Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiêu Hào bế Khả Như lên, yêu thương xoa đầu Khả Như.

“Bố, con nhớ bố lắm. Đã lâu rồi con không được gặp bố... Nói rồi Khả Như hôn lên má Tiêu Hào.

Gần đây Tiêu Hào rất bận rộn, còn nhóm người Liễu Nguyệt Hân và Trương Mạn và vẫn ở bên Khả Như. Khả Như chữa trị trong linh trì, bây giờ đã hoàn toàn bình phục, chỉ số thông minh không có vấn đề gì!

“Bé con, bố cũng nhớ con lắm.” Khả Như là con gái của Bạch Đình Quốc, người anh em của Tiêu Hào. Trong lòng Tiêu Hào, Khả Như chính là con gái ruột của mình.

“Bố mẹ ơi, con muốn làm phù dâu, được không a?” Khả Như mong chờ nhìn Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân. Tiêu Hào cười nói: “Hôm nay cả nhà chúng ta kết hôn được không? Bố mẹ nắm tay con, chúng ta hạnh phúc ở bên nhau, được không?”

Nghe vậy, Khả Như rất vui vẻ, vỗ tay reo lên: “Vâng vâng! Con muốn kết hôn với bố mẹ!”

Không ai ngờ được rằng Tiêu Hào lại đột nhiên có quyết định này. Không ai sẽ phản đối, thậm chí Liễu Nguyệt Hân cảm thấy lễ cưới như vậy càng hạnh phúc hơn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện App

Các khách khứa đã tới đông đủ, lễ cưới cũng sắp được cử hành. Đúng lúc này, bên ngoài lại có người hô lên: “Môn chủ Cửu Âm Môn, Độc Cô Lão Nhân tới!”

Xuất hiện trước mắt mọi người là Thượng Quan Linh Nguyệt mặc lễ phục màu đen, dáng người gợi cảm. Thượng Quan Linh Nguyệt đỡ một ông lão tóc bạc phơ, gương mặt hiền từ chậm rãi bước vào. Ông lão này chính là Quỷ Diện. Đây là lần đầu tiên Quỷ Diện bày ra thân phận là môn chủ của Cửu Âm Môn trước mặt công chúng sau bao nhiều năm qua. Thượng Quan Linh Nguyệt cũng lần đầu lộ diện trước mặt công chúng. Trước kia cô ta luôn khoác áo choàng đen che giấu, hoặc ngoại hình là giả. Tham gia lễ cưới thì đương nhiên không thể xuất hiện với ngoại hình giả mạo.

Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân cùng nghênh đón, hai bên chào hỏi nhau. Thượng Quan Linh Nguyệt giới thiệu: “Anh Tiêu, chị Nguyệt Hân, tên tôi là Thượng Quan Linh Nguyệt. Đây là Độc Cô Lão Nhân, sư phụ của tôi. Cửu Âm tông cũng đã được đổi tên là Cửu Âm Môn, sư phụ của tôi chính là môn chủ.”

Mọi người lại khách sáo hỏi thăm nhau. Tiêu Hào lại cảm ơn lần trước Cửu Âm Môn đã giúp đỡ Liễu Nguyệt Hân. Liễu Nguyệt Hân cẩn thận quan sát Thượng Quan Linh Nguyệt: “Trong tên chị có chữ Nguyệt, tên em cũng có. Em Nguyệt, chúng ta thật có duyên.”

Sau khi trò chuyện mấy câu, Thượng Quan Linh Nguyệt dâng lên một món quà, chú Giang đứng bên cạnh nhận lấy. Thượng Quan Linh Nguyệt nói:

“Món quà của tôi hơi đặc biệt, mời cô dâu chú rể xem qua một chút sẽ tốt hơn.”

Khách khứa tới dự lễ hôm nay đều mang theo quà, Tiêu Hào không mở ra, đều kêu chú Giang ghi chép rồi cất đi. Bình thường sẽ không mở quà ngay tại hiện trường. Vị khách nào của thế lực nào tặng món quà gì, chỉ cần chủ nhà biết là được rồi, không cần thiết lộ ra. Nhưng Thượng Quan Linh Nguyệt yêu cầu mở quà ngay tại chỗ, cũng không có gì là không ổn.

Liễu Nguyệt Hân nhận lấy hộp ngọc từ tay Giang Đinh, cẩn thận mở ra. Tiêu Hào phát hiện bên trong lại là một báu vật – Đá Lưu Ly! -

Đỗ Thanh Như đứng bên cạnh Liễu Nguyệt Hân thấy là đá Lưu Ly thì lập tức thay đổi sắc mặt. Tiêu Hào cũng cả kinh. Lúc trước một già một trẻ hủy diệt nhà họ Đỗ, Tiêu Hào đã điều tra ra hai người đó thuộc về Vu Cổ Môn. Sau khi anh và Đỗ Thanh Như xông tới Vu Cổ Môn thì không tìm thấy hai người kia đâu, chỉ thấy hai đệ tử nhỏ tuổi. Sau đó Tiêu Hào đã kêu Long tổ và vương triều Ám Dạ điều tra, nhưng không điều tra được lão già và thiếu niên đã đi đâu. Bây giờ Thượng Quan Linh Nguyệt lại tặng đá Lưu Ly, khiến anh rất kinh ngạc.

Tiêu Hào hỏi: “Độc Cô tiền bối, ngài tìm được đá Lưu Ly bằng cách nào vậy?”

Kêu người già bằng tiền bối là tôn xưng một cách kính trọng. Hơn nữa lần này Độc Cô Lão Nhân tìm được đá Lưu Ly, đối với Tiêu Hào và Đỗ Thanh Như là một món quà lớn.

Thượng Quan Linh Nguyệt nói: “Long tổ với vương triều Ám Dạ vẫn đang truy nã người của Vu Cổ Môn, khoảng thời gian trước tôi và sư phụ lên núi hái thuốc, vừa lúc gặp một ông lão mất cánh tay phải. Phát hiện ông lão này cực kỳ giống với người bị Long tổ truy nã, tôi và sư phụ đã ra tay bắt giữ ông ta, xác nhận thân phận, biết được ông lão đó chính là người nị truy nã. Khi đó ông lão muốn bỏ trốn, tôi và sư phụ đã hợp sức giết chết ông ta, lấy được đá Lưu Ly từ trong tay ông ta, phát hiện đó là báu vật mà Tiêu Hào các hạ bị mất cắp nên hôm nay tôi đã mang nó tới làm quà chúc mừng” Bạn đang đọc truyện tại Truyện App

Tiêu Hào vội vàng nói cảm ơn Độc Cô Lão Nhân: “Tiền bối, cô Thượng Quan, thật sự rất cảm ơn hai người.”

Đôi mắt Đỗ Thanh Như ngấn lệ, vô cùng cảm kích nhìn Thượng Quan Linh Nguyệt và Độc Cô Lão Nhân. Tiêu Hào cất đá Lưu Ly, đưa cho Đỗ Thanh Như. Đỗ Thanh Như kích động một lát, sau đó buồn bã nhìn báu vật đã mất mà tìm lại được. Chính là báu vật gia truyền này nên nhà họ Đỗ mới bị diệt vong. Nhưng Đỗ Thanh Như cũng biết đá Lưu Ly là tất cả đối với nhà họ Đỗ, cô nhất định sẽ giữ gìn thật kỹ, chăm chỉ tu luyện lực lượng bên trong. Mặc dù một kẻ thù đã chết, nhưng thiếu niên kia còn chưa chết. Cô nhất định phải tìm được thiếu niên đó, trả thù cho người nhà!

Đến mười hai giờ trưa, lễ cưới chính thức bắt đầu.

Liễu Nguyệt Hân thay váy cưới trắng tinh khôi, đeo viên đá quý đắt tiền nhất thế giới – Thâm Hải Lam. Hôm nay Tiêu Hào cũng là chú rể bảnh bao nhất, quần áo trang sức trên người đều do nhà thiết kế nổi tiếng trên thế giới chế tạo ra, tràn ngập khí chất quý tộc.

Cô dâu và chú rể bước lên sân khấu trước ánh mắt chăm chú của mọi người. Sau lưng hai người là sáu vị phù rể vô cùng tuấn tú cùng với sáu phù dâu xinh đẹp như tiên nữ. Hiện trường vang lên tiếng khúc nhạc Wedding March trứ danh. Người chủ trì lễ cưới là ngôi sao hạng A trên cả nước. Có điều hôm nay cho dù là siêu sao thế giới thì khi đứng cùng với Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân cũng sẽ trở nên mất hết tiếng tăm.

Hai người bước lên thảm đỏ, nằm tay của Khả Như, gia đình ba người bước lên sân khấu hạnh phúc của họ.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK