Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng dù sao thì cũng đã tới rồi, nhập gia thì tùy tục, họ phải lên đảo kiểm tra xem rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì.

Cano dừng ở gần bờ, mười lăm người cao thấp khác nhau bước xuống khỏi cano.

Người nào cũng mặc đồ thể thao, nhìn cách ăn mặc ấy chẳng khác gì những du khách cả.

Đám người nhanh chóng đi gần về phía bên Tiêu Hào, chẳng bao lâu sau họ đã phát hiện ra Tiêu Hào và hơn bốn trăm người đang ngồi ở bờ đảo gần đó.

Tiêu Hào đã bị mất hết năng lực nên không thể cảm nhận được sức mạnh củ mười người này, nhưng Tiêu Hào biết, mười lăm người này chắc chắn là cường giả kim đan, nhất là người cầm đầu, có khi còn sắp đạt đến mức cao nhất của kim đan cấp hai cũng nên.

Người cầm đầu có vẻ đã ngoài bốn mươi tuổi, ông ta dẫn người đi đến trước mặt Tiêu Hào.

Tiêu Hào một mình đi ra đón mấy người kia, anh đã dặn dò Đỗ Thanh Như và bốn trăm người còn lại đứng yên một chỗ, không được xuất hiện.

Đồng thời Tiêu Hào cũng dặn những người bình thường đằng sau rằng đừng động đậy gì cả, nhưng bốn trăm người đó vừa thấy người của Hồn Điện đến thì ai nấy cũng đều rất hoảng loạn, thậm chí có người còn sợ đến mức ngồi co người lại trong một góc rồi run lẩy bẩy. Mấy năm qua, họ đã bị người của Hồn Điện áp bức, bị người của Hồn Điện hãm hại, vậy nên nỗi sợ của họ đối với Hồn Điện đã ngấm sâu vào trong tư tưởng rồi. Mặc dù Tiêu Hào đã nói đi nói lại rất nhiều lần rằng anh đảm bảo sẽ đưa họ rời khỏi đây một cách an toàn, nhưng khi thấy người của Hồn Điện lần nữa, họ vẫn thầm cảm thấy sợ hãi, sự sợ hãi này dẫn đến việc họ cảm thấy lo lång.

Nhưng mà khi nghĩ đến năng lực mạnh mẽ của Tiêu Hào, họ lại cảm thấy yên tâm hơn phần nào.

Nhưng những người này không biết rằng bây giờ Tiêu Hào chẳng còn chút công lực nào nữa rồi.

Tiêu Hào nhìn vào Dương đảo chủ. Dương đảo chủ chỉ vào Tiêu Hào run rẩy nói với người cầm đầu: “Nó, nó chính là số mười tám đấy, chính nó đã giết chết Âm đảo chủ”

Tiêu Hào nhìn chằm chằm vào Dương đảo chủ rồi thản nhiên hỏi lại: “Đêm qua ông bỏ chạy rồi cơ mà? Giờ vẫn dám quay lại đây à?”

“Ông tìm thêm mười mấy người đến đây để giết tôi? Mấy người biết lượng sức không?”

Người cầm đầu nhìn chằm chằm vào Tiêu Hào: “Cậu có thể dùng sức của một người để giết chết nhiều người của Hồn Điện chúng tôi như vậy, phải công nhận rằng cậu là một người rất mạnh.” Cập nhật chương mới nhanh nhất trên truyen88.vip

"Không biết thực lực của cậu là bậc gì nhỉ?”

Bây giờ Tiêu Hào không mặc bộ quần áo chuyên dụng của Hồn Điện, loại có thể ngăn cản được khí tức và sức mạnh nữa. Lúc trước Tiêu Hào phải giải quyết thiết bị nổ nên quần áo đã bị hỏng hết rồi, bây giờ anh đang mặc một bộ quần áo rất bình thường.

Người cầm đầu không cảm nhận được chút sức mạnh nào của Tiêu Hào, cảm giác như người trước mặt mình chỉ là một người bình thường mà thôi.

Người cầm đầu thầm cảm thán, thực lực của đối phương đáng sợ thật đấy, dùng cảnh giới của ông ta mà vẫn không thể cảm nhận được chút khí tức nào của đối phương, ngay cả bản thân ông ta cũng không thể che giấu nổi khí tức một cách hoàn hảo như vậy.

Tiêu Hào lạnh lùng nói: “Hôm nay tâm trạng tôi đang tốt, không muốn giết người, mấy người biết điều thì tốt nhất là rời khỏi đây ngay đi.”

“Nếu như mấy người muốn ra tay.. Tiêu Hào cố ý giơ nắm đấm lên: “Tôi có thể giải quyết gọn mấy người trong một chiêu đấy.”

Tiêu Hào phải nghĩ ra được cách để dọa sợ mấy người này, khiến họ phải bỏ chạy hết.

Mặc dù bây giờ Tiêu Hào đã mất hết sức lực nhưng anh không sợ khí tức của mấy người này tập trung lại với nhau, mà cũng chẳng sợ việc bị áp chế bởi khí tức của họ.

Vì bản thân Tiêu Hào đã là để vương rồi, bản thân anh đã quen với việc bị áp chế khi năng lực của các cường giả tập trung lại, bây giờ mặc dù không còn sức mạnh nữa nhưng cảnh giới của anh vẫn còn đó.

Người cầm đầu thấy Tiêu Hào ngông cuồng như thế thì nói: “Cậu nói rằng cậu có thể giết chết chúng tôi trong một chiêu, tôi tin rằng cậu có thể làm được điều này.”

“Bây giờ tôi chỉ muốn hỏi cậu một vấn đề, chỉ cần cậu nghiêm túc trả lời thì thì tôi sẽ dẫn người rời đi, thậm chí sau khi rút khỏi nơi này xong, chúng tôi sẽ thông báo cho người bên ngoài đến đây, đón mấy cậu rời khỏi đảo một cách an toàn.”

Tiêu Hào thấy hơi lạ, hỏi: “Các ông muốn hỏi vấn đề gì?”

Người cầm đầu lên tiếng: “Trước khi rời khỏi đảo, Dương đảo chủ đã khỏi động thiết bị nổ rồi, mà thiết bị nổ ấy thì cẳng có ai có thể phá hủy được, kể cả người chuyên nghiệp, cho hỏi, tại sao đến giờ rồi mà thiết bị nổ ấy vẫn chưa nổ tung?”

Tiêu Hào trả lời lại rất ngắn gọn: “Tôi đã phá hủy thiết bị ấy rồi nên bây giờ hòn đảo mới không bị nổ.”

Dương đảo chủ không thể tin nổi, nói: “Thiết bị nổ ấy đã được trang bị nguồn năng lượng rất lớn, không ai có thể phá hủy nó được! Hàng tháng chúng tôi đều phải người đến để bảo trì nguồn năng lượng đó, đảm bảo rằng nguồn năng lượng ấy sẽ không có bất kỳ vấn đề gì.”

“Mà một khi thiết bị nổ ấy khởi động thì sẽ không dừng lại, cậu nói rằng cậu đã giải quyết, phá hủy được thiết bị nổ tung, điều này không thể xảy ra được!”

“Nếu cậu dùng sức mạnh của mình để cố phá hủy cỗ máy nổ ấy thì chỉ khiến cho cỗ máy đó phát nổ sớm hơn mà thôi.”

Tiêu Hào chầm chậm nói: “Trên đời này có rất nhiều chuyện mà mấy người không thể giải thích nổi, cũng có rất nhiều kiểu sức mạnh mà mấy người không thể tưởng tượng nổi.

“Mặc dù thiết bị nổ tung đó rất mạnh, nhưng tất cả mọi thứ đều có thứ tương sinh, tương khắc, kiểu gì chẳng có một thiết bị có thể áp chế được thiết bị nổ đó.”

“Nếu mấy người không tin thì có thể đi đến bên phía thiết bị nổ đó để kiểm tra thử, trong mắt mấy người, thiết bị nổ đó rất đáng sợ, nhưng trong mắt tôi thì nó chẳng có ý nghĩa gì cả.” Cập nhật chương mới nhanh nhất trên truyen88.vip

Những người kia thấy dáng vẻ vênh váo của Tiêu Hào, nghe giọng điệu cao cao tại thượng của anh và những lời khiến người ta không thể tin nổi ấy, ai nấy cũng đều khiếp sợ.

Vậy mà vẻ mặt của người cầm đầu lại cực kỳ bình tĩnh, ông ta nói: “Vậy ý của cậu chính là sức mạnh của một mình cậu đã đủ để phá thiết bị nổ đó rồi à?"

Tiêu Hào không muốn giải thích nhiều như vậy, anh dùng thái độ vênh váo nhìn từ trên cao xuống để bảo đối phương cút đi.

Mấy người của Hồn Điện ai nấy cũng đều rất sợ hãi, mà bản thân người cầm đầu cũng cảm thấy toát mồ hôi tay, ông ta cũng sợ rằng đối phương sẽ ra tay giết chết hết người bên mình.

Chính vì thế nên người cầm đầu vẫn luôn duy trì tình trạng báo động, chỉ cần đối phương có hành động gì hơi khác thường thì ông ta sẽ lấy máu để độn thổ bỏ trốn.

Nhưng mà người cầm đầu này vẫn chưa tin đối phương lắm, chuyện dùng sức của một người thì không thể nào chống lại được thiết bị nổ, mà nếu có thể chống lại được thiết bị nổ thì sao đối thủ lại không bị thương?

Mà nếu đối thủ có thể giết chết đám người của ông ta trong một chiêu thì sao lại phải đứng đây nói mấy câu này làm gì?

Mà điều quan trọng hơn nữa, nếu đối phương mạnh đến mức đó thì anh hoàn toàn có thể dùng sức mạnh thần thông của mình thì có thể đạp nước để phi đi, rời khỏi hòn đảo này rồi đi ra bên ngoài để gọi điện thuê thuyền đón người đi.

Vậy sao bây giờ mấy người này vẫn còn ở đây? Tại sao lại chưa rời đi?

Người cầm đầu suy nghĩ rất chu đảo, chẳng mấy chốc ông ta đã nghĩ ra được vấn đề ở đây.

Thật ra thì chỉ cần người bên Hồn


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK