Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người mặc đồ đen không nói chuyện, trực tiếp ra tay, giết chết người của Môn phái Vạn Kiếm.

Người vận bộ đồ đen này tung một chưởng, đầu Môn chủ của Môn phái Vạn Kiếm vỡ ra từng mảnh, thi thể ngã xuống một bên.

Cường giả cấp năm Dương Thần, ngay cả một chiêu của người mặc đồ đen cũng không ngăn cản nổi Ngay sau đó, tất cả những người có mặt tại hiện trường đều bị giết.

Người của Đàm gia, người của Môn phái Vạn Kiếm, tất cả đều thất bại, ngã gục trong vũng máu.

Hơn một trăm người đã bị giết sạch, không sót một ai. Liệt Diễm không thể làm gì được, bởi vì khí tức mạnh mẽ của đối phương đã hoàn toàn áp chế anh ta.

Liệt Diễm không phải là một Đế Vương, mặc dù chỉ còn cách Đế Vương một bước chân nhưng anh ta không thể chống lại khí tức và sức mạnh của một Đế Vương được.

Liệt Diễm hoàn toàn không hiểu, tại sao đối phương lại muốn giết người của nhà họ Đàm và tất cả người của Môn phái Vạn Kiểm .Lẽ nào vị Đế Vương bí ẩn này đến đây để giúp mình sao? Điều đó là không thể, bởi vì cả Liệt Diễm và Tiêu Hào cả hai người đều không phải người thuộc Thủ đô Võ Thần.

Sau khi giết hết những người có mặt tại đây, người đàn ông mặc đồ đen ngay lập tức rời khỏi nhà Kim Quang và biến mất không tung tích.

Liệt Diễm trực tiếp quỳ trên mặt đất, thở hồn hồn, nhìn chằm chằm thi thể hơn trăm người ở hiện trường, trong lòng cảm thấy chán ghét và buồn nôn.

Liệt Diễm vội vàng chạy tới căn phòng phía sau lưng, anh ta nhìn thấy Hạ Tử Thanh ở ngoài cửa.

Hạ Tử Thanh tình cờ nhìn thấy khung cảnh đẫm máu bên ngoài, Liệt Diễm vội vàng che mắt Hạ Tử Thanh, lấy quần áo của chính mình che đầu Hạ Tử Thanh lại.

Anh không thể để Hạ Tử Thanh nhìn thấy cảnh tượng máu me đầm đìa ngoài kia, dù sao Hạ Tử Thanh cũng mới mười sáu tuổi, cô ấy ấy hoàn toàn không chịu nổi.

Nhưng đã muộn một bước, Hạ Từ Thanh đã nhìn thấy rồi, đôi mắt Hạ Tử Thanh chợt tuôn hai hàng lệ, đầy Liệt Diễm ra. "Anh đã giết nhiều người như vậy? Anh Liệt Diễm, là anh đã giết hết sao?"

Thì ra Hạ Tử Thanh đã hiểu lầm, cho rằng những người này đều là do anh ta giết.Bên ngoài liên tục có tiếng động, Hạ Từ Thanh nhất định sẽ không ra ngoài, vì cô ấy rất nghe lời. Anh Liệt Diễm kêu cô ấy ở lại đây, cô ấy sẽ không chạy lung tung, vừa rồi cô ấy nghe thấy bên ngoài không có động tĩnh gì nên muốn ra ngoài xem một chút.

Vừa mở cửa ra thì thấy những người bên ngoài đều đã bị giết, cho nên mới nghĩ là do Liệt Diễm làm.

Hạ Từ Thanh luôn muốn trả thù cho gia đình, nhưng oan có thủ, nợ có chủ, cô ấy không muốn Liệt Diễm lạm sát. Nhìn thấy nhiều người chết như vậy, Hạ Tử Thanh thực sự sợ hãi.

Liệt Diễm đóng cửa phòng, hỏi: "Em nghĩ là Liệt Diễm anh lại làm điều đó sao?"

Hạ Tử Thanh nhớ tới lúc trước Liệt Diễm đã giết chết Dương Quân liền gật đầu, sau đó cô ấy nhớ tới cảnh tượng đẫm máu bên ngoài, lại liều lĩnh lắc đầu. "Không... Không, tuyệt đối không phải! Anh Liệt Diễm, anh nhất định không phải người xấu như vậy. Không thể giết nhiều người như vậy, em không tin!"

Liệt Diễm gật đầu đáp lại: "Quả thực không phải do anh gây ra. Là một người bí ẩn mặc đồ đen đã giết tất cả những người ở đây."

Nói xong, Liệt Diễm quay sang nhìn Tiêu Hào, lúc này

Tiêu Hào đang giúp Kim Quang đột phá.Người mặc đồ đen bí ẩn kia chắc hẳn đang ở cảnh giới

Đế Vương, Liệt Diễm vốn muốn để Tiêu Hào ra tay ngăn cản đối phương. Thật đáng tiếc khi Tiêu Hào ở trong giúp Kim Quang bứt phá, căn bản không thể phân tâm

Nếu ngay lúc này bị phân tâm, Kim Quang sẽ phát điện và thậm chí nguy hiểm đến tính mạng của anh ta.

Còn chuyện xảy ra ở bên ngoài, Tiêu Hào đều không hay biết, bởi vì Tiêu Hào cô lập mọi thứ ở đây, không gì có thể quấy rầy sự tu luyện và đột phá của Kim Quang.

Vào lúc này, Liệt Diễm vẫn không thể làm phiền Tiêu Hào và Kim Quang.

Liệt Diễm nói chuyện với Hạ Tử Thanh, Hạ Tử Thanh nhớ tới cảnh tượng vừa rồi, liền nhào vào trong vòng tay của Liệt Diễm rồi bật khóc, khóc một lúc rất lâu.

Liệt Diễm an ủi Hạ Từ Thanh, đồng thời anh đang nghĩ, tại sao người mặc đồ đen lại giết hết người của cả hai phái, và tại sao anh ta lại không giết anh ?

Chỉ có một khả năng, người mặc đồ đen giết tất cả những người ở hiện trường, và sau đó anh ta muốn đổ tội cho Liệt Diễm và Tiêu Hào.

Nếu đúng như vậy thì sẽ là một rắc rối lớn.

Liệt Diễm lại bắt đầu nghĩ, nếu đối phương muốn đối phó với Tiêu Hào và chính mình, vậy tại sao không trực tiếp ra tay luôn đi? Hay là đối phương đã phát hiện raTiêu Hào là Đế Vương?

Sau hơn một giờ đồng hồ, Kim Quang cuối cùng cũng đột phá.

Sức mạnh cần thiết để đột phá của Kim Quang, là tất cả sức mạnh Đế Vương mà Tiêu Hào đã cung cấp cho anh ta, lấy không hết, dùng không can, bất kể Kim Quang cần bao nhiêu sức mạnh, Tiêu Hào đều có thể cho anh ta.

Việc đột phá cảnh giới đều phụ thuộc vào bản thân Kim Quang, vốn dĩ Kim Quang căn bản không thể vượt qua cửa ài này, nhưng sau khi Tiêu Hào cung cấp sức mạnh của Đế Vương cho Kim Quang, cảnh giới thể chất của Kim Quang đã hoàn toàn đạt đến cảnh giới Dương Thần.

Vì vậy điều này giúp ích rất nhiều cho Kim Quang, Kim Quang chỉ cần khắc phục nỗi đau trong thế giới quan là có thể bứt phá thuận lợi.

Với sự giúp đỡ của Tiêu Hào, mọi thứ đã thành hiện thực, cuộc đột phá kéo dài liên tục trong hơn hai giờ đồng hồ cuối cùng cũng thành công. Truyện8*8.vip trang web cập nhật nhanh nhất

Kim Quang mở mắt ra, cảm thấy toàn thân tràn đầy sức mạnh, cảm nhận của năm giác quan cũng mạnh hơn trước vô số lần.

Ông ta không chịu nổi liền ngẩng lên trời hét lên một tiếng, toàn bộ căn phòng đều đang lay động, cả căn biệt thự cũng điên cuồng rung chuyển."Ha ha ha ha ha! Tôi đã đột phá rồi, tôi cuối cùng đã đột phá " "Tôi đã nhiều năm như vậy không thể đột phá, không ngờ hôm nay lại có thể làm được!"

Tiêu Hào đã cởi bỏ lớp vỏ cách âm, sau một hồi cười với vẻ thích thú và phấn khích một lúc, Kim Quang nhìn lại Tiêu Hào và Liệt Diễm đang đứng trước mặt.

Ông ta hiểu rằng sở dĩ ông ta có thể đột phá ngày hôm nay là nhờ có sự giúp đỡ của hai người này.

Mà trong quá trình đột phá ông ta gần như đã rơi vào hiểm cảnh thập tử nhất sinh, vốn dĩ hôm nay ông ta sẽ tầu hòa nhập ma hoặc chết ngay tại đây, chính là hai người kia đã giúp ông ta đột phá một cách hoàn mỹ.

Kim Quang vô cùng cảm kích hai người, thậm chí còn quỳ xuống cảm tạ, đây mới thật sự là đại ơn.

Kim Quang lúc này mới hiểu được, rằng chuyện đổi phương nói những bức tranh lẫn chữ những chữ ông ta viết đều là rác rười, hai người họ nhất định đã nghĩ như vậy thật.

Sau đó ông ta mới ngộ ra cảnh giới của hai người này đã vượt qua mình rất nhiều.

Tiêu Hào đỡ Kim Quang dậy, nói: "Chúng ta đã gặp nhau, hai người chúng tôi có thể giúp ông đột phá. Đây cũng đã là một duyên phận.""Vốn dĩ với tình hình hiện tại, có lẽ cả đời này ông cũng không thể đột phá được. Việc hai chúng tôi giúp đỡ ông cũng không phải là làm không. Tôi cần ông vì chúng tôi mà làm kha khả việc đấy."

Kim Quang nói với vẻ biết ơn: "Hai vị các hạ không chỉ giúp đỡ tôi, mà còn kéo tôi trở lại từ quỷ môn quan và cứu mạng sống của tôi." "Thế nên nếu như hai anh có chuyện gì cần hỗ trợ cứ việc nói, chỉ cần là việc Kim Quang tôi có thể làm, tôi nhất định sẽ làm hai vị hài lòng." "Nhưng, người như tôi làm việc gì cũng đều có chuẩn mực riêng của bản thân, nhúng tay vào những thứ gian trả là chuyện mà tôi tuyệt đối sẽ không làm." "Nếu hai người cần bất kỳ loại sách quý, đá quý, hoặc những đồ vật để tu luyện, tôi có thể cung cấp chúng với số lượng lớn vô điều kiện và toàn diện."

Kim Quang có những nguyên tắc riêng khi làm việc, Tiêu Hào và Liệt Diễm cuối cùng cũng có thể khẳng định rằng Kim Quang thực sự là một người tốt, lần này họ đã cứu đúng người. “Đúng rồi, hai vị" Kim Quang nói: "Tôi chưa biết tên các ngày? Tiêu Hào nói, "Tôi tên là Trương Lỗi "

Liệt Diễm nói, "Tên tôi là Đồng Trường Phong."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK