Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiêu Hào biết quy củ của Hồn Điện. Nhưng mà Tiêu Hào cũng không có để ở trong lòng.

Trong ngành của bọn họ, nhiệm vụ giết cường giả cấp thần thì một ngàn linh thạch cao cấp đã là giá cao nhất rồi.

Bị người của Hồn Điện để mắt tới thì nhất định cuộc sống sau này sẽ gặp không biết bao nhiêu phiền toái.

Tiêu Hào chăm chú nhìn Ninh Khinh Vân nói: “Lần sau nếu sát thủ lại tiếp tục đến giết tôi thì để tôi tự mình giải quyết vấn đề, không cần cô phải ra tay”

Tiêu Hào không muốn dây dưa quá nhiều với người của Hồn Điện vì thế nhất định phải giải quyết chuyện này nhanh một chút.

Tiêu Hào phá hủy thi thể của sát thủ, hội họp cùng với hai người Lục Việt và Lương Thiếu Thu.

Độc của bọn họ đã được Ninh Khinh Vân giải.

Lần thứ hai Lục Việt nhìn thấy Tiêu Hào thì trong lòng rung động không dứt. Quả thật anh đã đánh giá thấp thực lực của Tiêu Hào.

Sau chuyện lần này, Lục Việt cũng coi như đã nhìn thấy thực lực chân chính của Tiêu Hào. Bạn đang đọc truyện tại truyen88.vip

Thực lực của tên sát thủ vừa nãy kia tuyệt đối là từ cấp cường giả Thần Thông trở lên!

Vậy mà Tiêu Hào chỉ trong một chiêu đã có thể đánh trọng thương đối phương!

Chuyện càng khiến cho Lục Việt khiếp sợ hơn chính là, chỉ trong thời gian chưa đến mười giây mà Ninh Khinh Vân đã biết anh cùng Lương Thiếu Thu trúng độc.

Thậm chí Lục Việt cho là, Ninh Khinh Vân còn mạnh hơn Tiêu Hào rất nhiều.

Lục Việt càng thêm khẳng định mình lựa chọn đứa cùng một thuyền với Tiêu Hào thì nhật định anh đều sẽ có được những thứ anh muốn.

Lương Thiếu Thu hỏi Tiêu Hào: “Sư phụ, sát thủ thế nào rồi?”

“Chết.” Tiêu Hào trả lời một cách rất tùy ý tựa như chuyện vừa mới sảy ra là một chuyện không đáng nhắc đến.

“Mọi người nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai chúng ta lại chạy bộ.”

Lục Việt hỏi: “Tiêu đại sư, bên phía sát thủ có thu được tin tức gì không?”

Lục Việt biết, mới nãy Tiêu Hào chính là đuổi theo sát thủ bị anh ta đánh bị thương kia nhất định là vì để lấy tin tức quan trọng.

Tiêu Hào nói: “Nếu các người muốn biết thì tôi cũng có thể nói cho các người biết.”

“Sát thủ là người của Hồn Điện” Nghe thấy hay chữ Hồn Điện Lục Việt liền biến sắc!

Vẻ mặt của Lương Thiếu Thu thì tràn đầy tò mò. Anh chưa từng nghe qua hai chữ Hồn Điện. Đến khi anh biết Hồn Điện là tổ chức sát thủ lớn nhất toàn cầu thì sắc mặt cũng thay đổi.

Ninh Khinh Vân vỗ vỗ hai người nói: “Bọn họ là tổ chức lớn nhất, chứ không phải là tổ chức mạnh nhất. Sợ cái gì?”

“Trong các tổ chức sát thủ thì Hồn Điện chỉ có thể xếp hàng thứ hai.”

“Sỡ dĩ Hồn Điện là tổ chức sát thủ lớn nhất là bởi vì chi nhánh của Hồn Điện có ở trên toàn thế giới. Trong mỗi một cường quốc đều có chi nhánh của bọn họ. tổ chức sát thủ cũng là một trong những đường dây nằm trong dự án của bọn họ. Nhưng bọn họ còn có những đường dây cùng dự án phát triển khác mạnh hơn.”

Lương Thiếu Thu không ngờ rằng còn có tổ chức sát thủ mạnh hơn so với Hồn Điện. Anh tò mò hỏi: “Vậy tổ chức sát thủ mạnh nhất là tổ chức nào?”

Ninh Khinh Vân hướng về phía Tiêu Hào cười một tiếng: “Vương triều Ám Dạ nước Kỳ Hạ Lương Thiếu Thu cả kinh, vui vẻ nói: “Tổ chức sát thủ mạnh nhất lại là người của Kỳ Hạ chúng ta.”

Bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới Tiêu Hào đứng trước mặt bọn họ chính là Ám Dạ Vương. Bạn đang đọc truyện tại truyen88.vip

Tiêu Hào chính là vua sát thủ đứng thứ nhất trên toàn cầu.

Cho dù là tổng điện chủ của Hồn Điện ở Nam Cảnh đứng trước mặt anh cũng không dám nói chuyện lớn tiếng.

Lục Việt cau mày: “Quy tắc của Hồn Điện chính là nếu nhiệm vụ thất bại thì sẽ tiếp tục đuổi giết mục tiêu. Bọn họ sẽ không tiếc bất cứ giá nào để giết chết mục tiêu.”

“Chẳng qua là... Tôi không hiểu, quy tắc đầu tiên của Hồn Điện chính là sẽ không giết những binh bộ của Long tổ.”

“Tiêu đại sư, sao người của Hồn Điện lại có thể giết anh?”

Tâm tư Lục Việt kín đảo. Vừa hỏi đã vào ngay vấn đề chính.

“Tôi đã sớm rời khỏi vị trí binh bộ của Bắc Cảnh cùng với chức vị bác sĩ trong Long tổ. Mọi chuyện đã là của quá khứ."

“Hiện tại tôi chỉ là một người cực kỳ bình thường trợ giúp điều tra viên là bởi vì trước kia tôi là người của Long tổ.”

Những tin tức này đều là những tin tức bên ngoài. Tất nhiên người của Hồn Điện có thể điều tra được.

Lục Việt lại hỏi: “Tiêu đại sư, anh định làm thế nào để ứng phó với cục diện hiện tại? Khẳng định người mà Hồn Điện phải ra so với lần đầu còn mạnh hơn.”

“Nhất định chúng ta phải có kế hoạch ứng đối.”

“Tôi định điều động cường giả của môn phái Bính Điệu, để cho bọn họ truyền ra tin tức Hồn Điện ám sát người của Long tổ. Nhân cơ hội gây ra hỗn loạn để cho người của Hồn Điện người bại lộ, tạo chút áp lực cho bọn họ.”

“Tôi sẽ thuyết phục bố tôi ra mặt giải quyết chuyện này.”

Tiêu Hào nhìn rất rõ Lục Việt là thành tâm thành ý muốn giúp mình.

“Không cần đầu.” Tiêu Hào cự tuyệt.” Mọi người không cần lo lắng. Tôi tự có biện pháp xử lý.

“Đi ngủ đi.”

Tiêu Hào đi về phía lều vải của mình, chui vào bên trong lều cỏ, tắt đèn. Nước Kỳ Hạ, tại một chi nhánh bí mật của Hồn Điện.

Đột nhiên quản lý sát thủ nhìn thấy “Mệnh bài” của nhân viên làm việc, Mệnh bài sát thủ số mạng thứ ba mươi ba vỡ tan tành.

Sát thủ chết, Mệnh bài bể tan tành, nhiệm vụ thất bại.

Nhân viên làm việc vẻ mặt không cảm xúc đem tất cả tài liệu của Mệnh bài số ba mươi ba xóa đi. Từ nay về sau trên cái thế giới này sẽ không còn người số ba mươi ba này nữa.

Sau khi nhiệm vụ thất bại, nhiệm vụ giết Thần Thông độ khó được xếp vào cấp không hiện tại thăng cấp thành Thần Thông.

Nhân viên làm việc đem nhiệm vụ phân tán lên trang mạng của tổng bộ.

Phụ cận Kim Cường có năm sát thủ đang làm nhiệm vụ.

Còn có hơn hai trăm sát thủ ở phía xa trông chừng. Bọn họ cách Kim Cường khá xa mà nhiệm vụ thì chỉ còn lại có hai ngày, thời gian tương đổi gấp.

Hai mươi giây sau, có người bộc lộ tài năng cướp được nhiệm vụ, nhân viên làm việc trong máy vi tính tuyên bố: Số một trăm bốn mươi, thực lực Thần Thông đỉnh phong. Bạn đang đọc truyện tại truyen88.vip

Giờ phút này, Kim Cường, hồ Mặt Trời.

Trên bờ hồ bóng đêm mờ ảo. Ánh trắng như cánh tay của một cô nương đang khẽ vuốt ve mặt hồ xinh đẹp vậy.

Một cô gái mười bảy mười tám tuổi đang ngồi trên thảm cỏ ven hồ, trong ngực cô là một con thú cưng.

Cô gái có một làn tóc dài màu tím tựa như thác nước mà xóa lên cánh vai cô. Gương mặt tròn vo phúng phính cực kỳ dễ thương. Trong đôi mắt to tròn long lanh tràn đầy sự ấm áp. Cô gái mặc một chiếc vái màu trắng đơn giản, toàn thân đều tựa như viết lên chữ thuần khiến cùng linh hoạt tựa như tiên nữ trên trời vậy.

Thú cưng trong ngực cô là một con rắn nhỏ màu đen dài mười mấy cm.

Hình dạng con rắn nhỏ cực kỳ dễ thương, cái đầu tròn vo, trong hai con mắt tràn đầy sự lanh lẹ.

Tay trái cô gái nhẹ nhàng giử lấy thân con rắn nhỏ, tay phải thì nhẹ nhàng vuốt ve trên đầu con rắn.

“Thanh Vũ, đã đi ra ngoài lâu như vậy ngay cả tiền chị cũng đã sài hết rồi.”

“Nhiệm vụ lần này nhận được đến ba trăm viên linh thạch cao cấp

“Đến lúc đó, chị có thể mua cho em biết bao nhiêu là đồ ăn ngon.”

Miệng con rắn nhỏ xì xì vài tiếng, hướng về phía cô gái ha ha, nhưng rất nhanh liền rũ đầu xuống, trong miệng phát ra tiếng xì xì xì tựa như muốn nói gì đó với cô gái.

Trong ánh mắt linh hoạt kỳ ảo của cô gái xuất hiện một tia hoảng hốt: “Không cần lo lắng, mọi việc đều có lần đầu tiên.”

“Lần đầu tiên giết người, cũng là lần đầu tiên.”


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK