc tỷ thí kén rể.”

“Nếu ông có ân oán cá nhân với Tiêu Hào, cũng không thể giải quyết ở địa bàn của tôi.”

Lưu Quân hiểu rõ, chỉ cần Tiêu Hào rời khỏi nhà họ Bạch, ông ta muốn thế nào đều được.

Tiêu Hào cũng hiểu rõ ý của Bạch Triều Vĩ, không sao cả, nếu người nhà họ Lưu dám tìm anh gây phiền phức, anh nhất định sẽ khiến đối phương trả giá thật nhiều. Truy cập truyen88.vip để đọc truyện hay mỗi ngày

Lúc này, Lưu Quân chỉ có thể nuốt cục tức xuống.

Bởi vì con trai bị phế, trong lòng Lưu Quân vô cùng rối loạn.

Ở nơi này, quả thực nên tuân thủ quy tắc của nhà họ Bạch.

“Nếu gia chủ Bạch đã nói như vậy, tôi an tâm rồi, tôi còn sợ gia chủ Lưu giết tôi ấy chứ. Sau khi nói xong, Tiêu Hào nhìn về phía Đới Văn Quân và Hàn Dương Vũ.

“Hai vị cùng lên đi, đừng làm lãng phí thời gian của mọi người nữa.

Đới Văn Quân và Hàn Dương Vũ đều cảm thấy bị sỉ nhục rất lớn.

Đới Văn Quân tức giận nói: “Tên nhóc, cậu đúng là ngạo mạn, cậu thắng được Lưu Cương, là ông ta khinh địch, dám khiêu chiến với hai chúng tôi, cậu chết chắc rồi!”

Hàn Dương Vũ cười âm dương quái khí, nói: “Nếu Tiêu Hào tin tưởng như vậy, một lần khiêu chiến hai chúng ta, vậy hai chúng ta không thể khiến Tiêu Hào thất vọng được.”

“Lên!”

Đới Văn Quân và Hàn Dương Vũ cùng ra tay, hai người đều động sát ý.

Hai người là Huyền Thông cấp tám.

Tiêu Hào dùng lực lượng của Huyền Thông cấp chín đối chiến với bọn họ.

Tiêu Hào không cần phải để lộ lực lượng quá mạnh.

Hai người vừa ra tay, lập tức cảm thấy ánh sáng màu vàng kim trên người Tiêu Hào hoàn toàn áp chế bọn họ!

“Huyền Thông cấp chín!”

“Đáng chết!”

“Đừng lo lắng, chúng ta liên thủ sẽ thắng!"

Tiêu Hào nói: “Lực lượng của hai người, Đới Văn Quân là thuộc tỉnh hỏa, Hàn Dương Vũ là thuộc tính thủy, nước lửa không dung, hai người liên thủ có tác dụng sao?”

Nếu liên thủ với nhau, lực lượng tương sinh có thể tăng lực lượng, nếu tương khắc, liên thủ chẳng những vô ích, còn ảnh hưởng tới sức chiến đấu của đối phương!

Đới Văn Quân hét to: “Tiêu Hào, cậu đừng có mà ngạo mạn, đánh thì biết!”

Hàn Dương Vũ cũng nói: “Tiêu Hào, tôi nhất định sẽ thắng anh!”

“Vậy sao?” Tiêu Hào xông về phía hai người.

Ba người ra tay đều rất nhanh, ở hiện trường không ngừng vang lên tiếng nổ, quần chúng ở bốn phía lùi về sau, sợ lực lượng của ba người lan tới gần bọn họ.

Hơn mười chiêu qua đi, hai người bị Tiêu Hào bức lùi.

Rầm rầm!

Vốn là Đới Văn Quân bay ra ngoài,


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK