Chương 1133: Lời nói của mọi người
Tiêu Hào nghiến răng, trong mắt lấp đầy những tia máu.
Anh thề: “Ninh Khinh Vân, chỉ cần tôi chưa chết, cô yên tâm, tôi nhất định sẽ trả thù cho cô!” “Tôi sẽ làm cho toàn bộ cái Đế vương Khu này phải long trời lở đất!” “Tôi sẽ khiến cho toàn bộ người trong Đế vương Khu phải chôn cất cùng cô!”
Sát khí trên người Tiêu Hào vô cùng hung ác, anh quay đầu lại, ánh mắt xuyên qua lá chắn năng lượng, nhìn chằm chằm ngũ hành tôn giả.
Sát khí vô tận dường như có thể xuyên thấu được lá chắn năng lượng, ngay cả người bên ngoài cũng đều cảm nhận được sự tức giận đến rung chuyển thấu trời xanh của Tiêu Hào.
Đại đế Đông Hoàng lại tiếp tục chế giễu nói: “Ha ha, Tiêu Hào, dưới sức mạnh của trận pháp Chu Tiên, cậu nhất định phải chết!” “Cho dù cậu có lợi hại đến cỡ nào đi chăng nữa thì nhiều nhất cũng chỉ có thể kéo dài được mười phút mà thôi." “Cuối cùng, tất cả các người đều sẽ điên đảo thần hồn, ngay cả sau khi chết đi cũng không có cơ hội đầu thai.” “Cậu cần phải báo thù, cậu có thể báo thù ai được cơ chứ?” "Ha ha ha!"
Đế vương Tây Độc cũng chế nhạo nói: “Tiêu Hào, đây là kết cục cuối cùng của cậu, dám phản bội Đế vương Khu thì chỉ có đường chết” “Ngài Ma Đế và ngài Võ thần cũng u mê không tỉnh, đúng là tự mình đi tìm đường chết!” “Các người được chết trong tay ngũ hành tôn giả cũng là niềm vinh dự của các người, ha ha!” Vào lúc này Đại đế Đông Hoàng và Đế vương Tây Độc mặc sức chế giễu bọn họ.
Lúc này, Liễu Nguyệt Hân và những người khác cũng đều vội vàng chạy tới.
Liễu Nguyệt Hân đứng ở bên ngoài lá chắn năng lượng, đáng tiếc là sức mạnh của lá chắn năng lượng quá mạnh khiến cho cô bị bay lên trong không khí, Chu Tước vội vàng đỡ Liễu Nguyệt Hân lại.
Chu Tước hét lớn: “Tôi là Chu Tước, người dưới quyền của ngài Nam Đế, ngài Nam Đế là vua của Bắc Cảnh, tôi sẽ tận tâm tận lực dốc sức mình cho Kỳ Hạ và Đế vương Khu, nhưng điều đó chỉ là sau khi tôi chết" “Lẽ nào các người không thể tha mạng cho ngài Nam
Đế sao?” “Các người muốn chém muốn giết gì thì cứ làm tôi đi này, tôi cầu xin các người, các người đừng có giết Tiêu Hào, có được không?”
Chu Tước quỳ trên mặt đất mà cầu xin,
Quỳ ở trước mặt Đại đế Đông Hoàng và Đế vương Tây Độc, quỳ trước ngũ hành tôn giả, không ngừng dập đầu van xin bọn họ nhủ lòng thương xót, đến mức đầu cô ta bị chấn thương, máu không ngừng chảy ra. “Bố ơi bố ơi!” Bạch Khả Như nước mắt lưng tròng, la hét: "Mẹ ơi... chị Chu Tước. "Oa oa..."
Tuy Bạch Khả Như chỉ mới hơn sáu tuổi nhưng cô bé đã biết được tất cả mọi thứ.
Cô bé biết rằng ngày hôm nay mọi người trong gia đình cô bé có thể chết ở đây, nên cô bé vô cùng khó chịu mà khóc lóc đòi bố mẹ.
Liễu Nguyệt Hân cũng bước tới, nhưng cô không quỳ xuống, hai mắt cô đỏ như máu, thậm chí đến cả tóc của cô cũng chuyển sang màu đỏ của máu.
Cô trừng mắt nhìn chằm chằm vào các đế vương và hét lên: “Rốt cuộc chồng tôi đã làm gì sai chứ?” “Tôi hỏi các người đấy, Tiêu Hào đã làm gì sai?” “Vì cái gì mà các người có thể tuyệt tình như thế này?” “Là bởi vì quan hệ giữa Tiêu Hào và Ma Đế sao?” “Tiêu Hào có đầy đủ các kỹ năng, thậm chí là vô cùng mạnh mẽ, tất cả đều là nhờ Ma Đế truyền dạy lại.” “Mà Tiêu Hào đang sử dụng những kỹ năng do Ma Đế truyền lại để làm việc cho Đế vương Khu “Trong vài năm qua Tiêu Hào đã cứu biết bao nhiêu người, hơn nữa anh ấy còn là đệ tử của Thánh Y, huyền hồi tế thế, cúp giúp thế giới. “Thậm chí đến cả ba người trong ngũ hành tôn giả các người bị bệnh nhiều năm như vậy, không có cách nào chữa khỏi, Tiêu Hào cũng đã chữa khỏi bệnh cho các người.” “Nếu không thì các người đã chết từ lâu rồi, vậy mà bây giờ các người lại có thể dùng chính tay mình để giết chết vị cứu tinh từng cứu sống các người!” “Ngũ hành tôn giả, các người là năm người mạnh nhất Kỳ Hạ, nhưng các người đang làm ra cái loại chuyện như thế nào đây? Các người đúng là đồ khốn nạn!”
Đỗ Thanh Như cũng bước đến, chua chát nói ra: “Tôi chỉ là một người bình thường, một con người nhỏ bé không có tên tuổi hay danh tiếng gì cả.” “Nhưng Tiêu Hào là bạn của tôi, anh ấy đã giúp tôi điều tra ra được kẻ sát nhân đã làm hại gia đình tôi.” “Tôi nhớ đến khi tôi còn đang ở trên một hòn đảo, chỗ đó có căn cứ bí mật của Hồn Điện, Hồn Điện đã bắt rất nhiều người đến đó để làm thí nghiệm bí mật” “Mặc dù Tiêu Hào không biết những người này nhưng
Tiêu Hào vẫn cố gắng hết sức để cứu những người này ra mặc dù chẳng hề quen biết từ trước. “Trong mắt của Tiêu Hào, mỗi một sinh mệnh đều có quyền bình đẳng, mỗi người đều xứng đáng được cứu ra. Anh ấy thật đúng là người chuộng chính nghĩa và lương thiện làm sao "Có lẽ tôi chưa tiếp xúc lâu với Tiêu Hào, nhưng tôi biết rằng anh ấy có một trái tim chính trực" "Làm thế nào một người như vậy có thể phản bội đất nước của mình được chứ?" "Tiêu Hào luôn dành cả mạng sống của mình để bảo vệ gia đình và bạn bè xung quanh mình, bảo vệ họ để không bị tổn thương bởi bất cứ ai!" "Một người như vậy, làm sao có thể làm những việc không có tính người như vậy được?" "Tôi hỏi các người, những vị đế vương cao cao tại thượng ngồi ở đây, Tiêu Hào đã làm gì tổn hại đến các người chưa?" "Đã làm tổn hại gì đến Đế vương Khu và Kỳ Hạ chưa?" "Vậy các người nói phản bội là phản bội cái gì?" "Bây giờ các người hãy nói rõ ràng cho tôi nghe, tôi sẽ rửa tai lắng nghe lời các người nói!"
Đỗ Thanh Như vừa nói xong, Đại đế Đông Hoàng hừ lạnh một tiếng và nói: "Cô cho mình là ai chứ?" "Cô có đủ tư cách để nói chuyện với chúng tôi không, cái loại rác rưởi như các các người còn không bằng một con kiến!" "Tiêu Hào sẵn sàng từ bỏ danh phận của mình, mạt cưa mướp đẳng hai bên một phường cùng các người, nhưng vì Tiêu Hào chỉ quan tâm đến loại rác rưởi các người, căn bản không thèm quan tâm đến số phận của đất nước." "Mối quan hệ thầy trò của hắn với Ma Đế là một sự sỉ nhục đối với Đế vương Khu, phản bội tổ quốc, như thế này còn chưa đủ sao?"
Đường Minh Tam cũng lên một bước tiến, lạnh giọng nói: "Muốn đổ tội cho người khác, thì không lo thiếu chứng cứ đâu nhỉ?" "Những vị đế vương cao cao tại thượng này, chỉ là muốn tìm một lý do và cái cớ để có thể giết Tiêu Hào, loại bỏ tất cả những người xung quanh Tiêu Hào." "Vì vậy, dù cho có nói gì đi chăng nữa cũng vô ích, bọn họ căn bản không thèm để nó vào tại đầu. "Bởi vì Tiêu Hào quá mạnh, là vị để vương trẻ nhất và quyền lực nhất trong lịch sử Kỳ Hạt "Trong tương lai chắc chắn sẽ là người duy nhất có thể nối nghiệp Viêm Đế, chính vì thế hẳn là Tiêu Hào đã ngáng chân một số người rồi." "Bởi vì các đế vương khác, gia tộc của bọn họ đều rất quyền lực, sau hàng trăm năm xây dựng và tổ chức, bọn họ đều hi vọng có thể trở thành người kế vị của Viêm Đế "Nhưng chỉ trong vài năm mà Tiêu Hào đã trở thành người kế vị của Viêm Đế, chính vì vậy Tiêu Hào ngay lập tức trở thành cái gai trong mắt bọn họ." "Họ không cam tâm, trong lòng bọn họ rất nuối tiếc, bọn họ cũng rất tức giận, họ muốn giết chết Tiêu Hào, đây là lý do thực sự cho những việc làm của bọn họ." Nhớ đọc truyện trên tamlinh247.org để* ủng hộ team nha !!!
Liễu Nguyệt Hân tiếp lời của Đường Minh Tam: "Không sai, anh Minh Tam, những gì anh nói hoàn toàn chính xác!" “Những vị đế vương cao cao tại thượng này, bụng dạ mỗi người đều sâu như mò kim đáy bể, tâm tư cũng rất khó dò "Làm sao mà họ không nhận ra được mối quan hệ giữa Tiêu Hào và Ma Đế không chỉ là mối quan hệ thầy trò đơn giản chứ." "Làm thế nào mà bọn họ có thể thấy Tiêu Hào không phản bội Kỳ Hạ chứ?" "Bọn họ chỉ muốn sử dụng lý do này như một cái cớ để giết Tiêu Hào, đưa Tiêu Hào vào chỗ chết mà thôi, vì vậy bây giờ có nói gì đi chăng nữa cũng vô dụng" "Chu Tước, em đến đây mau lên, em cứ quỳ lạy những tên khốn nạn này là đang từ bỏ lòng tự trọng của mình, đó quả thật là sự sỉ nhục!" "Bọn họ không có đủ tư cách để khiến cho em phải quỳ xuống van lay!" "Quả thật là quả càn rỡ!" Đại đế Đông Hoàng rống lên.
Trên mặt đế vương Tây Độc cũng đầy thâm trầm, không ngờ rằng những thứ rác rưởi này lại dám sỉ nhục bọn họ.
Trần Bắc Huyền lại cười nhạo một lần nữa: "Các người dám sỉ nhục đế vương, các người thực sự gây ra tội ác tày trời rồi, chỉ có một con đường chết, hôm nay sẽ tôi nhất định sẽ dọn dẹp sạch sẽ đám người các người."
Âm mưu của tam đại đế vương đã bị bại lộ, chính vì vậy họ rất tức giận.
Sau khi Trần Bắc Huyền nói xong, anh ta đột nhiên bắn về phía Liễu Nguyệt Hân.
Trần Bắc Huyền đứng ở rất xa so với Liễu Nguyệt Hân. Nhưng anh ta là một đế vương, gần như đến ngay trước mặt Liễu Nguyệt Hân chỉ trong một giây.
Anh ta dùng lòng bàn tay tát vào mặt Liễu Nguyệt Hân, như muốn giết sống Liễu Nguyệt Hân, muốn cho Tiêu Hào phải chứng kiến cảnh vợ mình bị giết chết ngay trước mắt. Ở trong trận pháp Chu Tiên, Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân vô cùng lo lắng khi nhìn thấy Liễu Nguyệt Hân bị như vậy.
Tiêu Hào tức giận: "Trần Bắc Huyền, nếu anh dám làm tổn thương vợ tôi, tôi sẽ huỷ hoại hết nhà họ Trần của anh, tôi sẽ giết hết tất cả mọi thứ liên quan đến anh."
Tiêu Hào muốn lao ra khỏi trận pháp Chu Tiên, nhưng anh không thể làm điều đó.
Ngũ hành tôn giả không muốn nhìn thấy cảnh này, nhưng thật không may là trận pháp Chu Tiên đã được kích hoạt, bọn họ phải duy trì sức mạnh của trận pháp Chu Tiên.
Vì vậy, bây giờ tam đại để vương có thể làm bất cứ điều gì họ muốn.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK