Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ba mươi người ở đó đều kinh ngạc, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào người Tiêu Hào.

Ánh mắt của mỗi người đều tràn đầu sự nhiệt tình và kính trọng.

Vòng áp chế sức mạnh đó được rèn từ kim loại siêu chắc, không có chìa khóa thì không mở ra được.

Kim loại này cảnh giới Huyền Thông tuyệt đối không có cách nào làm hư được.

Vậy mà người đàn ông trước mặt này lại dùng một loại sức mạnh bí ẩn cùng lúc phá vỡ ba mươi vòng cổ.

Thật là không thể tưởng tượng được!

Người trẻ tuổi này rốt cuộc đã đạt tới cảnh giới nào rồi?

Đội trưởng bước tới. “Đội trưởng Lý!” Lương Thiếu Thu nói: “Tôi và sư phụ tôi đến cứu mọi người đây! “Đây là sư phụ tôi Tiêu đại sư, sư phụ Thanh Long là thuộc hạ của sư phụ tôi.” “Sư phụ, đây là đội trưởng Lý, là người của quânđoàn thứ sáu Bắc Cảnh, cũng là anh của em, ba tháng trước cùng em theo sư phụ Thanh Long học bắn cung.

Lương Thiếu Thu giải thích với Tiêu Hào, ở trước mặt các binh sĩ, không thể để lộ thân phận của anh.

Ở đây không có ai quen biết Tiêu Hào.

Thân phận của Tiêu Hào ở Bắc Cảnh quá cao, những binh sĩ này không thể nào tiếp xúc được với Tiêu Hào.

Mọi người nghe được Thanh Long là thuộc hạ của Tiêu Hào thì vô cùng kinh ngạc.

Trong trường hợp bình thường thân phận của bốn vị đại tướng đều không thể tiết lộ, bọn họ bình thường đều sống dưới thân phận Đại Vệ.

Cấp trên của Đại Vệ ít nhất cũng là Thiếu độ đốc. “Hành lễ. Đội trưởng Lý lập tức hành lễ với Tiêu

Hào.

Ba mươi người phía sau cũng hành lễ với Tiêu Hào, Tiêu Hào cũng đáp lễ.

Hành lễ xong, đội trưởng Lý hỏi Tiêu Hào: “Tiêu đại sư, anh thuộc bộ phận nào của Bắc Cảnh?”

Tiêu Hào đáp: “Tôi là người của Long tổ.

Vừa nói, Tiêu Hào vừa tung một đấm, từng làn ánh sáng vàng tỏa ra từ nắm đấm của Tiêu Hào. “Long quyền!” Đội trưởng Lý nhìn một cái liền nhận ra được, long quyền là bí mật không truyền ra ngoài của Long tổ, cũng chứng minh được thân phận của Tiêu Hào.Tiêu Hào cần phải tiết lộ một chút thân phận để mọi người ở đây có thể nghe theo sự sắp xếp của anh.

Mọi người nghe thấy Tiêu Hào là người của Long tổ, cộng thêm sức mạnh vượt trội, nhất định sẽ cho rằng Tiêu Hào là cấp cao của Long tổ.

Tiêu Hào hỏi đội trưởng Lý: "Nói cho tôi biết, Chu Thục Nhi lấy lý do gì để giam mọi người vào đây?” “Chẳng lẽ mọi người không biết chống lại sao?” “Mỗi một binh sĩ đều mang vòng áp chế sức mạnh, danh dự của mọi người đâu!” “Chẳng lẽ mệnh lệnh của một Châu chủ là có thể khuất phục mọi người sao?” “Mọi người có một nửa là cường giả Huyền Thông, Chu Thục Nhi có thể ngăn mọi người sao?”

Nghĩ tới những chuyện này, mọi người ở đây đều vô cùng tức giận.

Đeo vòng áp chế sức mạnh trên cổ là một sự sỉ nhục đối với bọn họ.

Trên mặt đội trưởng Lý mang theo sự hận thù: “Tiền bối, Chu Thục Nhi lúc đó không chỉ mang theo công văn chính thức của Châu chủ mà còn có công văn chính thức của bộ quân sự. “Tiền bối, chuyện ở đây, chúng tôi không có quyền can thiệp vào, chúng tôi vốn muốn rút lui nhưng Chu Thục Nhi cưỡng ép nhốt chúng tôi lại. “Lúc đó chúng tôi muốn chống lại, nhưng Chu Thục Nhi đã giết hai cường giả Huyền Thông ngay tại chỗ, nếu anh em còn lại chống lại tất cả sẽ bị giết chết!”“Chu Thục Nhi đem theo hơn một trăm người, ba mươi tám cường giả Huyền Thông, chúng tôi thực sự không phải là đối thủ. “May mà hai người Lương Thiếu Thu và Thạch Đức Quy cầu xin, mọi người mới không sao.”

Tiêu Hào bây giờ mới biết, nguyên nhân thực sự Lương Thiếu Thu quỳ xuống cầu xin Chu Thục Nhi.

Tiêu Hào từng dạy Lương Thiếu Thu, gặp chuyện nguy hiểm tới tính mạng, bảo vệ mạng sống là quan trọng nhất.

Lệnh của Châu chủ không ngăn chặn nổi những người đàn ông máu lửa này nhưng công văn của bộ quân sự thì lại khác.

Những người này là người do Thanh Long sắp xếp qua, nếu trong tay Chu Thục Nhi có công văn bộ quân sự cấp cao hơn Thanh Long hoàn toàn có thể áp chế những người này.

Hơn nữa thêm thủ đoạn độc ác của Chu Thục Nhi, mọi người không thể không khuất phục.

Ý nghĩ giết Chu Thục Nhi của Tiêu Hào lại tăng lên vài phần.

Tiêu Hào ra lệnh: “Bắt đầu từ bây giờ, hang động Huyền Âm cùng tất cả mọi thứ ở đây do binh đoàn Bắc Cảnh tiếp quản “Nhiệm vụ của mọi người là bắt Chu Thục Nhi và tất cả người cô ta mang đến!” “Mọi người phải tìm lại danh dự của mình cho tôi!” Tất cả binh sĩ tràn đầy nhiệt huyết nhận lệnh.Mọi người đồng thanh hộ: “Vâng, Tiêu đại sư!” Bọn họ nhất định sẽ bắt được bọn người Chu Thục Nhi, rửa sạch nỗi nhục trước đó. Truyện88.vip trang web cập nhật nh*anh nhất

Đội trưởng Lý hỏi: “Tiêu đại sư, người lần này đến mang theo bao nhiêu người vậy?”

Tiêu Hào nhàn nhạt đáp: “Một mình tôi là đủ rồi.”

Đội trưởng Lý sững sờ, anh ta tưởng rằng lần này Long tổ ra tay nhất định đem theo nhiều cường giả, không ngờ chỉ có một mình Tiêu Hào. “Tiêu đại sự, Chu Thục Nhi thủ đoạn độc ác, làm việc không nể tình, tôi sợ cô ta sẽ không nể mặt Long tổ thì rắc rối rồi.”

Đội trưởng Lý vô cùng lo lắng, bên Chu Thục Nhi có tới mười mấy cường giả Huyền Thông.

Lương Thiếu Thu nói: “Đội trưởng Lý, anh không cần lo lắng, dựa vào thực lực của sư phụ tôi nhất định có thể giải quyết tốt chuyện này.”

Đội trưởng Lý còn muốn nói gì đó, nhưng nghĩ tới lúc nãy Tiêu Hào mở vòng áp chế sức mạnh trên cổ bọn họ, còn có thể tới đây cứu bọn họ nhất định là có biện pháp lợi hại.

Anh ta tin Tiêu Hào có thể giải quyết tối chuyện này.

Trong hang động bên cạnh có đặt vũ khí của bọn họ, bọn họ mang vũ khí lên đi theo Tiêu Hào hùng hổ lên đường.

Nhóm người đi đến cửa động cao một trăm mét. Trước mặt có thang máy, mọi người phần làm hailần lên đi thang máy lên bên trên.

Trong hang động trống trải, phương tiện vận chuyển chuyển động, đèn đóm xung quanh sáng rực. Toàn bộ sát khí đã được người của Chu Thục Nhi quét sạch.

Bảy tám chục người ở đây bận rộn, những nhà kho đã từng bị bỏ hoang bắt đầu được sử dụng, các tuyến đường vận chuyển bị phá hủy đang được sửa chữa, những bức tường hang động bắt đầu được củng cố, mặt đất cũng bắt đầu được tăng thêm nền dày cứng.

Nhìn quần áo của những người đó thì họ không phải là công nhân bình thường mà đều là người của chủ tịch thành phố, đều là võ sĩ. “Cậu chủ!” “Cậu chủ!”

Nhiều người nhìn thấy đám người từ cửa động đi lên, thấy Thạch Đức Quy, thì tạm thời gác lại công việc, tiến lên chào hỏi. Một người quản đốc trung niên cũng đi tới: “Cậu chủ, cậu tới rồi, ra khỏi là tốt rồi, những ngày này mọi người đều lo lắng cho cậu."

Trên mặt Thạch Đức Quy lộ ra vẻ oán hận: “Chú Trương, xảy ra chuyện gì vậy? Người của chúng ta sao lại ở đây làm việc?”

Chú Trương bất lực: “Là lệnh của Chu Thục Nhi, trong tay Chu Thục Nhi có công văn của Châu chủ, toàn bộ người của chủ tịch thành phố chúng ta phải phối hợp với sự sắp xếp của cô ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK