Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net


Lục Việt giải thích: “Vốn đi tôi đã sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa, chuyện đã làm xong. Nhưng con trai chủ tịch thành phố Thanh Hà Thạch Đức Quy lại đột nhiên nhúng tay vào, hơn nữa phía sau còn có lực lượng ủng hộ, cướp đi kho báu." "Mà cô Chu cô là con gái châu chủ Kim Cường, thành phố Thanh Hà nằm dưới sự quản lý của các người " "Cho nên tôi muốn mới cô ra mặt giúp tôi việc này."

Đầu dây bên kia chính là con gái châu chủ Kim Cường, Chu Thục Nhi.

Chu Thục Nhi càng thêm tò mò, là kho báu gì mà lại khiến cho loại thể lực như môn phái Bình Điều này cảm thấy hứng thú như vậy.

Hơn nữa, hiện tại môn phái Bình Điệu đã chịu thiệt thời rồi,

Chu Thục Nhị nói: "Cứ nói xem là khó bầu gì trước đi, tôi mà có hứng thủ tự nhiên cũng sẽ giúp anh."

Theo bản năng, Lục Việt thấp giọng nói: "Ở sâu trong núi Bàn Long, trong hang động Huyền Âm có một nơi là vùng đất thiêng để tu luyện - Linh Trì." "Cái gì cơ?" Chu Thục Nhi nghe vậy, giọng nói cả kinh: "Linh Trì Linh Tri lớn thế nào?" "Còn có báu vật gì nữa?"

Lục Việt cũng không nói rõ, anh ta cũng không được tận mắt nhìn thấy Linh Trì, nhưng hang động Huyền Âm sát khi chọc trời, phía trên sơn cốc âm khí hội tụ, còn có Âm Linh Xà chiếm giữ, đương nhiên sẽ có Linh Trì và kho báu cực kì lớn.

Sau khi biết những chuyện này, Chu Thục Nhi đã động lòng, hô hấp có chút dồn dập.

Linh Trì là miền đất hứa để tu luyện mà mỗi một thế lực đều tha thiết ước mơ. Có được Linh Trì, tu luyện ở Linh Trì, làm ít hưởng nhiều, có thể nhanh chóng đào tạo ra rất nhiều cường giả, tu luyện ở Linh Trì một thời gian dài có thể đột phá được cảnh giới càng cao.

Chu Thục Nhi đè lại sự kích động trong đáy lòng, cô ta muốn hỏi rõ ràng tất cả mọi chuyện,

Chuyên tốt đẹp lớn như vậy, người của môn phải Bình Điệu không chiếm làm của riêng, tại sao lại tiết lộ cho cô ta.

Cô ta biết lợi ích càng lớn thì nguy hiểm cũng càng cao.

Nhất định đã xảy ra vấn đề lớn gì đó.

Chu Thục Nhi hỏi: "Vừa nãy anh nói là ai đã chặn đường đi của anh cơ? Chủ tịch thành phố Thanh Hà?" "Đúng vậy." Lục Việt lại nói: "Là con trai chủ tịch, Thạch Đức Quy."

Chu Thục Nhi khó hiểu: "Một đứa con trai chủ tịch thành phố Thanh Hà nhỏ nhoi mà dám chặn đường của anh sao?" "Lục Việt, với thân phận của anh, cho dù là giết con trai chủ tịch cũng có thể giải quyết mà?" "Vấn đề chính là ở đây." Giọng nói Lục Việt trầm trầm: "Đương nhiên tôi không sợ Thạch Đức Quy. Cho dù đích thân chủ tịch thành phố Thanh Hà đến đây tôi cũng không sợ" "Chỉ là đám mười người Huyền Thông cấp năm trở lên mà tôi phải đi đều bị giết chết. Dảm giết người môn phái Bính Điệu chúng tôi, phía sau Thạch Đức Quy nhất định có lực lượng lớn mạnh ủng hộ." kỷ của Thạch Đức Quy, chủ tịch sẽ tiếp nhận toàn bộ mọi thứ trong hang động Huyền Âm "Cho nên tôi mới nhờ có giúp do Đọc truyện mới nhất tại Truyện88 .net

Chu Thục Nhi càng khó hiểu, cường giả môn phái Bình Điệu như mây, hoàn toàn có thể giải quyết chuyện này, sao mà lại đến lượt cô ta?

Cô ta và Lục Việt vốn dĩ không quá thân quen, chỉ là bạn bè bình thường thôi.

Chu Thục Nhi tiếp tục hỏi: "Vì sao anh không cho người của môn phái Bính Điệu ra mặt?" "Chút chuyện nhỏ này mà môn phái Bình Điệu các anh cũng không xử lý nổi sao?"

Lục Việt giải thích: "Chuyện lần này là tôi tự mình sắp đặt. Toàn bộ đều là người của tôi, bố tôi không biết, những lãnh đạo cấp cao khác của môn phái Bính Điệu cũng không biết " "Tin rằng cô cũng biết, người của môn phái Bính Điều chúng tôi cạnh tranh kịch liệt. Tôi tìm được Linh Trì là vì bồi dưỡng những người này của tôi, sớm có sự chuẩn bị cho tôi về sau trở thành môn chủ" "Lần này những cường giả tôi dẫn ra thương vong nặng nề, tạm thời trong tay không có nhiều người, vì vậy tôi mới tìm cô giúp đỡ " Chu Thục Nhi hiểu được, Lục Việt không thể để những người khác của món phái Bình Điệu biết chuyện này, anh là muốn lợi dụng sức mạnh của Linh Trì âm thăm bồi dưỡng cấp dưới của mình.

Trong lòng Chu Thục Nhì có tính toán, nói: "Tôi có thể giúp anh, một chủ tịch thành phố Thanh Hà nhỏ bé, dạ dày ông ta có to đến đâu cũng không nuốt nổi Linh Trì." "Tôi có thể xử lý mọi chuyện, nhưng tôi phải được một nửa quyền sử dụng Linh Trì." "Được!" Lục Việt hứa hẹn: "Chúng ta gặp mặt rồi nói chuyện chi tiết."

Tiêu Hào trở về thành phố Đế Nam.

Sau khi trở lại, chuyện đầu tiên anh làm không phải là về nhà gặp Liễu Nguyệt Hân mà là đến nhà họ Âu Dương.

Trang viên của nhà Âu Dương yên tĩnh, xung quanh tràn ngập vẻ u buồn.

Có những câu đối tang treo khắp nơi, và vải trắng bay lơ lửng trên cây.

Tiêu Hào đi tới đại sảnh, bên phải là đại sảnh treo đầy lẵng hoa màu trắng.

Lần lượt từng người khách đến cùng bài.

Thỉnh thoảng có tiếng khóc bị ai truyền đến "Tiêu Hào, cầu đến rồi." Âu Dương Thịnh nhìn thấy Tiêu Hào đi tới liền chào hỏi,

Cà người ông ấy già đi rất nhiều, đôi mắt đỏ ngầu và khuôn mặt mệt mỏi.

Người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, cái chết của con trai ông là một sự mất mát to lớn.

Tiêu Hào bước tới, hối lỗi nói: "Ông nội Âu Dương, tôi xin lỗi... chuyện này xảy ra là do tôi."

Nếu Tiêu Hào không chữa khỏi cho Bạch Đình Quốc, Bạch Đình Quốc sẽ không bị nhà họ Bạch nhắm đến, và sẽ không xảy ra tai nạn. “Không phải lỗi của cậu.” Âu Dương Thịnh thở dài một hơi. “Anh Tiêu Hào" Âu Dương Chanh Kỳ lúc nãy đang cảm ơn khách đi tới. "Chanh Kỳ." Tiêu Hào nhẹ giọng chào hỏi.

Nhất thời cả hai không biết nói gì, trong lòng chỉ có thương tâm. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.ne t

Âu Dương Chanh Kỳ từ Long Tổ trở về, Âu Dương Sâm gặp chuyện, bây giờ nhà Âu Dương nhất định phải có người chủ trì đại cuộc

Âu Dương Thịnh đã lui về tuyến hai. Âu Dương Kiến Đình là thành viên lão làng của Long Tổ, không thể rời khỏi Long Tổ, tất cả mọi việc nhà Âu Dương đều giao hết cho Âu Dương Chanh Kỳ,

Sau này Âu Dương Chanh Kỳ gánh trên vai trong trách rất nặng, phải gánh cả gia tộc Âu Dương,

Tiêu Hào đến chính giữa linh đường, thắp hương cùng bái.

Trong linh đường không chỉ có di ảnh của Âu Dương Sâm, mà còn có di ảnh của Anh Cường, sau đó trong một khung ảnh có tên của Bạch Đình Quốc.

Bạch Đình Quốc... đã chết, ngay cả tấm ảnh cũng không còn.

Âu Dương Thịnh biết rằng Bạch Đình Quốc là trẻ mồ côi và là người mà Tiêu Hào quan tâm, vì vậy đã tổ chức tang lễ của Bạch Đình Quốc cùng với tang lễ của người trong nhà.

Sau khi hành lễ, Tiêu Hảo nhìn di ảnh trước mặt và nói: "Chú Âu Dương, Đình Quốc, anh Cường, tất cả những người đã chết... Tôi sẽ đích thân báo thù cho mọi người." "Tôi sẽ khiến những người đứng sau lưng phải trả

Vài tơ đỏ ngầu hiện lên trong mắt Tiêu Hào, giám

Âu Dương Chanh Kỳ ở bên cạnh nói: "Anh Tiểu lào, bác cả là người của Long Tổ, Long Tổ sẽ điều tra chuyện này." "Tôi muốn đích thân báo thủ cho bác cả và những người đã chết."

Âu Dương Chanh Kỳ lo lắng kẻ địch lần này là nhà họ Bạch, gia tộc hạng nhất ở Bình Châu, thế lực của thành phố Đế Nam không dễ trêu vào.

Vì vậy, cô ta cho rằng Tiêu Hào cũng không đủ khả năng trêu vào.

Long Tổ điều tra, không ai dám ngăn cản, đó cũng là cách sắp xếp tốt nhất.

Tiêu Hào nói: "Chanh Kỳ, vấn đề này bắt đầu từ tôi, và đương nhiên nên kết thúc do tôi." "Long Tổ, không cần nhúng tay vào."

Cho dù người của Long Tổ ra tay cũng vô dụng, đối phương giết người diệt khẩu, không hề để lại dấu vét.

Hung thủ bên ngoài cũng không nhìn thấy, chi biết là người nhà họ Bạch.

Người của Long Tổ rất mạnh, nhưng cần phải có bằng chứng.

Nếu không có đủ bằng chứng, chỉ lấy lời khai của Trương Mạn thì hoàn toàn không làm gì được nhà họ

Bach. “Nhưng, anh Tiêu Hào.” Âu Dương Chanh kỳ khó hiểu nhìn Tiêu Hào, nói: “Anh nên biết kẻ thủ của chúng ta là ai." “Tôi biết." Trong mắt Tiêu Hào hiện lên một tia lạnh lẻo: "Giết anh em của tôi, giết bạn bè của tôi, cho dù là mười nhà họ Bạch cũng không thể ngăn cản tôi trả thù" “Chanh Kỳ, yên tâm, kẻ thù của chúng ta nhất định phải chết."

Âu Dương Chanh Kỳ tin Tiêu Hào.

Lời của Tiêu Hào không phải là một loại tự tin, mà là một loại thông báo, như là thông báo cái chết của đối phương.

Đúng lúc này, người bên ngoài hô to: "Gia chủ nhà họ Uông đến!"

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK